Nguyễn Khê vội tăng ca, lúc này cô đi thang máy đến bãi đỗ xe thì đã nhanh chóng nhìn thấy xe của Giang Dịch Hàn. Trong hai năm nay, cô đã quen với nhịp sống nhanh chóng như này rồi. Ngay cả khi đi bộ thì cô vẫn thẳng lưng bước nhanh như gió. Cô mặc một chiếc váy len ôm liền thân màu đen với áo khoác màu be dài đến bắp chân, kết hợp với một đôi giày cao gót, trang điểm tinh tế, tóc dài hơi xoăn, tay cầm một chiếc túi xách, bất kể đang ở đâu thì cô luôn dễ dàng nhận được những ánh mắt ngoái đầu lại nhìn.
Cô ngồi vào ghế phụ, vừa thắt dây an toàn vừa hỏi: "Chuyến bay chắc không bị trễ giờ đúng không?"
Giang Dịch Hàn lấy điện thoại ra nhìn, "Hiện vẫn không có biểu hiện gì là sẽ đến muộn. Em vẫn chưa ăn cơm đúng không? Trên đường tới đây anh có mua một bữa ăn nhẹ cho em, ít dầu ít muối rất thanh đạm còn có trà nóng trong cốc giữ nhiệt. Ước chừng còn hơn nửa tiếng nữa mới tới sân bay, đủ cho em ăn một bữa cơm rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT