Trương Hiên dẫn theo hai cô gái từng bước từng bước đi về phía đỉnh núi. Mỗi bước bước ra, thời không xung quanh anh như đều xảy ra thay đổi.
Hiếm khi Hạ Mộng và Trương Nhược Tuyết không cãi nhau mà ngoan ngoãn để Trương Hiên nắm tay, tiến về phía trước từng bước. Bọn họ nhìn ra giờ phút này Trương Hiên đã rơi vào một cảnh giới rất đặc biệt, giống như sẽ lên cấp bất cứ lúc nào, cũng như có thể sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào. Hơn nữa tuy rằng bọn họ vẫng đang đi lên Đông Sơn nhưng hình như người trên Đông Sơn đều không nhìn thấy bọn họ. Bọn họ và những người này cùng lên Đông Sơn, nhưng lại như không ở trên cùng một Đông Sơn. Cảm giác này rất đặc biệt, nhưng lại thật sự tồn tại.
Hai người liếc nhau một cái, xác nhận suy đoán trong lòng cả hai đều là cảm giác chân thật của bọn họ. Trương Nhược Tuyết lẳng lặng nhìn Trương Hiên, yêu thương trong đôi mắt đẹp dịu dàng càng không thể che giấu. Cô ấy đã nhìn ra dường như đại đạo không gian của Trương Hiên đã chạm tới một giai đoạn mới. Trương Nhược Tuyết kiêu ngọa, đây là người đàn ông của cô ấy, cũng chỉ có người đàn ông như vậy mới đáng để cô ấy yêu.
Trương Hiên từ từ tiến lên, lông mày lúc nhăn lúc giãn. Bỗng nhiên ánh mắt của Trương Hiên phóng ra từng đạo tinh quang. Hai cô gái thấy thế thì thở phào một hơi, ngay sa đó hai người xấu hổ không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT