Thập Nhất mang theo tâm trạng khó chịu ra ngoài, Văn Tề trông thấy cô trở ra bình an vô sự lập tức hỏi han tình hình. Không biết tại sao anh ta lại nhìn thấy trên gương mặt lãnh đạm kia hôm nay lại có một tia tức giận.

"Không có gì lớn. Tôi về trước được không?"

"Ngày mai có họp báo ra mắt phim, Tiểu Mễ sẽ đến sớm để chuẩn bị cho cô."

"Được. Tôi về đây."

Cô gái này đối với người khác vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng xa cách như vậy. Nhưng Văn Tề cảm thấy để cô giữ đúng bản chất của mình cũng tốt, chứ cứ phải giả vờ lạnh lùng như nghệ sĩ nào đó của đồng nghiệp anh ta thì cũng thật mệt mỏi.

Nghệ sĩ và đồng nghiệp nào đó mà Văn Tế nhắc đến lúc này lại đang xảy ra tranh cãi kịch liệt về việc giữ hình tượng nơi công cộng.

"Lục Sinh, tôi đã nói cậu bao nhiêu lần rồi hả? Có thể tém tém cái miệng lại được không? Đi tham gia gameshow gì mà cãi MC nhem nhẻm như bà bán cá ngoài chợ vậy hả? Rồi còn tính xông lên đánh người nữa, bộ cậu là đầu gấu chắc?"

Giọng điệu của quản lý Tô thập phần tức giận nhưng Lục Sinh ở đối diện lại đang dửng dưng như không. Việc nghe mắng như thế này đã là chuyện như cơm bữa rồi.

"Còn không phải là do tên MC đó nói chuyện giới tính của tôi trước sao?"

Hắn ta nói cái gì mà người men ngầu như Lục Sinh sao có thể có người ác ý đi đồn đại hắn là giới tính thứ ba.

Hờ, hắn giới tính nào thì liên quan gì đến tên đó, ai nói bên ngoài men ngầu thì không được thích đàn ông chứ?

"Hắn ta rõ ràng là đang kì thị giới tính thứ ba mà."

"Hừ... Sao cậu không đi bắt loa nói cho cả thế giới mình là người thuộc giới tính thứ ba luôn đi."

Lão Tô đã tức đến điên nhưng tên nào đó nghe câu này lại mắt sáng lấp lánh:

"Vậy là tôi nói được rồi hả?"

Vút...

Một chiếc gối xanh được ném tới người Lục Sinh, quản lý Tô cảm thấy không thể nói chuyện với tên này được nữa.

Anh ta cầm điện thoại Lục Sinh lên nhanh chóng đổi mật khẩu nick Instagram của hắn ta để tránh tên này đăng bậy bạ rồi rời đi giải quyết hậu quả của hắn. Trước khi đi còn gằn giọng nghiêm cấm tuyệt đối việc Lục Sinh đi ra khỏi nơi ở lúc này.

Bây giờ bên ngoài đều có rất nhiều phóng viên Lục Sinh có muốn ra ngoài cũng không được, hắn chỉ có thể gọi điện tâm sự với người bạn lâu năm của mình là Nghiên Nhi.

"Nhi muội, tôi qua nhà cậu nhé?"

Thập Nhất tu quan bế cảng với mạng xã hội nên không biết chuyện xảy ra với Lục Sinh, chỉ có điều cô nhận ra giọng nói của anh chàng này không đúng lắm. Sau khi cúp điện thoại cô mới lên mạng tìm kiếm thử, dòng tin tức "Ca sĩ Lục Sinh nổi giận đánh MC" đang chễm chệ trên vị trí đầu tiên.

Lúc Thập Nhất về tới chung cư liền nhìn thấy một đống đang ngồi chình ình trước nhà mình.

"Nhi muội..." Giọng nói ấm ức của người đàn ông trưởng thành vang lên.

