Ba tuần nói nhanh không nhanh, nói ngắn không ngắn, nhưng với người đã dành toàn bộ thời gian để miệt mài học tập như Jessica thì có thể nói là chỉ trong một cái chớp mắt.
Cô vốn định dùng tuần đầu tiên để học lý thuyết của độn thổ, thứ mà đáng lẽ chỉ được dạy cho học sinh từ năm Bảy hoặc học sinh đủ 17 tuổi trở lên. Xong với tư chất thông minh trời phú, Jessica chỉ tốn có ba ngày đã học xong lý thuyết, thành ra thời gian thực hành lại càng dư dả hơn.
Vốn cô chỉ cần hỏi bố mẹ bí quyết là được, xong do sợ bố cô sẽ không đồng ý vì tuổi Jessica vẫn còn quá nhỏ nên Jessica chỉ có thể học lén dưới hầm.
Độn thổ đối với những phù thủy sinh không có người hướng dẫn là vô cùng khó và nguy hiểm, vì có thể dẫn đến tình trạng mất tay mất chân trong khi thi hành phép thuật. Nhưng Jessica thân là người thừa kế tương lai, hiển nhiên cô có thể ra vào căn phòng treo những bức tranh của tổ tiên. Với chỉ dẫn của họ, cộng với sự thông minh có thể nói là phi thường của mình, Jessica chỉ tốn hơn 10 ngày đã thành công.
Mặc dù đúng là cũng có khá nhiều chuyện không suôn sẻ lắm, như việc Jessica đã làm rơi mất ngón tay út của mình trong quá trình độn thổ chẳng hạn. Cũng may là có độc dược tái tạo cơ thể mà Snape đã dạy cho cô vào tháng trước, Jessica mới còn được toàn thây nguyên vẹn.
Tóm lại, sau khi học xong phép độn thổ, Jessica liền bận rộn đi chuẩn bị quà sinh nhật cho Harry. Vất vả mãi cho đến cuối tháng, cuối cùng cũng hoàn tất hết mọi công tác.
Và càng thuận lợi hơn, Snape đã đến thời gian phải quay lại trường rồi.
Cassandra chỉ là một người mẹ nghiêm khắc khi có chồng ở nhà. Sau khi Snape đi rồi, bà liền giải lệnh cấm cho Jessica, dặn dò cô cẩn thận và đừng có gây rắc rối, sau đó thì dùng floo đến Pháp tìm chị họ Tiffany để đi mua sắm.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, Jessica dùng bản đồ tra cứu một chút, sau đó thì mang quà sinh nhật của Harry theo, nửa đêm bỏ ra ngoài.
Thời gian này nước Anh tương đối ẩm ướt, Jessica lần đầu tiên độn thổ lại ngựa ngựa đi giày cao gót, suýt nữa đã bị vũng nước đọng làm cho té ngã.
Cơ mà đối với một đứa nhỏ còn chưa được 14 tuổi như cô, lần đầu tiên độn thổ đi xa mà vẫn lành lặn toàn thây thì cũng xem như là xuất sắc lắm rồi.
Jessica không có trực tiếp đến quảng trường Grimmauld, cô chưa từng đến đây nên không thể dùng độn thổ mà xuất hiện được. Vậy nên Jessica đã xem bản đồ một chút, sau đó thì chọn một khu dân cư Muggle gần đó để độn thổ đến.
Chỉnh chu lại mái tóc một chút, Jessica mới hòa vào dòng người, dựa theo trí nhớ về tấm bản đồ đã xem mà đi đến quảng trường Grimmauld, tọa lạc tại một khu phố Muggle ở Islington ở London.
Jessica đi bộ được tầm 20 phút, sau đó thì đến một chỗ có hai căn nhà số 11 và 13 vô cùng bình thường. Điểm bất thường duy nhất ở đây là chẳng hề thấy số 12 ở đâu, làm Jessica cứ nghĩ mình đã đến nhầm nơi.
Đợi một lát mà vẫn không thấy có gì xảy ra, Jessica mới thử mở miệng gọi. "Kreacher?"
Ngay lập tức bên vệ đường, một con gia tinh với làn da nhăn nheo và chiếc áo rách rưới liền xuất hiện.
"Ôi có khách đến thăm". Kreacher giương mắt nhìn cô. "Huyết thống không thuần nhưng Kreacher vẫn có thể ngửi thấy mùi vị quý tộc từ tiểu thư, hẳn tiểu thư phải là con gái của một gia đình quý tộc nào đó?"
Mùi vị quý tộc là như thế nào nhỉ?
Jessica nghĩ thầm, nhưng vẫn gật đầu với con gia tinh già. "Ta đến từ gia tộc Lodge, tên là Jessica"
"Lodge?". Hai mắt Kreacher sáng lên. "Kreacher biết gia tộc Lodge, phu nhân Lodge đã từng là bạn rất tốt của bà chủ Kreacher. Hẳn tiểu thư đây phải là một Slytherin cao quý?"
