Âu Thùy Tiệp Á Luân vừa vào cửa, còn chưa kịp tháo giày đã bị tập kích, nàng cong eo nhẹ nhàng tránh thoát hồ ảnh trảo của mẹ mình, uể oải: "Mẫu hậu, hôm nay ta không có hứng thú."
Vương hậu đức cao vọng trọng trong bộ váy ngủ hoa văn chìm màu vàng nhạt, vung tay thuần thục túm lấy cổ áo nhãi con nhà mình ghì xuống, hung hăng quát: "Ngươi đi đâu? Có uống rượu hay không? Không phải là yêu đương sớm mới ra ngoài giờ này đi?"
Âu Thùy Tiệp Á Luân đưa tay tóm lấy hồ trảo của Vương hậu, dịu dàng trấn an: "Ta làm sao dám trái lời của mẫu hậu đại nhân chứ, không hề uống rượu." Nói xong còn rất phối hợp hà hơi để mẫu hậu dùng mũi hồ ly kiểm chứng.
Sóng mắt xám tím lưu chuyển, phảng phất lười biếng và ôn nhu, cộng thêm cỗ mị lực của lứa rồng đang dậy thì, hormone tăng cao, đúng là khiến người ta bủn rủn tay chân, thế nhưng Vương hậu đã quá quen thuộc cách dỗ dành xảo trá của nhãi con nhà mình. Tiếp tục quát: "Thế có đi hẹn hò hay không?"
Âu Thùy Tiệp Á Luân sờ mũi: "Nếu tộc rồng ta đi hẹn hò, ít nhất phải bỏ ổ theo Omega bảy ngày bảy đêm đấy, làm sao sớm như vậy đã về."
"Ngươi nói thật?" Vương hậu hồ nghi.
"Tất nhiên rồi. Ta về nước đi gặp một chút bằng hữu cũ thôi, mẫu hậu đại nhân, ngài quan tâm đến ta thế này thật khiến ta thụ sủng nhược kinh, vinh hạnh không hết."
Vương hậu thấy vậy thì tạm tin tưởng, tuy nhiên vẫn rất không an lòng bồi thêm: "Này, ta nói rồi đấy. Chưa đủ mười tám là không được yêu đương linh tinh, không là ta phế ngươi!"
Có mẹ đẻ nào nói với con gái mình như thế không? Âu Thùy Tiệp Á Luân đen mặt.
Sau khi Vương hậu bỏ đi về phòng đắp mặt nạ chuẩn bị đi ngủ, lúc này Âu Thùy Tiệp Á Luân cũng xoay xoay cổ, định quay về tẩm phòng, nhưng sau lưng thì phụ vương đã đứng sừng sững như ngọn núi từ lúc nào. Trông thấy phụ vương, nàng bĩu môi lên án: "Phụ vương, ngươi trông chừng phối ngẫu của mình đi, nàng luôn muốn phế ta kìa!"
Đáp lại phụ vương tộc rồng uy mãnh của Âu Thùy Tiệp Á Luân dùng vẻ mặt đương nhiên trả lời: "Nàng cả ta cũng có thể phế nói chi là ngươi."
Mỗ rồng con: "..." Sớm không thể trông chờ vào vị cha đẻ không đáng tin cậy này!
Quốc vương cũng không hỏi nhãi con nhà mình đi đâu, chỉ vỗ vai nàng nhắc nhở: "Đừng quên lẽ sống của giống loài chúng ta đấy."
"Con rồng già chết tiệt kia! Sao lọ kem dưỡng này ta mở mãi không được!" Trên lầu, thanh âm hồ ly của vương hậu cao vút.
"Ôi chao yêu, để ta tới, ngươi đừng có mở lung tung, không sẽ gãy mất móng tay mới vừa dưỡng được đấy!" Sau đó vị quốc vương vạn người kính ngưỡng của nước N hớt hải dùng lợi thế tốc độ của mình, lao lên lầu giúp phối ngẫu bôi kem dưỡng trước khi đi ngủ.
Âu Thùy Tiệp Á Luân: "..." Ăn thức ăn chó sớm quen mặt rồi.
Nàng trở về ổ nhỏ, cởi quần áo ngâm mình trong bồn tắm cấu trúc chìm rộng bằng một hồ bơi cỡ nhỏ, vừa ngâm mình vừa tranh thủ lên nhóm chat. Bất quá, trong nhóm đã sớm inh ỏi trước rồi.