Thập Nhất mở cửa cho hắn vào nhà, chàng trai bình thường nhanh mồm nhanh miệng nhưng hôm nay lại chỉ ngồi lầm lũi trên ghế sofa.

Thập Nhất không biết an ủi người khác thế nào chỉ để mặc hắn ngồi đó còn mình đi vào bếp làm đồ ăn.

Lúc nhìn thấy rất nhiều món ngon ở trên bàn Lục Sinh mới có chút thay đổi biểu cảm gương mặt.

"Vẫn là Nghiên Nhi tốt với tôi nhất."

Cho dù đang buồn bã thì Lục Sinh vẫn không tránh khỏi nhiệm vụ rửa bát của mình.

Dường như ăn uống xong thì gương mặt Lục Sinh đã có sinh khí hơn.

Thập Nhất vẫn là coi bộ phim truyền hình quen thuộc của mình.

"Cậu không hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì sao?"

Lục Sinh rửa bát xong đi ra nói một câu như vậy.

"Cậu muốn nói thì nói thôi."

Thập Nhất không nghĩ mình nên hỏi chuyện riêng tư của người khác, thật ra là do cô không quan tâm. Nhưng vì hắn ta là bạn thân của nguyên chủ, cô vẫn sẽ lắng nghe nếu hắn muốn nói.

"Cậu cũng biết giới tính của tôi rồi đấy."

"Ừ."

Lục Sinh bắt đầu nói ra ấm ức trong lòng của mình.

"Tôi muốn được khẳng định với cả thế giới rằng bản thân tôi là giới tính thứ ba."

"Vậy thì nói thôi."

Lục Sinh bật cười tự giễu, nào có chuyện đơn giản như cô nói chứ, chỉ cần đám fan ngoài kia biết được idol mình điên cuồng theo đuổi lại đi thích con trai thì họ sẽ ngay lập tức quay lưng lại cho dù trước đó có nói bao nhiêu lời ngọt ngào yêu thương đi chăng nữa.

Hệ thống Đại Thần thấy Thập Nhất không hiểu được suy nghĩ của Lục Sinh, cô quá đơn giản để hiểu được thế giới này tàn nhẫn như thế nào đối với những thứ mà họ cho là khác biệt, dị hợp.

"Lục Sinh cậu sống vì Lục Sinh hay vì fan?"

Câu hỏi của Thập Nhất làm Lục Sinh sững sờ.

"Mỗi sự lựa chọn đều có cái giá của nó, chỉ là cái giá phải trả nào khiến cậu hạnh phúc hơn."

"Mà tôi nghĩ là Lục Sinh cậu nổi tiếng như bây giờ không phải bởi vì giọng hát của cậu sao? Nếu như chỉ nhờ gương mặt thì cậu sẽ nổi được bao lâu đây?"

Giống như Nghiên Nhi vậy.

Những câu nói của Thập Nhất thật sự làm cho Lục Sinh phải suy nghĩ lại, hắn cố gắng để nổi tiếng, vì duy trì sự nổi tiếng mà diễn một vai diễn suốt mấy năm. Rốt cuộc thì hắn có đang cảm thấy hạnh phúc không?

Một suy nghĩ nào đó đang dần hiện lên đóng đầu Lục Sinh, bàn tay hắn nắm thật chặt, hắn cảm thấy bản thân không thể hèn nhát nữa.

Khi Lục Sinh đang âm thầm quyết tâm thì cô gái bên cạnh đột nhiên lại nói thêm một câu:

"Nhưng mà người thông minh thì họ sẽ không cần phải lựa chọn."

Lục Sinh: Hả???

Khóe miệng Thập Nhất hơi kéo lên:

"Cậu có biết câu chuyện nước ấm nấu ếch(*) không?"

(*)Nước ấm nấu ếch: là câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc. Khi bỏ con ếch thẳng vào nước nóng, nó sẽ lập tức nhảy ra. Nhưng nếu bỏ vào nước lạnh rồi chậm rãi đun lên, con ếch sẽ ở yên mà… chết từ từ.

