Nghiêm Nghệ Đình đi vào trong phòng nghỉ, tẩy đi xóa lại tới nửa tiếng đồng hồ khiến Lộ Nam sắp không thể đợi cô được nữa.

Một lát sau cô mới từ từ đi ra, có điều cô hoàn toàn không hề tẩy trang mà chỉ là rửa mặt rồi trang điểm lại từ đầu mà thôi.

Hơn nữa cô cũng đã lau bớt nước hoa trên người nên mùi hương đã giảm đi rõ rệt.

Lộ Nam ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt lúc này mới dễ chịu hơn một chút, anh sửa soạn lại đống văn kiện trên bàn rồi thờ ơ nói:
“Đã thu dọn xong rồi vậy thì đi thôi" Chương
Nghiêm Nghệ Đình tình tứ nhìn Lộ Nam, e thẹn gật đầu.
Tô Bắc vừa tới Thủy Mộc Niên Hóa, cô vừa xuống xe thì tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.

Màn hình hiện thị đó chính là người phụ trách cho trình phỏng vấn của Nghiêm Nghệ Đình gọi tới, giọng điệu không hề vui vẻ, cô nói:
"Cô Anne, chúng tôi là do nề mặt cô mới đồng ý để Nghiêm Nghệ Đình tham gia Chương trình phỏng vấn lần này, ai ngờ nghệ sĩ của cô chưa nổi mà đã dám tự cao tự đại bắt đầu phô trương rồi
Tô Bắc nghe thấy vậy liền sốt sắng
hói: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Đối phương tức giận nói:
"Chắc cô vẫn chưa biết buổi chiều nay cô Nghiêm có gọi điện tới yêu cầu chúng tôi dựa theo thời gian biểu của cô ấy rời Chương trình sang buổi sáng ngày mai.

Tuy Chươ trình của chúng tôi đều là quay trước nên không gấp gáp bằng những Chương trình truyền hình trực tiếp nhưng dẫu sao chúng tôi sau khi quay xong còn phải thông qua xử lý mới có thể phát sóng được chứ.

Cô ấy muốn hiểu cho cô ấy nhưng còn chúng tôi thì sao?"
Tô Bắc sau khi nghe xong, sắc mặt liền tối sầm lại.

Nghiêm Nghệ Đình ban nãy chẳng phải đã nói là thay đổi thời gian quay sao, chuyện tình cảm đã nhận không biết bao nhiêu là gạch đá rồi, vậy mà giờ còn dám tự ý thay đổi thời gian ghi hình.

Cô quả thực to gan rồi, để được hẹn hò với Lộ Nam nên chuyện gì cũng dám làm ra đó ư, rốt cuộc là đàn ông quan trọng hay tương lai tiền đồ quan trọng hơn đây! Tô Bắc kiềm chế lại sự tức giận, cô nhẹ nhàng nói với đối
“Thật sự rất xin lỗi, những chuyện như thế này tôi đảm bảo chắc chắn sẽ không có lần sau nữa đâu.

Hôm nay bên chúng tôi có xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, Nghệ Đình tối nay e rằng thật sự không tới được rồi, hy vọng mọi người có thể tha thứ.

Cũng là do sơ suất của tôi chưa kịp bảo với mọi người, sau này tôi nhất định sẽ sắp xếp thật tốt thời gian của Nghệ Đình để không xảy ra những chuyện tương tự như vậy nữa!"
Tô Bắc giải thích một hồi phía đầu dây bên kia mới hạ hỏa dần.

Sau khi ngắt máy, Tô Bắc cảm giác như bản thân sắp bùng cháy, Nghiêm Nghệ Đình có được lắm! Cô đã sớm nhắc nhở rằng không được tiến quá gần với Lộ Nam, nhưng cô một mực không nghe, bây giờ lại vì đi hẹn hò với Lộ Nam mà làm ra chuyện như vậy.