Thấy Jessica gật đầu, con gia tinh lại vui đến nhảy cẩng lên.
"Ta đang tìm đường vào nhà của ngươi". Jessica vội ngăn động tác quá khích của nó lại để người ngoài đừng quá chú ý đến bọn họ. "Ngươi có thể đưa ta vào không Kreacher?"
"Kreacher rất muốn thưa tiểu thư". Con gia tinh già ngừng vui mừng, dùng đôi mắt chán ghét mà nói. "Nhưng cậu chủ không cho người lạ vào nhà, nhất là những quý tộc nhà Slytherin. Hừ, cậu chủ vô dụng chỉ biết đam mê Muggle và lũ phản bội thuần huyết, bà chủ mà biết được thì sẽ khóc thét mất"
Jessica khẽ nhíu mày, cuối cùng vẫn là rút đũa ra và lẩm nhẩm câu thần chú tiết lộ dấu vết mà mẹ đã từng dạy cho cô thuở nhỏ.
Với ma thuật của một đứa nhỏ còn chưa 14 tuổi thì Jessica không có cách nào làm được, nhưng với thứ huyết thống huyền bí đang chảy trong huyết mạch Jessica thì lại có thể.
Nhìn căn nhà số 12 dần hiện ra giữa hai căn số 11 và 13, Jessica mới cất đũa phép lại trong túi áo chùng, mỉm cười nhìn Kreacher.
"Sao mà cô?". Con gia tinh ngạc nhiên nhìn cô. "Đây là bùa bảo vệ cao cấp của cậu chủ, sao cô có thể phá nó?"
Jessica không trả lời, nhưng đối với việc phá bùa che giấu thì đối với cô chẳng có gì khó cả. Dù sao ma pháp phòng vệ của trang viên Lodge đã từng bị cô tìm ra lỗ hỏng một lần rồi, dăm ba cái này có là gì đâu chứ.
Đứng trước cửa nhà, Jessica liền gõ cửa, không quên chỉnh lại trang phục và đầu tóc lần cuối trước khi gặp bạn trai mình.
Dù sao học cũng đã hơn cả tháng rồi chưa gặp nhau, cô vẫn là muốn hình ảnh đầu tiên mà Harry thấy ở mình sao một thời gian dài xa cách xinh đẹp một chút.
Không biết vì lý do gì đó, Jessica đợi mãi mà cũng chẳng thấy ai mở cửa. Định gõ lại lần nữa, thì đã thấy có cửa mở ra.
Giáo sư Lupin trông có vẻ sửng sốt khi nhìn thấy cô, ngạc nhiên kêu lên. "Sao em ở đây?"
"Sinh nhật Potter mà giáo sư". Jessica đáp. "Em vào được không?"
Lupin không tránh ra ngay, chỉ hỏi lại. "Gạc Nai là ai?"
"Bố của Harry?". Jessica có chút mờ mịt khi bị hỏi bất ngờ như vậy, xong vẫn trả lời ông.
Lúc này, Lupin dường như mới thả lỏng người, mỉm cười tránh qua một bên.
Jessica bước vào trong, định xoay lại tìm con Kreacher thì đã thấy nó biến mất từ lâu. Chắc là cũng đã vào trong, vậy nên cô cũng không tìm nó, nhanh chóng tiến vào trong nhà.
Căn nhà này vẫn còn chưa được thu dọn hẳn hoi, rất nhiều nơi vẫn còn bám bụi. Có vẻ Harry nói đúng, quan hệ của cha đỡ đầu cậu ta và con gia tinh duy nhất trong nhà hình như đúng là không tốt lắm.
Giáo sư Lupin dẫn cô tiến vào phòng ăn, đoạn đường đi cũng ngắn nên họ không trò chuyện gì. Đến nơi, ông giúp cô mở cửa, nói vào bên trong. "Harry, con xem ai đến này"
Jessica đứng sau ông liền lú đầu vào trong, vẫy tay. "Xin chào"
"Jessy". Harry đang ngồi trên ghế ăn liền đứng bật dậy chạy qua.
Jessica bị cậu bạn trai ôm chầm lấy, cũng ngoan ngoãn trao cho thiếu niên một nụ hôn dài. Nếu không phải có tiếng ho khan của thầy Lupin, e là đôi bạn nhỏ sẽ còn quấn nhau thêm một lúc nữa.
Jessica ngại ngùng buông người ra, lúc này mới ý thức được hình nwh mình đến không đúng lúc lắm.
Trong phòng ăn ngoại trừ Harry, Lupin và cô ra thì lúc này còn có Sirius Black, gia đình Weasley với hầu hết thành viên, mọt sách Granger, bạn mẫu giáo kiêm tiểu học Christmas Holiday, thần sáng khá nổi tiếng Kingsley và một cô gái tóc tím mà Jessica chẳng hề biết đến.