Ánh mắt Lục Sinh đột nhiên sáng lên, hắn ta đúng là ngu ngốc mới chọn một trong hai. Tại sao lại phải suy nghĩ cực đoan như vậy chứ. Biết đâu hắn ta lại có thể nấu fan của mình như nấu ếch thì sao?

"Nhi Muội, câu đúng là quân sư của tôi mà."

Lục Sinh lao sang người của Thập Nhật muốn ôm nhưng chỉ vồ vào một khoảng không khí, cô gái đã nhanh chóng đứng dậy khoanh tay nhìn hắn.

"Trước tiên với đầu óc của cậu thì đừng làm gì cả. Vụ việc hôm nay tôi đã đọc báo rồi, đầu tiên gọi điện cho lão Tô đi, tôi muốn nói chuyện với anh ta."

Lục Sinh không biết Thập Nhất định làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn gọi điện cho quản lý của mình rồi đưa cho Thập Nhất.

Cô cầm điện thoại nói nhanh gọn những điều mình muốn rồi trả điện thoại lại cho Lục Sinh.

"Lão Tô nói cậu mà để chó săn chụp được hình ảnh đến đây thì sẽ giết cậu."

Lục Sinh vẫn còn đang kinh ngạc vì những điều mà hắn mới nghe Thập Nhất nói, không hơi đâu quan tâm lời đe dọa của người quản lý.

Nghiên Nhi của hắn vẫn luôn thông minh như vậy sao?

"Cũng muộn rồi đấy, cậu về đi."

Câu đuổi về của Thập Nhất làm Lục Sinh lập tức hoàn hồn lại, hắn năn nỉ cô cho ở lại, nói cái gì mà bây giờ bên ngoài rất nhiều phóng viên săn lùng, hắn sợ bị bắt gặp.

Tên này đến đây đã trăm lần rồi mà có bao giờ bị bắt gặp đâu chứ, cho nên Thập Nhất nhất quyết đá hắn ra ngoài.

Phiền phức đã đi rồi nên cô cũng lên giường đi ngủ, hôm nay nói quá nhiều rồi, mệt.

Chiều hôm sau ở trên mạng những bài báo tố Lục Sinh bạo lực đang hot đột nhiên xuất hiện vô số bình luận bênh vực cho Lục Sinh mà hoàn toàn không phải là fan của hắn.

[Tên MC này không phải là đang lên tiếng chỉ trích giới tính thứ ba sao?]

[Tại sao người đứng lên bênh vực bình đẳng giới lại có thể bị chỉ trích là bạo lực?]

[Là giới tính thứ ba thì không thể mạnh mẽ, tài giỏi sao? Nhiều nước cũng đã chấp nhận hôn nhân đồng giới rồi, sao con người lạc hậu này vẫn còn tồn tại chứ. Đánh hắn đi.]

Bọn họ đều là những người nằm trong cộng đồng LGBT sau khi nhìn thấy đoạn video phỏng vấn Lục Sinh được đăng khắp các trang fanpage và hội nhóm của LGBT liền lên tiếng phản pháo vị MC kia. Đồng thời cũng cảm ơn Lục Sinh đã đứng ra bảo vệ họ.

Khi Lão Tô nhìn thấy dân cư mạng tự đổi chiều gió mà không cần đến thủy quân thì thật sự vui mừng. Thậm chí còn có những tổ chức bảo vệ nhân quyền liên hệ với họ để mời Lục Sinh làm người phát ngôn.

"Má ơi, không chỉ dập tắt scandal mà còn lấy thêm danh khí cho cậu nữa đấy. Lục sinh, cô bạn này của cậu quá thông minh."

Lục Sinh hất đầu kiêu ngạo:

"Bạn của tôi sao có thể tầm thường."

"Nhưng mà, vậy thì tại sao cổ không giải quyết mấy tin tức xấu về mình đi nhỉ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play