Tô Bắc vuốt ngực điều chỉnh lại tâm trạng, chuyện của Nghệ Đình sẽ giải quyết sau, cô quay người đi vào phía trong của Thủy Mộc Niên Hóa.
Khi cô bước vào thì đã nhìn thấy Cố Niên Thành ngôi chờ sẵn ở đó, Tô Bắc lập tức đi về phía anh
"Cổ Tổng tới sớm quá đấy!”
Cổ Niên Thành mỉm cười nhìn cô:
"Được hẹn hò với người đẹp tất nhiên phải tới sớm một chút rồi!”
Khỏe môi Tô Bắc cong lên.
“Được Cổ Tổng gọi là người đẹp, đó thật sự là vinh hạnh của tôi!”
Cổ Niên Thành bất lực nhìn Tô Bắc:
“Tô Bắc, không phải đã nói rồi sao, sau này nếu gặp nhau ở ngoài thì cứ gọi tên của đối phương là được, cô không cần khách sáo vậy đâu.

Một câu Cổ Tổng, hai cầu Cổ Tổng, mỗi lần nghe cô gọi như vậy tôi thật sự cảm thấy rất khó xử đo l
Tô Bắc bật cười, ngôi xuống nói tiếp:
"Được thôi Cổ Niên Thành, chuyện sáng nay tôi đã nói với anh, anh cảm thấy thế nào?”
Cổ Niên Thành nhìn cô từ từ nói:
"Cô đã nói như vậy thì tôi nhất định sẽ đồng ý rồi, nếu không sau này lỡ như có việc cô lại không tới tìm tôi nữa, lúc ấy phải làm sao đây!”
Tô Bắc ngại ngùng cười: "Cổ Niên Thành anh nói gì vậy, anh chịu giúp tôi là tôi đã mừng lắm rồi!”
Cổ Niên Thành nhìn Tô Bắc, do dự một chút rồi lên tiếng: “Nói thực khi gặp phải những chuyện này mà cô có thể nhớ tới tôi, tôi thực sự rất vuil
Tô Bắc chân thành nói:
"Dầu có thể nào thì tôi vẫn muốn cảm ơn anh, tuy tôi để cô bé ấy tới công ty anh nhưng vẫn hy vọng anh có thể chú ý chăm sóc tới cô bé nhiều hơn.

Cô ấy thật sự là một cô gái ngoan, cuộc sống cũng không dễ dàng, giữa chúng tôi đều là có duyên mới gặp, do vậy nếu có thể giúp đỡ tôi nhất định sẽ dốc sức.

Anh giúp tôi như vậy, tấm lòng này tôi nhất định sẽ ghi nhớ mãi!”
Cổ Niên Thành nhìn Tô Bắc:
“Cô đã nói vậy thì tôi chắc chắn sẽ
dốc sức giúp đỡ” Tô Bac mỉm cười:
"Không nói nữa, chúng ta chọn món đi, vừa ăn vừa nói sau!"
Cổ Niên Thành gật đầu, anh gọi phục vụ tới, bắt đầu chọn món
Lộ Nam và Nghiêm Nghệ Đình vừa đi vào Thủy Mộc Niên Hóa liền nhìn thấy Tô Bắc và Cổ Niên Thành đang ngồi gần cửa sổ.

Ảnh mặt anh lập tức trở nên u âm như chuẩn bị có tố lốc kéo tới khiến Nghiêm Nghệ Đình đứng bên cạnh không khỏi rùng mình.

Cô ta nhìn theo ánh mắt của Lộ Nam liền phát hiện ra Tôi Bắc, Nghiêm Nghệ Đình cảnh giác nhìn về phía cô.

Khó khăn lắm Lộ Nam mới hẹn cô ta tới đây, sao lại gặp Tô Bắc cơ chứ, thật là đen đủi mà, đi tới đâu cũng đụng phải cô!
Nghiêm Nghệ Đình hoàn toàn không ngờ rằng Lộ Nam cố ý đưa cô tới đây là để gặp được Tô Bắc.