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Lão đại tới giờ này chưa về, tám phần là sự thành rồi nha. Ây da, sẽ không phải đi thuê phòng rồi đi! Anh anh anh, ta quên mất chuyện nhắc lão đại không nên dùng chứng minh thư bản thân rồi, như thế quá nổi bật! Sẽ bị nhận ra thân phận.]
Ngưu ta hiền lành nhất: [Ngươi sao có thể quên chuyện quan trọng như vậy được, quân sư ngu xuẩn!]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Ngươi mới ngu xuẩn ấy, con bò rừng chết tiệt kia! Ngươi không đóng góp được tí gì trong kế hoạch công lược tẩu tử thì thôi đi! Còn trách ta, có tin ngày mai tộc ta và tộc ngươi liền tuyên chiến không!]
Lửng mật đại bá vương: [Có đánh nhau sao?? Hura, ta cũng đánh!! Đại vương ta chấp các ngươi ba trăm hiệp!!]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Đánh cái mông! Ngươi ngoại trừ đánh nhau thì còn có thể làm gì?]
Lửng mật đại bá vương: [Đi theo lão đại ăn chực, trêu ghẹo tộc sư tử, cướp bạn gái của thiếu chủ tộc hổ! À cỡ này ta còn theo đuổi cả nữ chúa xà tộc nữa!]
Ngưu ta hiền lành nhất: [Oh shit!! Góa phụ hắc xà đó ngươi cũng dám dây vào, ta con mịa nó phục ngươi rồi!]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Các ngươi trật tự, lão đại online rồi kìa! Lão đại thành sự rồi sao? Có phải tẩu tử bị tạo hình hôm nay của ngài hớp hồn không lối về không?]
Âu Thùy Tiệp Á Luân vuốt đoạn tóc tím trước trán, chậm rãi gõ tin nhắn, bong bóng chát nổi rập rờn.
Drake: [Không.]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [...]
Ngưu ta hiền lành nhất: [...]
Lửng mật đại bá vương: [...]
Khung chat một hồi yên lặng quỷ dị. Sau đó chỉ một phút đã nổ tung.
Lửng mật đại bá vương: [Cái này không khoa học! Rõ ràng ta một cái Alpha còn bị lão đại bẻ cho cong vòng, kêu gào thảm thiết. Lý nào báo tuyết kia lại không động tâm, với tính khí ham tửu sắc như nàng tuyệt đối không ăn chay a!! Hay nàng bị cận nặng mà hôm nay hẹn hò quên đeo kính? Sẽ không thiếu chuyên nghiệp vậy đi?!!]
Ngưu ta hiền lành nhất: [Ta thấy cũng có khả năng.]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Lão đại, tẩu tử nàng có nhận xét gì không...?]
Drake: [Nàng nói, như một cái nhược thụ.]
Lại thêm một hồi yên lặng quỷ dị nhân hai.
Ngưu ta hiền lành nhất: [Dù không muốn thừa nhận, nhưng mà tần số não của tẩu tử rất không giống người thường.]
Lửng mật đại bá vương: [Khụ, lão đại, ta phải nói, đánh giá của tẩu tử cũng rất có tính thuyết phục.]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Không theo logic tí nào, không phải Omega thời nay đều chuộng kiểu hình Alpha trắng trẻo, có học thức, ôn nhu lại tao nhã văn tĩnh sao?]
Lửng mật đại bá vương: [Ngươi chắc tẩu tử chúng ta sẽ dùng khái niệm 'Omega' để hình dung được à?]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [...Được rồi.]
Ngưu ta hiền lành nhất: [Vậy lão đại, còn kế hoạch B thì sao? Kế hoạch đề nghị bạn giường ấy, ta tin với tính khí phóng khoáng của tẩu tử, cộng thêm mị lực của lão đại ngút trời như vậy, nàng không thể chối từ đâu! Thịt đến miệng lý nào không ăn?]
Drake: [Không, nàng nói nàng bây giờ muốn làm việc, kiếm tiền, đánh chiếm giang sơn.]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Chậc, sớm đã biết tẩu tử có bản lĩnh hơn người, nhưng không nghĩ còn là loại hình vì giang sơn mà từ chối hồng nhan kia đấy! Bất quá, quân sư ta đã sớm lường trước rồi! Lão đại, kế hoạch A dùng sắc mị hoặc, kế hoạch B dùng giường mị hoặc đều không thành, thế thì kế hoạch C dùng nghĩa mị hoặc nhất định phải thành công đi?]
Drake: [Nàng nói không muốn dính líu scandal vì làm bạn với ta.]
