Sau khi trải qua chuyện với đám đàn ông cao lớn kia, Phương Khải rất nhạy cảm với ánh mắt của người khác, khi nhìn thấy ánh mắt của người này, cậu ấy lập tức biết sở dĩ người này làm như vậy là vì cậu ấy và em gái mình.

“Chào anh, cho hỏi, tôi có thể vào trong được không?”

Người đó nghe thấy vậy thì bật cười: “Vào thành sao? Đương nhiên.”

Nói xong, anh ta tự mình kéo cửa xe ra, ngồi vào chỗ ghế lái phụ, sau đó mỉm cười với Phương Khải và nói: “Đi thôi! Tôi chỉ đường cho cậu, cậu lái xe đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play