Trong mấy ngày tháp tùng Giang Tịch đi làm, không phải Chu Quý Niên không chuẩn bị gì, anh đã lên kế hoạch cho những việc cần làm trong kỳ nghỉ sáu ngày của mình và Giang Tịch.
Cuối tháng tám năm ngoái, lần đầu tiên anh nhìn thấy Giang Tịch, đơn phương đâm trúng conditinhyeu, mà mãi cho đến mùng ba Tết Dương lịch năm nay, anh với Giang Tịch mới ở bên nhau. Tổng cộng là hơn ba tháng, hai người chưa cùng nhau có ngày lễ nào cả, Chu Quý Niên định đón lại lần nữa với Giang Tịch.
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, bọn họ cùng nhau làm bánh trung thu, tối hôm đó thời tiết tốt một cách hiếm hoi, thật sự còn cho bọn họ thấy trăng nữa. Ăn bánh trung thu xong, hai người ôm nhau ngủ.
À quên mất, đêm trước ngày nghỉ Chu Quý Niên và Giang Tịch đã đặt mua một loạt đồ dùng cho các cặp đôi, vì thế Chu Quý Niên chính thức đến ở chung với Giang Tịch. Người anh em có hỏi anh, tại sao không đưa Giang Tịch về căn hộ lớn của mình, anh nói là vì ngôi nhà nhỏ của Giang Tịch khiến anh cảm thấy giống nhà hơn.
Đêm đầu tiên của ngày nghỉ, anh vốn định sẽ tổ chức ngày Nhà giáo vào hôm sau, nhưng lại bị Giang Tịch từ chối. Vì thế anh đành phải cất thước dạy học, sơ mi trắng và kính gọng vàng vào lại chiếc rương báu vật của mình.
Sau đó trước khi đi ngủ, anh nói với Giang Tịch rằng hôm sau bọn họ sẽ đón lễ Quốc Khánh. Giang Tịch không biết là đón thế nào, cậu mang theo tò mò đi vào giấc ngủ, bốn giờ sáng hôm sau đã bị Chu Quý Niên đánh thức, không hiểu ra sao mà đi theo lên xe, nửa tiếng sau cậu bị Chu Quý Niên đưa tới quảng trường trung tâm thành phố, hai người đợi trong gió lạnh cả tiếng đồng hồ, đến đúng sáu giờ thì nhìn quốc kỳ được kéo lên.
Tuy rằng Giang Tịch thấy hơi bất lực và còn có chút bực bội lúc thức dậy, nhưng khi cậu và Chu Quý Niên đan chặt mười ngón tay nhìn quốc kỳ chậm rãi kéo lên, hốc mắt đột nhiên thấy cay cay.
Mỗi sự kiện đều có ý nghĩa, đặc biệt là khi bọn họ ở bên nhau.
Giang Tịch đã nghĩ như vậy.
Ngày thứ ba đón Tết Trùng cửu, ngày thứ tư đón Giáng Sinh, ngày thứ năm đón năm mới, ngày thứ sáu đón Tết Nguyên tiêu.
Hai ngày cuối cùng bọn họ ở Du thành, bởi vì Chu Quý Niên nhớ rõ từ rất lâu trước kia Giang Tịch có nói là muốn xem gấu trúc, nên anh đã bí mật đặt vé máy bay.
Chu Quý Niên chụp rất nhiều bức ảnh của Giang Tịch với vẻ mặt hiền từ nhìn gấu trúc, tất cả đều đăng lên vòng bạn bè.
Có người ở dưới bình luận nói muốn xin WeChat của Giang Tịch, Chu Quý Niên còn chưa phát hiện thì đã có mười mấy người tới khuyên xóa đi.
Nhưng người kia chỉ tùy tiện bình luận một câu rồi không xem điện thoại nữa nên hoàn toàn không biết việc này, đến khi cầm lại điện thoại, cậu ta không chỉ nhận được mười mấy tin nhắn trò chuyện riêng, còn nhận được một hàng dài mặt cười của Chu Quý Niên.
Cậu ta vội vàng nhắn tin với Chu Quý Niên, giải thích chỉ là nói giỡn thôi, nhưng lại phát hiện mình đã bị xóa kết bạn rồi.
Đêm đó cậu ta ẩn danh lên đăng bài trên diễn đàn cậu ấm.
【Nếu chọc giận cậu Chu thì còn có thể lăn lộn ở Lộc thành không?】
Đám bạn trên mạng ào ào kêu cậu ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi trốn lẹ đi.
Bên này cậu ta lo sợ mất hồn mất vía, ở bên kia Chu Quý Niên đã quên mất từ đời nào rồi.
Chu Quý Niên và Giang Tịch đi dạo một trung tâm thương mại nổi tiếng ở Du thành rồi ghé thăm một cửa hàng bánh ngọt có tiếng ở gần đó.
Trước cửa có một hàng người xếp hàng rất dài, người nào rời đi cũng cầm theo hai túi bánh ngọt thật lớn.
Hai người muốn đón năm mới nên định đi mua một ít nếm thử, chen lấn với một đám người thế này cũng có chút mùi vị của năm mới.
Chu Quý Niên không có kinh nghiệm tranh mua đồ với người khác, Giang Tịch kêu anh chờ ở bên đường. Hơn nửa tiếng sau, Giang Tịch chen ra khỏi đám người.
Chu Quý Niên nhận lấy cái túi trong tay cậu, thật sự là hơi nặng một chút. Giang Tịch mỉm cười, dùng khăn giấy gói lại rồi lấy ra một cái giống như bánh quy và nhét vào trong miệng Chu Quý Niên.