Chương 11: Dơi bái trăng
Tôi cảm nhận được, ông nội cũng đã bó tay rồi, giống như ông đã nói, chỉ muốn để tôi có thể sống sót.
Nhưng tôi không ngờ tới rằng, biện pháp của ông nội chính là giao phó tôi cho mẹ. Mà mẹ tôi đã chết nhiều ngày như vậy rồi, nghĩ tới đây, trong lòng tôi bỗng dưng lại thấy sợ hãi.
Ông nội là người rất quyết đoán, nói làm là làm. Ông vác theo đồ của mình, kéo tôi ra khỏi nhà, đi thẳng lên núi.
Bước trên con đường mòn lên núi, tôi có cảm giác âm u lạnh lẽo hơn nhiều. Hơn nữa, khi nhìn lên núi, tôi thấy một lưng chừng núi đều đã bị sương mù bao phủ, căn bản không nhìn thấy được rõ tình hình trên núi.
Ngay lúc tôi cảm thấy có gì đó bất thường, ông nội bỗng nhiên dừng lại, ông vừa nhìn sương mù vừa nhíu mày nói: “Không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi, âm khí trên núi đã nồng nặc thế này. Xem ra, mẹ cháu sắp bò ra khỏi quan tài rồi. Nếu như thực sự đi đến bước đó, vậy sẽ hại chết người dân cả thôn mất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT