Ngựa... Xe ngựa? Lần đầu tiên ngồi qua xe ngựa, lạy nó ban tặng, ta mỗi lần thấy xe ngựa trong dạ dày đồ sẽ sôi trào.
"Có thể hay không không ngồi xe ngựa?" Ta mặt lộ vẻ khó khăn nhìn Lệnh Hồ Tử Ngang.
"Vân Khuynh, ngươi yên tâm đi, tối hôm qua ta liền sai người bọc bánh xe ngươi không cần sợ trên đường lắc lư." Li Tịch nhà ta thật là tỉ mỉ, hiểu được ý của phu quân.. Ta cảm động tiến lên chổ Li Tịch một chút, sau đó hoa tay múa chân nhảy lên xe ngựa. Nhưng mà Li Tịch đột nhiên bị ta xuất hiện cưỡng hôn, mặt đầy ngỡ ngàng ngây tại chỗ, cho đến Lệnh Hồ Tử Ngang vỗ đầu vai một cái, nàng mới tỉnh lại.
"Tiểu Tứ, muội thật thích Vân Khuynh sao? Hắn lại có những hành động ngả ngớn? Hắn ngày có thể hay không cũng là như vậy với nữ nhân khác?" Lệnh Hồ Tử Ngang một mặt lo lắng cùng khinh bỉ nhìn Li Tịch.
"Nam nhân khác ta không biết, nhưng ta khẳng định Vân Khuynh không phải cái loại đó. Nàng như vậy không nghiêm túc mặc dù không hợp lễ nghi, nhưng ít ra nàng chỉ hướng về ta một người mới có thể như vậy. Huynh nhìn nàng có tận hai muội muội, mặc dù Du Nhã cùng Ngưng Thương cũng không phải ruột thịt của nàng, nhưng nàng bởi vì thương hại hai nàng mà quyết định gánh vác trách nhiệm trách nhiệm chiếu cố hai nàng. Ban đầu nàng cùng Du Nhã hai người là ở trên đường ta cứu lại được, ta thuận miệng nói dùng dược liệu quý giá, muốn nàng trả tiền, nhưng một thường dân kia khó trả tiền nổi, vì vậy ta liền giữ nàng, mà nàng đáp ứng lập tức nhưng yêu cầu món nợ do nàng một mình gánh chịu, không cho phép chúng ta đỗ lên muội muội nàng. Như vậy có thể thấy, Vân Khuynh bề ngoài là một người bề ngoài ngả ngớn, nhưng trên thực tế là người tình thâm ý nặng, nàng là người xứng đáng để ta yêu. Hoàng huynh, ta cầu huynh tác thành chúng ta." Li Tịch lập tức vì Vân Khuynh giải thích.
Lệnh Hồ Tử Ngang không trả lời Li Tịch cái gì, hắn rất kinh ngạc, kinh ngạc Li Tịch lại sẽ vì một nam nhân giải thích hiểu lầm của hắn. Xem ra Li Tịch thật rất thích người này, Tiểu Tứ hay thất thường nhà ta rốt cuộc tìm được ý trung nhân, không nghĩ tới năm năm này Tiểu Tứ lại thật có thể tìm được. Lệnh Hồ Tử Ngang trong lòng âm thầm hạ chỉ sau khi cuộc chiến sau khi kết thúc, phải lập tức vì Vân Khuynh cùng Tiểu Tứ làm hôn sự thật hảo!
"Du Nhã, ngươi muốn ngồi chiếc xe ngựa kia? Ta bồi ngươi được không?" Sau khi Kỳ Nhi biết được Du Nhã cũng thích mình, quang minh chánh đại quấn lấy Du Nhã. Nhưng mà, Kỳ Nhi đây hết thảy hành động, làm Ngưng Thương đứng ở một bên vô cùng xem thường.
"Ta... Ta muốn cùng Vân Khuynh ngồi cùng chiếc rồi, ngươi nhanh lên một chút trở về chiếc xe ngựa của Li Tịch tỷ đi." Du Nhã ngượng ngùng đi tới trước xe ngựa.
"Ô... Ngươi cứ như vậy nhẫn tâm? Ngươi muốn ném ta xuống sao?" Kỳ Nhi! Ngươi chớ bán manh! Ngươi thật sự là phụ cái bề ngoài đẹp trai kia, lại còn muốn ở phố lớn đại hạng bán manh... Ai ai ai, ngươi làm gì một cái ôm đi Du Nhã nhà ta!? Vân Khuynh theo cửa sổ nhỏ hướng ra phía ngoài nhìn, đem hết thảy cũng thu ở mi mắt.
Ngưng Thương yên ổn lên xe ngựa, không để ý tới Du Nhã bị ôm. Ta thì miệng mở ra thật to, đáy lòng khâm phục sự bình tĩnh của Ngưng Thương... Mạc? Đang lúc ta muốn mở miệng hỏi phát sinh chuyện gì, Li Tịch leo lên xe ngựa ta.
"Tiểu Tứ nàng không phải nên cùng Lệnh Hồ Tử Ngang ngồi chung sao?... Ác ~ biết rồi, nàng quá nhớ mong ta đi ~ tới, ba một cái." Ta chuẩn bị hôn Tiểu Tứ đáng yêu nhà ta.
Nhưng mà, Li Tịch một tay cản trở mặt ta, mặt đầy chán ghét nhìn ta:"Ngươi không thể đứng đắn một chút sao?"