"Hình như tao đến không đúng lúc nhỉ?". Jessica hỏi nhỏ Harry.
"Với anh em bao giờ cũng đúng lúc". Harry nắm tay cô, sau đó dẫn người đi qua bàn ăn.
Jessica ngồi xuống cái ghế trống bên cạnh Harry, có chút căng thẳng khi phải đối diện với mấy con mắt dò xét trong phòng.
"Xin lỗi vì đã làm phiền". Cô mở lời. "Nhưng cháu muốn tạo bất ngờ cho sinh nhật của Harry. Vốn cháu không nghĩ mọi người sẽ thức muộn như vậy"
"Không sao Jessica". Sirius thân thiết vỗ đầu cô. "Mà sao cháu đến đây được thế? Chú nghe Harry nói cháu đang bị cấm túc"
"Cháu vừa hết hạn cấm túc thôi". Cô nói, vì vẫn chưa ai biết Snape là bố cô nên Jessica cũng không có ý định khai báo.
"Sao cháu đến được đây thế?". Thần sáng Kingsley hỏi. "Nơi này hẳn phải cách trang viên nhà Lodge một đoạn đường xa"
"Harry đã cho cháu địa chỉ". Jessica đáp. "Cháu dùng phép độn thổ đến khu dân cư gần đây rồi đi bộ qua"
"Merlin ơi". Granger sửng sốt kêu lên. "Mày, ý tôi là cậu dùng phép độn thổ?"
"Có vấn đề gì à?". Jessica nhíu mày, vẫn không thích ứng lắm khi cả căn phòng đều là Gryffindor trong khi chỉ có mình cô là Slytherin.
"Dĩ nhiên là có vấn đề rồi". Chồn anh sinh đôi nói. "Đó là thứ mà em sẽ học vào năm Bảy, chứ không phải ở kì nghỉ hè trước khi lên năm Tư"
"Là bố mẹ cháu đã dạy cho cháu à?". Kingsley nhíu mày. "Họ có biết là không nên dạy một thứ khó nhằn như vậy cho một đứa nhỏ như cháu không?"
"Cháu tự học một mình". Jessica đáp. "Hôm nay là lần đầu tiên cháu dùng thuật độn thổ"
"Merlin ơi". Ron kêu lên. "Mày là quỷ quái phương nào thế Lodge? Đó là độn thổ đấy, sao mày có thể tự học một mình chứ?"
"Tao đã thành công gọi ra Thần hộ mệnh trong ngày đầu tiên học đấy chồ-, Weasley". Jessica đáp. "Nên là đơn giản thôi"
"Gia đình trò biết trò đến đây chứ?". Lupin nhíu mày nhìn cô.
"Dĩ nhiên rồi ạ". Jessica nói dối. "Thầy cũng đừng lo lắng quá, em chỉ ngồi một chút để chúc mừng sinh nhật Harry thôi, xong việc em sẽ rời đi"
"Không không không cô gái nhỏ". Bà Weasley đột nhiên nói, giọng điệu thân thiện đến Jessica cũng giật mình. "Ta sẽ không để cháu ra về ở thời điểm này đâu, quá muộn rồi"
"Đúng đấy". Harry nói. "Em có thể ở lại ngủ một đêm"
"Ý tốt của mày tao nhận, nhưng tao xin kiếu nhé Potter". Jessica liền đáp. "Tao còn phải về nhà học tập công việc thừa kế của tao nữa, bố tao bảo nếu không xong việc trước khi bố về, tao sẽ thành gỏi cá đấy con ạ"
"Nhưng ngày mai là cúp Quidditch đấy Lodge". Chồn em sinh đôi đáp. "Sao em có thể học taajo trong thời gian này cơ chứ?"
Cúp Quidditch?
"Merlin". Jessica giật mình kêu lên. "Cúp Quidditch thế giới đến rồi?"
"Ừ, ngày mốt đấy". Granger đáp. "Bọn này dự định tối mai sẽ cùng nhau đi xem, cậu có muốn đi cùng không?"
Do quá bận rộn với việc làm quà rồi học phép độn thổ, Jessica đã quên mất sự kiện vĩ đại nhất sắp diễn ra. Đó là cúp Quidditch thế giới 4 năm mới tổ chức một lần.
Jessica nghĩ ngợi, bắt đầu phân vân.
Bố mẹ cô không có hứng thú gì với Quidditch, Jessica cũng không đến nổi phát cuồng nhưng cô vẫn muốn đi vì muốn hội họp với đám bạn của mình. Cô không thân thiết với ai hay thậm chí là thích nổi bất kì con sư tử nào trong cái đám Gryffindor này, xong lại có Harry ở đây. Trong phút chốc Jessica vẫn là không biết phải lựa chọn như thế nào.