Chương 1094

Cục diện của Giang Nam Đạo có thể hồi sinh là do anh đã định cư ở thành phố Hà Châu, lợi dụng những vùng nước nhỏ của thành phố Hà Châu, làm rối loạn tầm nhìn của mọi người.

Trong thời gian này, vừa là vì trả thù, cũng là để mở ra cục diện.

Nếu không, dùng danh hiệu thần chủ của anh, lẽ nào không thể dễ dàng giải quyết những gia tộc đó? Lẽ nào thật sự không bảo vệ được người nhà của mình?

Tất cả đều là vì ván cờ này!

Đây là một ván cờ lớn!

Anh và mấy người quốc chủ, Quách Đỉnh, Nguyễn Văn Việt đã diễn vô số lần, muốn hồi sinh ván cờ này, chỉ có thể làm rối loạn tầm nhìn của mọi người ở thành phố Hà Châu trước.

Thành phố Hà Châu là một mồi nhử giả.

Mà lõi của mồi nhử giả này chính là người nhà của Vương Bác Thần, còn cả mẹ của Vương Bác Thần!

Bây giờ, ván cờ này cuối cùng đã sống lại rồi.

Nhưng Vương Bác Thần không hề vui vẻ, trong lòng vô cùng áy náy.

“Thanh Hà, xin lỗi, anh là thần chủ của nước R, anh chỉ có thể làm như thế. Bây giờ ván cờ sống rồi, không có ai có thể tổn thương được các em nữa.”

Hai mắt Vương Bác Thần đỏ hoe, nước mắt rơi đầy mặt.

Tất cả mọi chuyện ở thành phố Hà Châu đều là cái bẫy.

Mà cái bẫy này là dùng người thân của anh làm mồi nhử!

Chuyện này, trừ anh thì chỉ có ba người quốc chủ Hàn Đỉnh, Quách Đỉnh, Nguyễn Văn Việt biết rõ.

Đám cưới lúc đầu, thứ nhất là để bù đắp cho Triệu Thanh Hà, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là vì bố trí bẫy, làm rối loạn tầm mắt của thế gia hào tộc.

Vào lúc này, Trần Quốc Vinh gọi điện tới.

“Bác Thần, bên phía nhà họ Cổ đưa thiệp mời cho cháu, bảo cháu tới tham gia đám cưới, thiệp mời đưa tới bên này rồi, Thanh Hà bảo ông gọi cho cháu.”

Vương Bác Thần cười khổ một tiếng, nói: “Ông cụ, cháu biết rồi. Bây giờ Thanh Hà ngay cả điện thoại cũng không muốn gọi cho cháu sao?”

Trần Quốc Vinh ở đầu dây bên kia thở dài, nói: “Chuyện đó đả kích quá lớn đối với Thanh Hà, ông cũng đã nói với nó, cháu là bị hãm hại, nhưng Thanh Hà không chấp nhận được chuyện cháu và Yên Nhiên xảy ra quan hệ. Còn một điều nữa là cho dù ông và mẹ cháu tin cháu bị hãm hại, nhưng không có bất cứ bằng chứng gì, bên phía cháu có tra được manh mối không? Yên Nhiên rốt cuộc bị làm sao?”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Chỉ tra được một chút, nhưng không chắc chắn. Trần Yên Nhiên cũng bị lợi dụng, nhưng cô ta khả năng không biết.”

Một vài thứ anh không nói với ông cụ Trần, cũng là sợ ông cụ nhọc lòng quá độ.

“Ông tin cháu trong sạch, cháu yên tâm, bên phía Thanh Hà ông sẽ từ từ khuyên nó. Còn nữa, bên phía mẹ cháu, nó chỉ là quá lo lắng cho Thanh Hà, thật ra nó tin cháu bị hãm hại, chỉ cần hiểu lầm giữa cháu và Thanh Hà được giải trừ, bên phía nó không có vấn đề gì cả.”

Ông cụ Trần bất lực nói.

Vốn ông cụ Trần lo lắng vết máu trên ga giường là giả, vì vậy đưa Trần Yên Nhiên đi làm giám định, mà kết quả giám định là Trần Yên Nhiên đã không còn trinh nữa, là bị phá vào hôm đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play