Lúc trở về, Rovka liền đỡ bụng chỉ huy Gin giúp chuyển đồ, vừa lúc Vodka đến đây thấy một màn như vậy, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.
Đây vẫn là đại ca lãnh lệ thị huyết mà hắn biết chứ?
- Có chuyện gì?_ Lúc Vodka vào cửa, Gin đã phát hiện ra, chỉ là không lên tiếng, nhưng không nghĩ rằng Vodka lại cứ nhìn hắn chằm chằm.
Gin không thích tầm mắt của người khác đặt lên người hắn, từ trước đến nay, chỉ có mỗi ánh mắt Rovka khiến hắn không cảm thấy phiền hà.
- Không... không có gì._ Vodka thấy Gin đã sửa soạn xong, lập tức tiến lên hai bước, nói_ Đại ca, chuyện bếp núc cứ để em!
Rovka chỉnh nhỏ lửa, khẽ cười:
- Vodka, cậu nghỉ ngơi một chút đi đã, nơi này đã có tôi lo rồi!
Vodka nhìn bụng tròn của Rovka, tuy rằng không quá hiểu biết vấn đề của thai phụ, nhưng đại ca đã mở miệng, Vodka vẫn là biết vài điều cấm kị. Bây giờ nhìn bộ dáng của Rovka, sợ cô mệt, bèn nhanh chóng nói:
-
Chị dâu, cứ để em!Gin thấy thế, trực tiếp kéo Rovka ra ngoài, căn bản không thèm giải thích, phong cách hành sự của hắn vẫn luôn bá đạo như thế.
-
Vodka, nồi canh này ngươi không cần phải xen vào, cứ để hầm từ từ là được._ Rovka bị Gin kéo đi, bất lực quay đầu lại nói một câu.
Hai người một trước một sau trở lại phòng ngủ, Rovka định mở miệng nói, liền thấy Gin khởi động máy tính. Cô không có hứng thú với chuyện của tổ chức, nếu bây giờ tổ chức thực sự bị lật đổ, điều duy nhất cô có thể làm là tự thấy may mắn cho Gin vẫn còn tại nơi này.
Cô cũng không phải Mary Sue vì hạnh phúc của người khác mà hi sinh hết thảy. Nếu không có xung đột thì tốt, nhưng một khi đã đối chọi, Rovka chỉ để tâm tới bản thân, quản người ta đi tìm chết làm gì.
-
Sao vậy?_ Dựa vào tường, Rovka đang nghĩ có nên ngủ một chút hay không thì cảm thấy không khí trong phòng chợt thay đổi.
-
Không có gì._ Gin híp mắt, sát khí trên người lại càng ngày càng nồng nặc.
Rovka thấy hắn không nói cũng không hỏi nhiều, dù sao, dựa theo tình trạng của cô bây giờ, mặc dù biết không giúp được gì nhưng cũng không thể ngăn bản thân mình lo lắng:
-
Gin, nếu thật sự có chuyện gì, dù không thể giúp, nhưng em vẫn sẽ nỗ lực tự bảo hộ mình và con.Gin nhìn sắc mặt nghiêm túc của Rovka, tiến lên, khom lưng hôn lên cái trán trắng nõn của cô:
-
Tôi biết.Đang lúc này chợt có tiếng đập cửa, Gin bảo Rovka nghỉ ngơi rồi nhấc chân đi ra ngoài.
Nhìn cửa phòng đã đóng lại, ánh mắt Rovka không khỏi dừng trên máy tính cách đó không xa, tuy rằng không biết Gin đã nhìn thấy tin tức gì, nhưng Rovka khẳng định rằng tên Boss kia đã tiếp tục hành động.
Như vậy cũng tốt.
Nguyên bản cô còn đang lo lắng rằng Gin sẽ luyến tiếc, nhưng bây giờ xem ra, tên Boss lại làm chuyện ngu ngốc gì rồi.
.
Ngoài cửa, Gin vận một thân đồ đen đứng trước cửa sổ, ánh mặt trời chiếu lên người hắn, mang theo vầng sáng dìu dịu, rõ ràng nên có một tia ấm áp, Gin lại cố tình cho người ta loại cảm giác thật thanh lãnh.
Vodka nhìn Gin hút thuốc, đột nhiên cảm thấy có gì không đúng. (ý nói rằng từ khi Rovka mang thai, Gin không hút thuốc nữa)
-
Đại ca, đã xảy ra chuyện gì sao?Gin nhướng mày, đưa tay ấn điếu thuốc xuống gạt tàn, lạnh lùng đáp:
-
Vodka, nếu ta phản bội tổ chức, ngươi sẽ làm thế nào?- Sao có thể?_ Vodka nghe vậy, sắc mặt liền trắng bệch, ngay cả giọng nói cũng mang theo một tia run rẩy_
Đại ca, anh biết rõ phản bội tổ chức chỉ có một con đường chết...Gin cười trào phúng, mỉa mai nói:
-
Chẳng lẽ ta không phản bội là có thể sống sao?Ngay câu đầu tiên, Gin đã nói ra nguyên nhân.