Khung chat yên lặng lần thứ ba. Ba thần tử ở ba nơi, âm thầm lăn lộn trong ổ khóc chút chít vì lão đại nhà mình, lão đại số cũng quá khổ rồi. Ngoài kia Omega sẵn lòng vì ngài tháo thắt lưng cởi áo bra, khụ, còn ít sao. Nhưng nằng nặc lại đâm đầu vào một Omega có tính khiêu chiến cao như vậy, đối phương mặn ngọt gì đều không ăn, kế hoạch công lược tẩu tử vì lão đại này đúng là phải trường kì kháng chiến qua mùa mưa rồi!
Lửng mật đại bá vương: [...Thế có kế hoạch D không?]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [...Không có.]
Âu Thùy Tiệp Á Luân đã bị ba cái đệ tử dưới trướng làm cho thất vọng tràn trề.
Drake: [Ta thật thất vọng về các ngươi.]
Quân vương tỏ vẻ không tin dùng nữa rồi.
Lửng mật đại bá vương: [Lão đại, cái này cũng không thể trách bọn ta được! Tẩu tử quá hung tàn, nếu là có vé vote Omega khó cưa đổ nhất các tộc, ta nhất định bầu cho nàng!! Đứa nào bầu người khác, ta đấm cho vêu mồm!]
Ngưu ta hiền lành nhất: [Thôi đi, thôi đi. Cái quan trọng là bây giờ lão đại và tẩu tử có tiến triển được tí gì?]
Drake: [Nàng đáp ứng làm bạn ta.]
Cáo nhỏ bên sườn hoa: [Ơ, không phải nàng vừa nói là không muốn dính scandal sao? *icon clgt, ta không hiểu*]
Drake: [Thôi miên.]
Lão đại, ngài đã thiệt thòi quá rồi! Vì cưa đổ tẩu tử, không tiếc hạ thấp bản thân dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy! Bất quá, liêm sỉ và mỹ nhân chỉ có thể chọn một, đương nhiên sẽ chọn cái có thể đưa vào mồm rồi! Tẩu tử uy vũ, lão đại còn lợi hại hơn!!
...
Bên Âu Thùy Tiệp Á Luân thì nhốn nháo ồn ào. Còn bên Kỷ Miên thì cũng không khá hơn. Vì mang tâm lý bị lừa một cú quá đau, Kỷ Miên không tài nào ngủ được, lập tức liền lôi đầu con công nào đó lên, bắt cùng chơi game với mình.
Lần này Kỷ Miên cũng không chơi acc phụ ở cấp bậc thấp của mình mà trực tiếp vào acc chính bản thân. Cái tên 'Miên Miên' vừa sáng lập lòe, tức thì trong hòm thư đã ồn ào một đống lời tỏ tình của mấy fan phái yếu. Dù gì cũng lọt vào top những game thủ đầu bảng hạng, Kỷ Miên tất nhiên phải có chút nhân khí.
Bỏ qua mấy cái đó, nàng kéo bạn thân "Khổng Tước"- Sơ Mục Kỳ đánh liền tù tì mười mấy trận. Đánh trận trên cấp bậc cao rất khốc liệt, mỗi trận đều như một trận chung kết đấu giải, căng thẳng đến máu trong người đều chạy rần rần lên được. Hai người đánh mười trận, cũng phải thua một nửa, thắng một nửa. Trong đó có một trận, giữa vòng vây đội địch, Kỷ Miên liều mạng xông vào phá trụ, thắng lật kèo vô cùng ngoạn mục. Sơ Mục Kỳ đều hét đến nổ tung trong phòng rồi.
Sau khi kết thúc, Sơ Mục Kỳ vẫn còn nhiệt huyết dâng trào, quyết tâm gọi cho Kỷ Miên.
"Tra nữ, ngươi sao hôm nay liều mạng như vậy!! Có phải vì thấy có lỗi với ta hay không, có đúng hay không, đúng hay không!! Ngươi có phải thây hối hận vì đã phản bội ta đi theo Thịnh Đức nên mới liều mình bồi ta không hả?!!'
Kỷ Miên thì vẫn chưa thoát được cú sốc tâm lý bị rồng con thôi miên, sẵn giọng mắng: "Hối hận cái rắm! Lão tử đây chưa từng học viết chữ 'hối hận' nhá! Bây giờ có đánh nữa không, không đánh nữa thì cút, ta đi kéo hạng cho fan girl!"
"Ngươi!! Con mịa nó, rốt cục ngươi có xem ta là bạn không vậy?? Suốt ngày sỉ vả chà đạp ta, trái tim ta cũng biết đau à nha!!"
"Thì mặc xác ngươi!" Kỷ Miên cũng như nhai phải thuốc súng, không vừa gì.