"Đứng đắn...? Cái gì là đứng đắn?" Ta da mặt dầy ngay cả Li Tịch cũng bái phục sát đất. Đột nhiên, một cá thể màu xám tro hơi lớn đi theo bên ngoài xe ngựa phi phác lên xe. Cẩn thận nhìn một chút, nguyên lai là Khôi Khôi. Nó nhào tới nằm trên đùi Li Tịch, mẹ kiếp, thật khiến cho người ta hâm mộ.
Chậm... Chậm, đầu kia nhà ta vừa nặng vừa mập tiểu Bạch hồ đi nơi nào. Lúc Du Nhã bị Kỳ Nhi ôm đi không có cầm tiểu Bạch hồ, bây giờ Ngưng Thương ở trên xe, cũng không có tiểu Bạch hồ... Chúng ta quên mang đi tiểu Bạch hồ rồi!
"Một hồi nếu là muốn khởi hành, các ngươi trước hết để cho một chiếc xe ngựa khác đi, ta đi tìm tiểu Bạch hồ." Ta ném xuống những lời này liền dùng hồn u bước nhảy ra xe ngựa, trở lại thanh lâu.
Ta đi tới phòng Du Nhã tìm chung quanh, dõi mắt thấy, tiểu Bạch hồ không ở nơi này. Ta lại đi trở về phòng của mình, cũng không thấy người, đang lúc chuẩn bị rời đi, phát hiện chăn nhô lên không bình thường. Ta tiến tới kéo chăn lên, một con vừa mập đồng thời còn đang ngủ say tiểu Bạch hồ liền xuất hiện.
Hóa ra còn đang ngủ, hơn nữa còn phải ngủ ở trên giường ta.
"Thức dậy!" Ta rống to. Nhưng mà đầu này mập Hồ lại không tỉnh. Vì không nên để cho Li Tịch các nàng chờ, không thể làm gì khác, ta ôm tiểu Bạch hồ. Đi! Cái này thật nặng, rõ ràng là vật để cưỡi, tại sao ta tới cõng nó Ta khóc không ra nước mắt ôm nó trở lại trên xe ngựa. Ta cũng phát hiện, xe ngựa của Lệnh Hồ Tử Ngang đã không còn ở đây.
Vừa lên đến xe, Li Tịch lại bật cười. Hừ, cười cái gì, ta bất quá là lượm một con vừa mập lại lười trở lại mà thôi. Ta đem tiểu Bạch hồ bỏ trên đất, nó liền tỉnh lại rồi. Ta... Ta đi! Hóa ra đầu này tiểu Bạch hồ giả bộ ngủ!? Ta giận đến trên trán xuất hiện gân xanh.
"Khởi hành đi." Li Tịch nhẹ nhàng hướng người phu xe phát ra chỉ thị.
Ta nhịn, ta nhịn! Ta lấy ra túi đeo lưng, lấy điện thoại ra, hành động này đưa tới Li Tịch chú ý.
"Vân Khuynh, đó là cái gì?" Li Tịch tò mò nhìn điện thoại trên tay ta.
Trả lời ác, người cổ đại nào có biết điện thoại di động, vì vậy, ta liền nghĩ tới một chủ ý.
"Đây là điện thoại di động, là đồ quê hương ta, tới đây, ta dạy nàng dùng." Ta nhân cơ hội dạy Li Tịch dùng điện thoại di động, ngồi dựa vào Li Tịch.
Dùng một giờ chừng, Li Tịch đã hiểu được sao dùng điện thoại di động. Quả nhiên là một công chúa thông minh. Đang lúc ta muốn lấy lại, Li Tịch lại không cho!! Không cho!?
"Tiểu Tứ, nàng rất thích điện thoại này?" Ta thương xót nhìn giống như đứa con nít. Li Tịch gật đầu.
"Kia... Ta đưa nó cho nàng." Ta nói.
"Thật có thể không?" Li Tịch vui vẻ đến mắt tinh cũng sáng lên.
"Nhưng nàng hôn ta một chút, với lại cùng chụp hình." Ta đùa bỡn, nhìn nội tâm uốn nắn ở trong lòng Li Tịch.
Không cần thiết một hồi, Li Tịch đỏ mặt, nhẹ nhàng ở trên mặt ta hôn ta một cái, nhanh chóng dời đi. Lần này đến ta ngây ngẩn, ta sớm không chuẩn bị tâm lý Li Tịch sẽ như vậy đột nhiên hôn ta.
"Tiểu Tứ nàng có phải hay không quên chụp hình? Như vậy không thể được ác ~" Ta cười đễu, ngồi ở một bên Ngưng Thương hướng ta liếc một cái. Hừ, ta không thấy được ~
"Kia... Vậy ta tới." Li Tịch xấu hổ cầm điện thoại di động đem động tác hôn của nàng chụp lại.
"Nàng hôn người ta phải chịu trách nhiệm nha~, nương tử." Ta nhân cơ hội nằm ở trên đùi Li Tịch.
Li Tịch không trả lời, chẳng qua là để cho ta nằm ở trên đùi nàng Một bên Ngưng Thương quyết định coi thường hai ta, thật cao hứng cùng tiểu Bạch hồ và Khôi Khôi chơi. Ta mới phát hiện đầu này đáng ghét tiểu Bạch hồ chỉ biết nghe lời Ngưng Thương cùng Du Nhã.