Hầu hết đồ ăn vặt mà Chu Trừng mua về đều bị Trần Lan Thanh và mấy người khác phân chia với nhau. Bởi vì đều là bạn bè có quan hệ khá thân với Nguyễn Khê và họ cũng biết được tin tức một cách nhanh chóng cho nên họ không hề cảm thấy có gánh nặng trong lòng khi ăn mấy đồ ăn vặt này. Ngay cả Trần Lan Thanh cũng cảm thấy cái người Chu Trừng này khá ổn, cô ấy vừa uống nước vừa nói với Nguyễn Khê: "Tớ nghĩ cậu ấy muốn tán cậu thông qua bạn bè thân thiết của cậu, có lẽ Lục Vân Triết đã nghĩ ra cách này cho cậu ấy. Tớ vừa mới nhìn thấy bọn họ đi cùng với nhau vào cửa hàng bán đồ ăn vặt."
Nguyễn Khê nghe vậy thì dở khóc dở cười: "Không phải là cậu không thích cậu ấy sao? Tại sao cậu vẫn ăn đồ ăn vặt mà cậu ấy mua vậy?"
Trần Lan Thanh trả lời với vẻ nghiêm túc: "Cậu ấy đã mua rồi, nếu tớ không ăn thì không phải là không nể mặt cậu ấy sao? Không nể mặt cậu ấy chính là không nể mặt cậu và không nể mặt cậu thì chính là không cho chính tớ mặt mũi.”
Đối với những lời lẽ ngụy biện này, vậy mà Nguyễn Khê còn cực kỳ tán thành: "Cậu nói vậy cũng đúng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT