Rovka thật sự không nghĩ tới sẽ gặp phải hắn ở tình huống này, cô cho rằng kẻ tên Gin này chỉ biết cầm súng gϊếŧ người, lại không nghĩ đến có một ngày còn có thể nhìn thấy hắn cầm hoa. Xem ra, Gin cũng không phải hoàn toàn không thèm để ý nguyên chủ.
- Anh đã trở lại._Rovka nhìn các đồng nghiệp bao gồm Sherry tỏ vẻ hiểu ý mà đồng loạt cùng nhau đi ra ngoài, không khỏi tiến lên một bước.
Gin ném hoa trong tay vào lòng cô, mắt nhìn phòng nghiên cứu chỉ còn lại hai người bọn họ, trong mắt hiện lên một tia vừa lòng. Lần này hoàn thành nhiệm vụ trở về, đi ngang qua cửa hàng bán hoa, chợt nhớ tới cô nói thích nhất hoa hồng màu lam, liền vung tay mua một bó. Nhìn Rovka khẽ mỉm cười,Gin không thể không nói tâm tình của mình cũng không tệ lắm.
Mặc dù hắn so với ai khác đều rõ ràng rằng, trước mắt cô tiếp thu hắn là bởi vì sợ hãi chứ không phải là yêu.
-
Khi nào tan tầm?_Gin tùy tiện ngồi phịch xuống ghế, hỏi.
-
Để em sắp xếp một chút._Rovka cười trả lời một câu, thoáng sửa sang lại một ít đồ vật, mới nhìn Gin vẫn ngồi chờ ở một bên, nói_
Được rồi,chúng ta đi thôi!.Từ trước đến nay, tổ chức chưa bao giờ keo kiệt với nhà khoa học bọn họ, các loại vật dụng cung cấp cho nghiên cứu hay là đãi ngộ cá nhân đều là hạng tốt nhất, một cái chung cư xa hoa Rovka ở cũng đủ để thuyết minh hết thảy.
Vào trong nhà, tự nhiên thay hoa đã có chút héo trong bình, ném vào thùng rác. Sửa sang lại một chút, Rovka liền đi phòng bếp pha hai ly cà phê, vừa trở lại phòng khách lập tức nhìn đến Gin vẫn đội mũ ngồi đó. Cô buông cà phê, đi đến bên người hắn ngồi xuống.
-
Lần này trở về sẽ ở lại bao lâu?_Rovka cố gắng kiềm chế nội tâm xấu hổ, nhẹ giọng hỏi.
Từ nhỏ đến lớn cô chỉ có duy nhất một người bạn trai, tuy rằng đối phương là tra nam, giữa bọn họ cũng ít có hành động thân mật, thế nên cô căn bản là không quen ở cùng đàn ông, đến nỗi hiện tại, cô hoàn toàn là dựa vào phương thức hai người bên nhau trong kí ức mà làm theo, biểu hiện của cô hẳn là thực cứng ngắc đi!
-
Suy nghĩ cái gì?_Gin nhận thấy được cô thất thần, một phen kéo cô vào trong ngực, môi mang theo nhè nhẹ lạnh lẽo nháy mắt ngăn chặn lời biện giải của cô.
Rovka bị hắn hôn làm cho giật mình, hai mắt trừng lớn, hoàn toàn là một bộ dáng chấn kinh quá độ.
Trên thực tế, cô thật sự bị dọa rồi, tuy rằng trong trí nhớ hai người sớm đã có hành động thân mật, nhưng trước kia không phải là cô nha, đột nhiên làm như vậy cô thật sự có chút chịu không nổi...
-
Thế nào, còn chưa quen?_Gin nâng lên cằm tinh xảo, nhìn cô chăm chú, hỏi.
Rovka chống lại hai mắt hắn, phát hiện trong đôi con ngươi luôn luôn không chút dao động của hắn thế nhưng ẩn ẩn như có tia lửa, chợt nghĩ đến một loại khả năng, cô không tự chủ được mà đỏ mặt.
Nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, Gin đột nhiên phát hiện bộ dáng này của cô đặc biệt xinh đẹp.
-
Về sau làm nhiều cũng thành thói quen.-
....Rovka nghe vậy, rất là ngạo kiều mà kéo tóc dài của hắn một phen, chỉ cảm thấy trong lòng như có một đàn ngựa nháy mắt lao nhanh qua.
Đây xem như cách săn sóc tự cho là đúng của hắn sao?
Lại còn "làm nhiều cũng thành thói quen", mẹ nó, đây là cái lý luận chó má gì thế??
Đối với một mặt không chút tiết tháo này của Gin, Rovka tỏ vẻ vô lực,người ta đều nói đàn ông là loài động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cô hiện tại xem như thật sự hiểu rõ hàm nghĩa chân thật của những lời này.
Đối với Gin, Rovka tự nhiên là muốn bên nhau nhiều một chút để gia tăng cảm tình, đáng tiếc, là đệ nhất sát thủ kiêm người tâm phúc của Boss, Gin căn bản không có quá nhiều thời giờ lưu lại cùng cô.
Mà cô, cũng là sợ hãi hắn.
Loại sợ hãi này không chỉ thể hiện ở tâm lý, mà còn ở phản ứng nguyên thủy nhất của thân thể này. Cô muốn thể hiện tự nhiên hơn nữa, nhưng bản năng sợ hãi cùng bài xích hắn của cơ thể đều không phải là vấn đề có thể giải quyết trong thời gian ngắn.
Mặt khác, y theo tính tình của Gin, căn bản không thể như một người bạn trai bình thường đối xử dịu dàng ngọt ngào với cô, có thể nhớ rõ mua một bó hoa cũng đã là phá lệ khai ân, mặt khác hắn tựa hồ càng thích đi thẳng vào chủ đề, từ đó dẫn đến thói quen giải quyết vấn đề triệt triệt để để.
Rovka gặp tình huống như vậy thật sự bất đắc dĩ, nếu đổi lại một đối tượng công lược khác, thậm chí còn có chỉ số thông minh và tâm lí phòng bị mạnh mẽ hơn Gin, có lẽ cả đời này cô cũng không hoàn thành cái gọi là nhiệm vụ này.
Tuy nói như vậy, nhưng có một số việc Rovka vẫn phải làm. Tỷ như hạng mục nghiên cứu đang nằm trong tay cô, cô là một trong hai người lãnh đạo, dự án hơi có tiến triển, cô lập tức trở nên vội vàng, hơi sức nào còn lo lắng chuyện khác, thật là...
Lại nói, càng hiểu biết, Rovka càng không dám mộng tưởng xa xôi rằng nhiệm vụ sẽ thành công. Mặc dù Gin đối xử với cô đặc biệt, nhưng cô tin tưởng, nếu cô dám cùng Sherry bỏ trốn khỏi tổ chức, hắn nhất định cũng sẽ không chút do dự gϊếŧ chết cô! Nghĩ đến đây, Rovka cảm thấy bản thân không chỉ nên học cách tự bảo vệ mình, mà còn phải nỗ lực làm Gin luyến tiếc gϊếŧ chết cô.
.
Những ngày bận rộn chậm rãi trôi qua, mối quan hệ giữa Rovka cùng Gin đích xác theo như lời hắn nói mà trở nên ngày càng quen thuộc, quen thuộc đến mức cùng vào sống một căn chung cư, thành tích như vậy có nên nói là tiến bộ hay không?
So với Rovka tự giễu, người trong tổ chức thật chủ động, không cần nhắc nhở liền tự động cho rằng cô là tình nhân của Gin, mà tên Vodka ngu ngốc kia cư nhiên còn gọi cô là chị dâu!
Mẹ nó!
Trải qua những ngày tuy đơn giản lại phong phú, đôi khi Rovka sợ hãi chính mình sẽ trầm luân vào cuộc sống bình tĩnh nơi đây. Nhưng ngay lúc này, cô gặp được Vermouth, là người tình trong truyền thuyết của kẻ bí ẩn mà cô vẫn gọi là "Boss" kia, cũng từng có một khoảng thời gian ái muội cùng Gin, còn về việc thật hay là giả, không nói đến Rovka không dám xác nhận, sợ là ngay cả tác giả cũng không biết rõ!
Là một người hiện đại, đã xem qua bộ anime này lại có hệ thống giúp đỡ, tin tức sung túc, cô lẽ ra không nên bất lực như vậy, đáng tiếc, đối với các vấn đề lớn tác giả luôn nói gần nói xa, chưa bao giờ cho một cái đáp án chuẩn xác, cho đến tận bây giờ, nếu không phải những người này đều quá nguy hiểm, cô thật sự muốn truy hỏi kỹ càng !
-
Rovka...?_Vermouth nhìn thiếu nữ trước mắt, ánh mắt khiêu khích.
Tin đồn Vermouth ái mộ Gin đã xuất hiện từ rất sớm, nhưng do ngại cô ta là tình nhân của Boss, mà Gin là đương sự cũng không để ý tới, nên thành viên tổ chức bèn lén lút bàn tán.
Vermouth thật ra không để bụng người khác thấy như thế nào về cô ta, cô ta luôn luôn tùy tâm, muốn làm cái gì chưa bao giờ cần nguyên nhân, hết thảy từ "tâm" mà xuất phát. Thích Gin, cô ta chưa bao giờ phủ nhận, như con thiêu thân không biết bao lần lao đầu vào lửa, chỉ để đổi lấy sự coi thường của hắn. Cứ như thế, Vermouth nhận định máu Gin nhất định là lạnh, hơn nữa lấy kết luận rằng hắn sẽ không yêu bất luận kẻ nào mà ép chính mình từ bỏ cái gọi là cảm tình này.
Nguyên bản, hết thảy mọi thứ đều có vẻ vô cùng đương nhiên, cô ta chỉ là thích nhầm một gã đàn ông vô tâm, không phải thua những người khác.
Thế nhưng hiện tại Gin lại cùng một thiếu nữ trong tổ chức công nhiên trở thành một đôi, như thế kêu thể diện của cô ta vứt ở chỗ nào!
Người ta đồn đãi như thế nào, Vermouth không quan tâm, nhưng có một điều cô ta rất rõ ràng, đó là Gin thật sự để tâm đến thiếu nữ trước mắt này , nếu không, một kẻ cẩn thận lại lãnh khốc như hắn sao có thể nguyện ý để một nữ nhân ở bên hắn, chiếm giữ tự do của hắn?
-
Vâng, xin hỏi có chuyện gì sao?_Bốn mắt nhìn nhau, Rovka bắt gặp trong mắt Vermouth tia ghen ghét chợt loé mà qua, cười khẽ hỏi.
-
Không có gì,
chỉ là muốn xem xem cô gái hắn coi trọng rốt cuộc như thế nào thôi._Khóe môi khẽ nhếch, Vermouth ý vị thâm trường nói.
-
Vậy cô nhìn vừa lòng chứ?