Tên Boss kia lúc trước phái người ám sát Rovka và đứa con của hắn, trong lòng Gin liền mọc lên một cái gai, chỉ là chưa tới mức phải phản bội, nhưng bây giờ, một đường sống ông ta cũng không muốn chừa lại, dựa vào tính cách của Gin, tự hỏi một hồi liền có quyết định.
Khát vọng lớn nhất của Gin là một gia đình, cứ như một ước mơ, dường như để đền bù sự thiếu hụt và tiếc nuối trong tâm hắn. Mặc dù bản thân hắn cũng chưa chắc thích ứng được hai cái danh phận người chồng và người cha này, hắn vẫn muốn có được.
Mà.
Tên Boss kia lại từng bước ép sát, cứ như thế, dù không muốn đối chọi cũng không được.
-
Được rồi, Vodka, bây giờ ta muốn ngươi đưa ra lựa chọn._ Gin ngẩng đầu, hai mắt nhìn thẳng Vodka, ý nói hắn ta nói ra một câu trả lời.
Vodka giật mình, không tự giác mà lui về phía sau hai bước, kinh ngạc nhìn Gin, thần sắc vô cùng uể oải:
-
Đại ca, thật sự đã suy nghĩ kĩ rồi sao?Mọi chuyện đều tới quá đột ngột, khiến hắn ta không thích ứng được.
-
Ừ.- Nếu đã như vậy, em đương nhiên vẫn đi theo đại ca. Từ khi gia nhập tổ chức đến giờ, em vẫn luôn theo đại ca, có thể nói sống được đến hôm nay đều là nhờ đại ca cả, cho nên, dù đại ca lựa chọn như thế nào, em sẽ không bao giờ rời đi._ Vodka chân thành nói.
Trên thực tế, Vodka đã quen với những tháng ngày theo sau Gin, hắn không thể tưởng tượng được nếu trước mắt thay đổi một bóng lưng khác, liệu hắn có thể tiếp tục bình yên vô sự mà sống tiếp hay không.
Gin nghe vậy, khóe môi khẽ nhếch, tay to dừng trên vai Vodka, dùng sức vỗ hai cái:
-
Huynh đệ tốt.Ba chữ này đối với Vodka mà nói, là sự tán thành cao nhất mà hắn có thể đạt được.
-
Đại ca._ Vodka có chút nghẹn ngào.
-
Tuy rằng thật cao hứng, nhưng ta lại không thể để ngươi cùng đi._ Gin vốn hiểu biết
năng lực của tổ chức, uy vọng của hắn ở tổ chức xác thực không thấp, nhưng một khi đã lựa chọn phản bội, áp lực phải thừa nhận luôn lớn hơn rất nhiều mọi thành viên khác.
Đối với tổ chức áo đen, Gin là một trụ cột lớn, nếu hắn vẫn lưu lại tổ chức thì tốt, nhưng một khi hắn muốn rời đi, trừ tên Boss kia, thành viên trung tâm của tổ chức sợ là đều không hi vọng hắn tồn tại.
-
Vì sao?_ Vodka hoảng loạn hỏi.
Ánh mắt Gin hướng về phía phòng ngủ, hồi lâu mới nói:
-
Ngươi hẳn biết khi ta trốn chạy sẽ lâm vào cục diện như thế nào. Bây giờ, tổ chức tuy rằng biết Rovka còn sống, nhưng lại không rõ đứa con trong bụng còn hay không, cho nên sau khi Rovka sinh xong, ngươi giúp ta chăm sóc con, mà ta và Rovka phải giả chết một lần, đương nhiên là dưới sự giám thị của tổ chức.Giả chết là kết cục tốt nhất, rút cuộc, một mình hắn chống cự lại tổ chức không phải quá khó khăn, nhưng hắn vẫn còn Rovka và đứa con vẫn chưa thể nhìn thấy ánh mặt trời, hắn vẫn phải lo liệu cho cuộc sống mai sau của họ.
Vodka nghe vậy, cuối cùng cũng hiểu được dụng ý của Gin:
-
Đại ca, sau khi thành công rồi, chúng ta có thể gặp lại, đúng không?- Vodka, khi làm nhiệm vụ, luôn có thể xảy ra bất trắc._ Ngụ ý rằng, loại chuyện giả chết này, nguy hiểm trăm bề.
Vodka cố nén lại nước mắt mềm yếu, hắn chỉ cần tin rằng, đại ca nhất định sẽ không bỏ lại hắn. Nếu thật sự xảy ra chuyện, hắn tình nguyện chăm sóc đứa trẻ của đại ca cả đời.
-
Đại ca, khi nào anh bắt đầu kế hoạch?- Bắt đầu ngay từ bây giờ, đầu tiên..._ Có thể là vì lo lắng Rovka sẽ nghe được, khi Gin nói ra nội dung nhiệm vụ, không tự giác mà nhỏ giọng...