Vào giờ học buổi chiều của buổi học đầu tiên, rõ ràng là Chu Trừng đã mất tập trung. Giáo viên dạy toán yêu cầu cậu ấy đứng dậy trả lời câu hỏi, nhưng cậu ấy lại ấp úng, như thể cậu ấy không hề nghe giảng.
Cũng may, điểm toán của Chu Trừng luôn tương đối cao. Giáo viên cũng không làm khó cậu ấy, chỉ cảm thấy buổi chiều của buổi học đầu tiên thường khó để học sinh có tinh thần tập trung, nhưng thầy giáo vẫn nhắc nhở Chu Trừng, bảo cậu ấy trên lớp phải tập trung nghe giảng: “Mặc dù các em đã học những kiến thức này ở lớp mười và lớp mười một của trường trung học phổ thông, nhưng đối với các em, việc củng cố lại cũng không có gì là không tốt.”
Nếu ban đầu Nguyễn Khê cho rằng Chu Trừng thất thần vì không được nghỉ trưa, thì những gì cậu thể hiện sau giờ học lại khiến cô hoang mang.
Trong lớp, mối quan hệ giữa cô và Chu Trừng cũng không phải là một bí mật. Một mình cô không thể ăn hết cả một bình giữ nhiệt đầy súp lê nấm tuyết. Sau khi chia cho Trần Lan Thanh một bát nhỏ, trong bình vẫn còn một bát nữa. Không quan tâm con trai có thích uống súp hay không, thân là bạn gái, cô vẫn phải chủ động mời. Vì vậy, sau khi tan học, cô gọi Chu Trừng và niềm nở: “Em để ý thấy anh bị ho. Anh có muốn uống một ít súp không? Súp lê nấm tuyết này sẽ giúp nhuận phổi đó. Súp vẫn còn ấm đấy. Anh thử đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT