Lần này, có Giang Dịch Hàn đảm bảo nên mẹ Nguyễn cũng yên lòng, ngoài miệng vẫn lẩm bẩm: "Dì cũng nghĩ vậy, từ nhỏ đến lớn Tiểu Khê chưa từng để dì với bố nó bận lòng, không phải dì phản đối con bé yêu, có điều ít nhất bọn nhỏ cũng phải đợi sau khi thi đại học xong đến lúc đó nó muốn nói chuyện yêu ai thì cứ yêu, hoặc không thích yêu thì dì chú cũng không ép nó, dì chú là người từng trải, ở bước ngoặt này thật sự không thể lơ là một chút nào, nếu không lỡ ảnh hưởng đến tương lai của con bé thì phải làm sao bây giờ?"
Giang Dịch Hàn bật cười, nói: "Không đâu dì ơi, dì cứ yên tâm đi, không có chuyện đó đâu. Bạn học cô ấy đưa về, cháu cũng quen biết, cậu ta là học sinh giỏi đấy, họ cũng quan hệ bạn bè bạn học bình thường thôi, đồng thời hai người hay thảo luận các bài tập để giúp đỡ nhau tiến bộ mà, dì đừng nghĩ sai."
Mẹ Nguyễn nghe thế nhưng vẫn còn có cái gì đó không yên tâm: "Đúng thế, bạn học kia của con bé vừa nhìn đã biết là đứa trẻ ngoan, nhưng chỉ là..." Bà dừng lại một chút, hơi phiền muộn nói: "Cậu nhóc kia đã tặng quà tới cửa, mấy thứ quà này rất mắc, mà cậu nhóc vẫn còn con nít có lẽ cậu nhóc đó cũng không biết hộp trà và tổ yến của mình mang tới cũng gần khoảng ba mươi ngàn tệ đấy, làm cho bố con bé với dì sợ đến mức ngủ không ngon giấc cả buổi tối. Nếu như thằng bé đó lén lút lấy từ trong nhà ra thì cũng không biết làm sao mới tốt."
"Không có chuyện đó đâu." Giang Dịch Hàn an ủi bà: "Gia đình của cậu ta rất giàu, có lẽ cũng chỉ cảm thấy tới dùng cơm phải mang một ít đồ gì đó mới hợp lý, dì cũng không cần lo lắng như vậy nếu Nguyễn Khê không nói gì thì chứng tỏ mấy món quà đó có thể nhận."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT