Mùng Bốn Tết, Mr. Tô phải tới bệnh viện trực ca đêm, tôi lén lút mang theo món cá kho tộ và cá viên từ nhà tới thăm anh.
Hai chúng tôi cùng ngồi trong phòng làm việc ăn cơm. Ăn xong, tôi nói mình no quá, muốn xuống dưới tản bộ cho tiêu. Hai chúng tôi bèn đi vòng vòng trong đại sảnh của tầng một bệnh viện.
Ngoài cửa sổ có pháo hoa bay vút lên bầu trời. Tôi bỗng nắm chặt tay anh, bảo anh khẩn trương ước nguyện.
Anh nghe lời tôi, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Tôi hỏi anh: "Anh ước điều gì vậy?"
Anh nhìn tay bàn tay được tôi nắm chặt và nói: "Anh ước năm nào tháng nào cũng có em ở bên."