Dĩ nhiên vẻ mặt ngạc nhiên ban nãy của anh cũng đã bản đứng lại anh, anh cũng không thể ngờ rằng người có hẹn tối nay với Tô Bắc lại chính là Cố Niên Thành.

Một nam một nữ tới chỗ thích hợp để hẹn hò như vậy thì có thể nói chuyện gì được nữa đây, Lộ Nam cuộn tròn hai tay lại, Tô Bắc cô hay lầm, quả nhiên dám giấu tôi hẹn hò với người đàn ông khác.
Tô Bắc cảm nhận được có một ảnh nhìn lạnh lẽo đang hướng về phía mình, cô chợt ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt đầy phẫn nộ của Lộ Nam.

Trong lòng Tô Bắc ngay tức khác liên cảm thấy khó hiểu, sao anh lại tới đây, tối nay chẳng phải anh về nhà họ Lộ sao? Nhìn thấy Nghiêm Nghệ Đình đang đứng bên cạnh anh, sắc mặt Tô Bắc lập tức tối sầm lại.

Nghiêm Nghệ Đình cô còn dám xuất hiện trước mặt tôi sao, hẹn hò mà cô nói là ở đây ư? Tô Bắc nhếch môi, khinh thường cười, thật quá trùng hợp đó!
Lộ Nam không quan tâm tới Tô Bắc, anh đi thẳng về phía chỗ ngồi của Tô Bắc và Cổ Niên Thành.

Bị nhân viên phục vụ chặn lại nên cho tới khi Lộ Nam đi tới Cổ Niên Thành mới nhìn thấy anh, Cổ Niên Thành kinh ngạc nhìn Lộ Nam.
“Lộ Tổng cũng tới đây dùng bữa sao, thật trùng hợp quá
Lộ Nam không nóng không lạnh đáp
lời:
“Dù gì thì cũng đã trùng hợp, vậy chúng ta ngồi xuống cùng nhau ăn một bữa đi!” Dứt lời, không chờ Tô Bắc và Cổ Niên Thành lên tiếng anh liền quay sang nói với nhân viên phục vụ:
"Hủy chỗ của chúng tôi đi, tôi ngôi đây ăn rồi!”
Lộ Nam nói xong, không chút do dự liên ngôi thẳng xuống.

Cổ Niên Thành nhất thời không biết phải nói gì thì tốt, Lộ Nam không mời mà tới, lại thản nhiên ngồi xuống như vậy, đuổi khéo anh đi cũng chẳng phải là cách hay.

Cổ Niên Thành đành bất lực cười một tiếng: “Lộ Tổng đã nói như vậy, vậy thì ngôi
cùng nhau cho vui vậy!"
Nghiêm Nghệ Đình ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Lộ Nam, trong lòng tức giận bất bình.

Cô tưởng rằng tối nay chỉ có cô và Lộ Nam tới đây, ai ngờ lại gặp cả Tô Bắc.

Tô Bắc thật đúng là sao chối, gặp cô là nhất định sẽ có chuyện không hay mà! Nhìn đi bây giờ qua nhiên ứng nghiệm, nhưng Lộ nam đã quyết định như vậy cô cũng không thể chống đổi lại anh khiến anh không vui được.
Trong lòng Tô Bắc đang cảm thấy vô cùng coi thường Lộ Nam, có biết bao nhiều chỗ như vậy sao lại khăng khăng phải tới đây cơ chứ.

Anh nói đã đến rồi thì đến đi, đừng giả vờ giả vịt như vậy nữa.

Kết quả anh lại ung dụng đi tới, như một chủ kỳ đà cản mũi ngồi ở đây, phá vỡ bầu không khi.

Lộ Nam nhìn Tô Bắc, đột nhiên cứng nhắc lên tiếng
"Sao vậy Tô Bắc? Thấy tôi ngồi ở đây cô dường như có vẻ không thoải mái thì phải l
Tô Bắc đấu khẩu lại với anh.
“Tôi nào dám cơ chứ! Lộ Tổng là cấp trên, tôi vẫy đuôi còn chưa kịp sao dám không thoải mái đây!
Lộ Nam lạnh lùng hằng giọng một tiếng: "Không phải thì tốt
Tô Bắc lườm anh một cái rồi ngoảnh mặt nhìn ra cửa sổ.

Sau khi chọn món xong, Lộ Nam bắt đầu nói chuyện với Cổ Niên Thành.

Có Niên Thành vốn định cùng nhau dùng bữa này xong sẽ tìm cơ hội khác để hẹn Tô Bắc sau, nhưng không ngờ rằng những gì Lộ Nam nói ra lại ẩn ý châm biến như vậy.

Anh nhìn Cố Niên Thành nói:
"Cổ Tổng, anh từ lúc nào lại thân thiết với quản lý của Tinh Không chúng tôi như vậy thế, đừng nói là định thọc gậy bánh xe đó!"
Cổ Niên Thành có chút sửng sốt, anh bật cười nói:
“Tôi đúng là muốn thọc gậy bánh xe, nhưng còn phải xem Tô Bắc có đồng ý hay không mới được chứ!"
Lộ Nam nhíu mày, nói như vậy nghĩa là chỉ cần Tô Bắc đồng ý anh sẽ định làm vậy thật sao? Tô Bac dường như cảm thấy sắc mặt Lộ Nam vẫn chưa đủ khó coi, cô bồi thêm một câu
"Không có bánh xe nào bị chọc thủng cả, chỉ có kẻ thứ ba chưa nỗ lực mà thôi, hai người không cảm thấy điều này với săn bắt nhân tài là cùng một đạo lý u?”
Lời của cô vừa được nói ra, sắc mặt Lộ Nam đã đen tới mức ngang với đáy nồi rồi.

Cổ Niên Thành không nhịn được đành bật cười một tiếng, anh nhìn Tô Bắc nói:
“Nếu tôi mà nỗ lực cố gắng thì chắc chắn Lộ Tổng sẽ giết chết tôi rồi!”
Tô Bắc để thêm vào lời của Cổ Niên
Thành.

"Chưa bản đã vậy, nhớ đầu Lộ Tổng lại đang mong tôi bị bắt đi thì sao?"
Lộ Nam nghiến răng nhìn Tô Bắc:
"Tô Bắc, cô được lắm, chỉ cần cô đồng ý đi liền lập tức đi ngay, tôi tuyệt đối không níu giữ
Tô Bắc cười nham hiểm nhìn Lộ
Nam:
“Tôi không phải loại ăn chảo đá bát, dẫu sao thì tôi cũng đã ở giải trí Tinh Không rồi, vậy thì chỉ còn cách tiếp tục làm tốt mà thôi!” Dứt lời, cô liền đá mắt nhìn sang phía Nghiêm Nghệ Đình.
Lộ Nam lạnh lùng nhìn cô, giọng
điều khiêu khích”
“Thật vậy sao? Vậy thì tôi thật sự phải tử tế cảm ơn cô rồi
Tô Bắc không chút khách khi nói:
"Không sao, không cần cảm ơn tôi, anh chỉ cần đừng dùng cái thái độ như muốn nướng thịt tôi với tôi nữa là được!”
Cả hai người đầu mắt nhìn nhau, ngọn lửa ẩn trong đáy mắt ngày càng chảy hơn.

Cổ Niên Thành vội vàng lên tiếng phá vỡ bầu không khí lúc này, anh cười nói:
“Tô Bắc, đừng so đo tính toán với Lộ Tổng nữa, tuy Lộ Tổng ngoài miệng tỏ ra không quan tâm nhưng lúc đầu khi cô trở về nước chúng tôi đã phải tranh giành nhau một trận đấy, nhưng cuối cùng cô lại chọn Tình Không!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play