Ngoại truyện 2: Bánh bao phúc hắc…

Sự hiểu biết của Tề Nhiễm Nhiễm với bánh bao nhỏ vẫn luôn thay đổi. Sớm nhất là từ khi đón bánh bao nhỏ từ nhà bà ngoại trở về, Tề Nhiễm Nhiễm cho rằng tính cách bánh bao nhỏ là đứa trẻ an tĩnh hướng nội, sau này ở chung thời gian dài, cô lại cảm thấy bánh bao nhỏ là đứa trẻ lạc quan hoạt bát, là cậu bạn nhỏ đáng yêu nhất, sau nữa, thông qua một vài chuyện nhỏ, cô phát hiện bánh bao nhỏ có lẽ cũng không đơn thuần, thậm chí còn có chút phúc hắc nho nhỏ.

Mặc dù dùng từ phúc hắc hình dung một đứa trẻ có chút khoa trương, nhưng Tề Nhiễm Nhiễm thật sự cho rằng như vậy đó.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lúc tuổi còn nhỏ một chút, chút tâm cơ của bánh bao nhỏ đã dùng trên chuyện ăn uống và đồ chơi, khi đó Tề Nhiễm Nhiễm đã phát hiện còn cảm thấy khá thú vị, trẻ con 4-5 tuổi đã biết tính toán, cô còn kể một chuyện vặt tương đối thú vị nào đó cho Hạ Chiêu nghe.

“Anh biết con trai của anh có bao nhiêu tâm cơ không? Thằng bé muốn ăn hai miếng bánh kem trong tủ lạnh, nhưng em chỉ đồng ý cho thằng bé ăn một miếng, thằng bé nghe xong cũng không ầm ĩ, ngoan ngoãn chỉ ăn một miếng. Sau đó thằng bé đi nói chuyện video với Du Du, nói mình vừa mới ăn được một miếng bánh kem siêu cấp vô địch ngon, Du Du bị thằng bé nói đến có hơi thèm, bánh bao nhỏ cầm lấy máy tính bảng đi quay miếng bánh còn lại trong tủ lạnh, kế đó thằng bé “tay chân vụng về”, không cẩn thận làm rơi bánh kem, quay đầu nói với em bánh kem rơi rồi, lo lắng sẽ hỏng, thằng bé phải ăn hết miếng thứ hai luôn.”

Hạ Chiêu buồn cười nói: “Cũng rơi rồi, còn có thể ăn?”

Tề Nhiễm Nhiễm lắc đầu, “Có đóng gói ngoài mà, rơi xuống chỉ làm hỏng hình dạng thôi, cũng không ảnh hưởng hương vị.”

Hạ Chiêu đã hiểu, “Thằng bé cố ý làm rơi.”

Tề Nhiễm Nhiễm nhướng mày, biểu cảm anh giỏi đấy, nói: “Anh nói xem, đây là bẩm sinh phúc hắc phải không? Cũng không ai dạy thằng bé, thằng bé lấy đâu ra những tâm tư này.”

Hạ Chiêu buồn cười nói: “Đây là thằng bé thông minh.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Vậy chúng ta phải bảo vệ thật tốt phần thông minh này của thằng bé, tránh để sau này thằng bé đi lệch đường.” Tề Nhiễm Nhiễm nói.

Trong kịch bản ban đầu, Hạ Bách Luân bởi vì thời thơ ấu bất hạnh, thời niên thiếu không ai quản thúc, mới có thể tự mình lớn lên vặn vẹo, cuối cùng trở thành một trùm phản diện.

Bây giờ rất nhiều chuyện đã được thay đổi, Tề Nhiễm Nhiễm tất nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa.

Nhưng chuyện ngoài ý muốn vẫn luôn tồn tại. Lúc bánh bao nhỏ học lên lớp lá nhà trẻ, có một lần cùng bạn nam trong lớp nảy sinh mâu thuẫn. Bạn nam kia cao lớn hơn bánh bao nhỏ, tự nhận mình có ưu thế người cao, vẫn luôn kích bánh bao nhỏ, muốn đánh một trận, bánh bao nhỏ rất rõ bản thân đánh không lại đối phương, cậu bé cũng không đi nói với giáo viên, mà suy nghĩ một phương pháp trả thù khác.

Khi hoạt động ở sân thể dục nhỏ, bánh bao nhỏ trèo lên bậc thang nhỏ của bục kéo cờ, nói mình có thể nhảy cao như vậy, rất lợi hại, bạn nam cao lớn khinh thường độ cao này, cậu ta trèo lên trên bục cao đến 1m, bay qua lan can nhỏ, rất ngầu nhảy xuống, sau đó, đau chân.

Lúc Tề Nhiễm Nhiễm biết được tin này, người đang ở bên ngoài quay quảng cáo, cực kỳ sốt ruột, đẩy nhanh tiến độ công việc, xong sớm trước để về nhà. Hạ Chiêu thì tự mình đến nhà trẻ một chuyến, nhận lỗi với phụ huynh đối phương, tuy nói là giữa trẻ con không hiểu chuyện tranh giành háo thắng, nhưng chuyện là từ bánh bao nhỏ mà ra, Hạ Chiêu vẫn rất thành khẩn thanh toán xong tiền thuốc men cho đối phương.

Tề Nhiễm Nhiễm về đến nhà, bánh bao nhỏ đã bị bố dạy dỗ một lượt, thân hình bé nhỏ đang đứng úp mặt vào tường hối lỗi.

Sau khi Tề Nhiễm Nhiễm vào nhà quần áo cũng không thay, ngồi trên ghế sofa gọi con đến trước mặt, quan sát thằng bé từ trên xuống dưới, sau đó hỏi: “Biết bản thân sai ở đâu chưa?”

Thân hình của bánh bao nhỏ 6 tuổi, đã ít đi rất nhiều chút non nớt, đường nét khuôn mặt dần rõ ràng, có chút khí thế của phái nam, cậu bé chớp đôi mắt sáng ngời, nói: “Con không nên bảo cậu ấy nhảy bục, hẳn là nên đổi một nơi tương đối an toan.”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Chỉ vào bức tường có dán giấy đo chiều cao, cô nói: “Con tiếp tục đứng đi.”

Bánh bao nhỏ bĩu môi, có chút uất ức nói: “Mẹ ơi, con nói sai ạ? Đổi một nơi an toàn nhảy cũng không được sao?”

Hạ Chiêu vừa vặn đi ra từ thư phòng, nghe thấy câu này của cậu nhóc, cũng vui vẻ, đi qua ngồi bên cạnh Tề Nhiễm Nhiễm, dáng vẻ dù bận vẫn thong dong nhìn vợ bảo bối dạy bảo con trai, bản thân thì yên tâm thoải mái làm người xem.

Tề Nhiễm Nhiễm duỗi tay lặng lẽ véo cánh tay Hạ Chiêu một cái, mới quay đầu nói với bánh bao nhỏ: “Vấn đề không phải ở vị trí nhảy! Con suy nghĩ kỹ lại lần nữa.”

Bánh bao nhỏ rất vô tội mà thở dài, nhìn bố, lại nhìn mẹ, cuối cùng mới nói: “Có phải con không nên lừa bạn nhảy bục không ạ?”

Cuối cùng nói đến trọng điểm rồi.

Tề Nhiễm Nhiễm có chút vui mừng mà nói: “Đúng vậy, con không nên bảo bạn đi nhảy.”

Bánh bao nhỏ gật đầu, nói: “Con biết rồi mẹ, con sai rồi, lần sau con nên đổi một cách tương đối khó phát hiện.”

“Phụt… Há há há há há.” Hạ Chiêu không nhịn được, cười vang dội.

Tề Nhiễm Nhiễm thì suýt chút nữa bị tức bay màu, cô đẩy Hạ Chiêu đang phá đám ra, sau đó kéo bánh bao nhỏ đến trước mặt mình, trịnh trọng nói: “Chuyện này, phương pháp xử lý của con có vấn đề rất lớn, mâu thuẫn giữa các bạn nhỏ với nhau, trước tiên con phải nói với giáo viên, để giáo viên đến giải quyết, mà không phải là tự mình nghĩ cách giải quyết.”

Bánh bao nhỏ chẹp miệng, nhỏ giọng nói: “Vậy không phải chẳng ngầu chút nào sao.”

Tề Nhiễm Nhiễm nhìn cậu bé “Không biết hối cải”, bèn nói dọa: “Vậy thì cách dạy dỗ của con khiến bạn nhỏ bị thương cũng chả ngầu chút nào cả, chỉ có đứa trẻ hư mới có thể làm ra chuyện thế này.”

Bánh bao nhỏ nghe được ba từ “đứa trẻ hư”, mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, ngoan ngoãn đứng thẳng nói xin lỗi với mẹ, “Sau này con không như vậy nữa, mẹ ơi con xin lỗi.”

Tề Nhiễm Nhiễm thở dài, hỏi cậu: “Vậy con có nói xin lỗi tử tế với bạn chưa?”

Cậu nhóc gật đầu, “Nhóc mập nói cậu ấy tha lỗi cho con rồi.”

Tề Nhiễm Nhiễm lại thở dài lần nữa: “Cũng không được tùy tiện gọi biệt danh của bạn, như vậy rất không lễ phép!”

Thái độ bánh bao nhỏ nghiêm chỉnh nói: “Vâng thưa mẹ, mẹ nói đúng ạ, con biết rồi ạ.”

Hạ Chiêu ở bên cạnh cười trộm, Tề Nhiễm Nhiễm tức giận quay đầu trừng anh, nói: “Còn anh nữa, đừng luôn truyền bá những suy nghĩ kỳ quái cho con nữa, nghe thấy không?!”

Hạ Chiêu học theo giọng điệu của bánh bao nhỏ, nói: “Vâng thưa mẹ, mẹ nói đúng ạ, con biết rồi ạ.”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Lúc bánh bao nhỏ đi học lớp một, Tề Nhiễm Nhiễm thành công lần hai ngồi trên ghế ảnh hậu, cầm được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất lần thứ hai. Cô bây giờ đã là nữ minh tinh tuyến một nóng bỏng tay trong giới giải trí, ảnh hậu có sức hút phòng vé nhất màn ảnh rộng, không chỉ có giá trị con người lên như diều gặp gió, tài nguyên cũng cuồn cuộn không ngừng đưa đến tay cô.

Có điều Tề Nhiễm Nhiễm lúc này đã không còn mù quáng nhận thông cáo, mỗi năm cô nhận hai bộ điện ảnh, thời gian khác đều về bên gia đình, làm một bà chủ gia đình ăn không ngồi rồi.

Nhân khí càng cao, người quan tâm đ ến cuộc sống gia đình bọn họ càng nhiều, rất nhiều đài quyền hình vẫn luôn đánh chủ ý lên bánh bao nhỏ, hy vọng có thể thuyết phục Tề Nhiễm Nhiễm hoặc là Hạ Chiêu, để bọn họ dẫn bánh bao nhỏ tham gia chương trình giải trí lần nữa, giống như đấu giá vậy, mấy nhà đài lớn đưa ra giá tiền đài nọ cao hơn đài kia.

Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu bên này lại không hề bị lay động, từ sau khi tham gia “Cả nhà tổng động viên”, hai người đã bàn bạc xong, không để bánh bao nhỏ xuất hiện công khai trước công chúng nữa, càng sẽ không dẫn thằng bé tham gia bất kỳ chương trình nào, bọn họ muốn để bánh bao nhỏ quay lại cuộc sống học sinh đơn thuần bình yên, sau này chờ bánh bao nhỏ trưởng thành, thằng bé lựa chọn nghề nghiệp gì, đến lúc đó do thằng bé tự mình làm chủ.

Trải qua ba năm ở nhà trẻ không xuất hiện ở truyền thông và sự thay đổi tướng mạo, bánh bao nhỏ lại đến trường công lập học, gần như không có đứa trẻ nào có thể liếc mắt đã nhận ra cậu nhóc, vì thế cậu nhóc rất vui nhẻ hòa nhập với cuộc sống vườn trường.

Có điều rất nhanh bánh bao nhỏ đã chạy đến than phiền với mẹ, nói trong lớp cậu nhóc có một bạn nữ, tính cách rất ngang ngược, giống như con trai ấy, đánh nhau không ai có thể đánh thắng cô bé, cô bé nói trước mặt mọi người, sau này muốn gả cho bánh bao nhỏ làm vợ cậu.

Tề Nhiễm Nhiễm nghe bánh bao nhỏ than phiền, có chút dở khóc dở cười, đứa nhỏ này từ bé đã được bạn nữ thích, trên chương trình trước kia có, sau này đi nhà trẻ cũng có, bạn nữ đều thích chơi với cậu bé, không ngờ vừa mới lên tiểu học, lại được một bạn nữa.

