Mùa hè năm ba đại học, Nguyễn Khê cũng không còn đi dạy cho người ta để kiếm tiền nữa. Thứ nhất là vì cô không tính đi nước ngoài, hơn nữa là năm nay, trong nhà muốn phá bỏ và di dời. Cô phải giải quyết rất nhiều chuyện lớn nhỏ, vì bố và mẹ đều bận công việc. Thứ hai là học kì 1 năm tư đại học, cô muốn tham gia kỳ thi Tư pháp, ở nhà ôn tập nhiều hơn, muốn đặt tâm trí ở chuyện chính. Tuy rằng tiền lương theo giờ người ta cho cô gần năm sáu trăm, nhưng cô cũng không động lòng, cô vẫn có thể phân biệt được cái nào quan trọng hơn.
Tuy rằng bình thường Giang Dịch Hàn cũng bận công việc, nhưng cái đầu anh rất thông minh, đến bây giờ vẫn chưa từng thi rớt môn nào, trên cơ bản anh không có nhiều thời gian trong kỳ nghỉ hè và nghỉ đông, giống như một người đi làm bình thường. Đêm trước ngày Nguyễn Khê rời Bắc Kinh, anh cố ý dành thời gian đưa cô đi dạo phố mua sắm.
“Nói thật, anh cảm thấy mua vàng là có thành ý nhất.” Giang Dịch Hàn nhìn về phía cửa hàng trang sức cách không xa ở phía trước nói: “Lúc trước anh không biết, một số vòng ngọc bích có giá hàng chục nghìn, nhưng giá mua thực tế chỉ có vài trăm. Nếu không, hay là mua cho dì Nguyễn một đôi vòng tay bằng vàng.”
Nguyễn Khê lắc đầu: “Mẹ em thực sự không thích trang sức bằng vàng, nếu không, hãy mua cho bà ấy một cái điện thoại, mấy hôm trước bà ấy còn nói hệ thống điện thoại bị lỗi chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT