Chương 104

“Thanh Hà, chúng ta đi thôi.”

Vương Bác Thần mang theo Triệu Thanh Hà tức giận bất bình rời khỏi đại viện nhà họ Triệu.

Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Vương Bác Thần, tại sao anh phải đồng ý với bọn họ, anh biết rõ là bọn họ đang gạt người mà.”

“Thanh Hà, đừng lo lắng, anh nhất định có thể để ba nở mày nở mặt tiến vào nhà thờ tổ tiên.”

Vương Bác Thần cười một cách sâu xa: “Không giao dự án lại cho bọn họ thì có trò hay đâu mà xem? Em cứ đợi xem kịch vui đi.”

Sáng ngày hôm sau.

Dao Dao mặc áo ngủ gấu trúc, lắc qua lắc lại giống như là một con gấu trúc nhỏ, vội vàng đánh thức Vương Bác Thần dậy.

“Ba ơi, ngày hôm nay phải đến tham gia buổi họp phụ huynh của con đó.”

Rửa mặt xong xuôi, hai ba con liền đến nhà trẻ.

Lần đầu tiên tham gia họp phụ huynh, Vương Bác Thần có chút khẩn trương, đây chính là lần đầu tiên đó.

Dao Dao thì vô cùng vui vẻ, mặc một chiếc áo bông có hình dạng con thỏ, đôi chân nhảy nhót, vô cùng đáng yêu.

“Chào cô Châu ạ.”

Nhìn thấy một người phụ nữ trung niên béo béo mang kính mắt, Dao Dao nhanh chóng cúi đầu chào hỏi.

Bước chân của cô Châu không dừng lại, làm như là không nhìn thấy, trong ánh mắt rõ ràng còn có chút ghét bỏ.

Dao Dao nhỏ giọng nói: “Ba ơi, cô Châu là giáo viên chủ nhiệm lớp con, cô ấy rất hung dữ.”

Vương Bác Thần mỉm cười, sờ cái đầu nhỏ của Dao Dao.

Đến lớp học của Dao Dao, đa phần phụ huynh đã đến rồi, Vương Bác Thần đi đến phía trước ký tên.

Một bé trai mập mập hung dữ chỉ vào Dao Dao rồi nói: “Vương Nguyệt Dao, con hoang, đừng có ngồi cùng một chỗ với tao.”

Dao Dao vội vàng lắc đầu, nói rất nghiêm túc: “Tiểu Bảo, tớ không phải là con hoang đâu, người đó chính là ba của tớ đó.”

Tiểu Bảo đẩy ngã Dao Dao, tuổi còn nhỏ nhưng mà lại có dáng người rất hung, khoanh tay khẽ nói: “Mày nói bậy, mày chính là một đứa con hoang không có ba.”

Dao Dao đứng dậy, nước mắt ấm ức đảo quanh trong hốc mắt, nhưng mà cô bé không khóc, kiên cường nói: “Tớ có ba, mẹ của cậu nói dối rồi.”

Tiểu Bảo lại đẩy Dao Dao một lần nữa, còn đá thêm một đá, khoanh tay, hiển nhiên là một tên lưu manh nhỏ: “Mày chính là một đứa con hoang, không có ba, còn dám nói là mẹ của tao nói dối nữa hả, xem xem tao có đánh chết mày không.”

“Con trai, có chuyện gì vậy?”

Có một người phụ nữ mập mạp đi tới.

Tiểu Bảo chỉ vào Dao Dao rồi nói: “Con nói nó là con hoang, nó còn cãi lại, mẹ ơi, nó còn mắng mẹ nữa.”

Người phụ nữ mập tát cho Dao Dao một bạt tai, mắng chửi: “Đồ tạp chủng, con trai của tao đánh mày mày còn dám cãi lại nữa, còn dám mắng tao, cái đồ tạp chủng không có giáo dục.”

Dao Dao tức phát khóc, lớn giọng nói: “Tôi không phải là con hoang, tôi có ba, ba của tôi tên là Vương Bác Thần.”

“Dao Dao, ai đánh con.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play