Cô hỏi bánh bao nhỏ, “Vậy con có nói lý lẽ với bạn nữ đó không, nói trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là học tập, không phải chơi trò chơi gia đình.”

Bánh bao nhỏ hừ nhẹ, rất khinh thường nói: “Con còn lâu mới muốn nói chuyện với cậu ấy, tuy cậu ấy trông xinh đẹp, nhưng thành tích xếp thứ nhất từ dưới lên của lớp!”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Nói đến học tập, Tề Nhiễm Nhiễm không thể không khen ngợi con trai mình một chút, cậu nhóc thật sự thông minh, từ khi lên lớp một, mỗi lần thi đều được 100 điểm, chưa từng đứt chuỗi, ngay cả giáo viên cũng khen bánh bao nhỏ là học bá (1).

(1) Chăm chỉ học cho nên điểm cao.

Cuối cùng Tề Nhiễm Nhiễm nói với bánh bao nhỏ: “Vậy con nói cho bạn ấy biết trước tiên phải học hành chăm chỉ, ngày ngày tiến lên, không được nghĩ đến mấy chuyện linh tinh lang tang khác.”

Chuyện này, Tề Nhiễm Nhiễm cũng không để trong lòng, chỉ là nhóc lớp một, nào biết được tình cảm là gì, chỉ là chơi trò gia đình, vui vui mà thôi.

Chờ đến khi kết thúc lớp một, bánh bao nhỏ đi nhận phiếu điểm, lần này cậu nhóc lại thi được hạng nhất khối, Tề Nhiễm Nhiễm nhận lời dẫn cậu nhóc đi du lịch.

Không ngờ sau khi bánh bao nhỏ trở về, lại có chút buồn rầu nói với Tề Nhiễm Nhiễm: “Mẹ ơi, Lăng Dập Dập thi được hạng hai của khối.”

Tề Nhiễm Nhiễm trong lúc nhất thời không nhớ ra được Lăng Dập Dập là ai, Hạ Chiêu lại biết nên nhắc nhở cô: “Chính là bạn nữ rất kiêu ngạo, nói lớn lên phải gả cho bánh bao.”

Tề Nhiễm Nhiễm ngẩn người, hỏi bánh bao: “Bạn ấy không phải là hạng nhất từ dưới lên sao?”

Lúc bánh bao nhỏ nhắc tới bạn nữ này, giọng điệu còn rất ghét bỏ, lúc này mới qua bao lâu, hạng nhất từ dưới lên lại trở thành hạng hai của khối, sự tiến bộ này quả thực gắn tên lửa mà phóng nha!

Bánh bao nhỏ thở dài, nói: “Con nói với bạn ấy, sau này con muốn cưới bạn nữ học siêu đỉnh.”

Tề Nhiễm Nhiễm: “Cho nên, bạn ấy quyết chí vươn lên, thi được hạng hai?”

Bánh bao tiếp tục thở dài, “Haizzz…”

Về sau nữa, bánh bao lên cấp hai, cấp ba, vào đại học y, bên cạnh luôn có cô gái Lăng Dập Dập trong truyền thuyết này.

Lại về sau nữa nữa, Lăng Dập Dập và Tề Nhiễm Nhiễm trở thành mẹ chồng nàng dâu.

Một ngày nào đó, Tề Nhiễm Nhiễm trò chuyện về con đường tình yêu của hai đứa, có chút cảm khái nói: “Quả nhiên là đàn ông thẳng thắn sợ phụ nữ quấn lấy, nhiều năm như vậy, Luân Luân thật sự bị quấn chặt.”

Trước kia cô còn tưởng rằng con trai và Tạ Du Du gần gũi như vậy, nói không chừng sẽ thành đôi với con bé, kết quả lại cùng bạn học đi đến cuối cùng.

Hạ Chiêu cười cô nhìn không thấu, “Con trai em thông minh như vậy, muốn đẩy một người ra còn không đơn giản chắc? Có lẽ từ đầu thằng bé đã không có ý định đẩy ra.”

Tề Nhiễm Nhiễm nghe anh nói như vậy, lập tức nhanh trí hiểu ra.

Bánh bao nhỏ lại chơi hệ dưỡng thành!!!

Quả nhiên là rất phúc hắc!

Hoàn toàn văn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play