Thi chọn tuyển thủ chính thức là một cuộc thi rất quan trọng đối với những người muốn khẳng định thực lực của mình.
Thành viên năm nhất, năm hai và năm ba, được đánh giá là đủ thực lực để tham gia, hằng tháng, được chia làm bốn bảng thi đấu đối kháng.
Hai người đứng đầu mỗi bảng sẽ trở thành tuyển thủ chính thức, và tổng cộng tám người bọn họ sẽ tham gia các giải đấu quan trọng khác nhau.
Tuy nói như vậy, nhưng từ trước đến nay chính tuyển chỉ bao gồm năm hai và năm ba, việc đó đã trở thành một điều hiển nhiên, mà không ai có thể phản bác.
Nhưng lần này, một luồng gió mới sẽ làm thay đổi mọi thứ-đó là sự xuất hiện của một học sinh năm nhất, Echizen Ryoma.
Nói là quan trọng và khó khăn, nhưng vẫn có người nào đó đang ung dung đi lại trên sân trường, tìm chiếc máy bán nước tự động nào đó, để mua một lon đồ uống yêu thích.
Sau khi lấy được thứ mình cần, Ryoma trở lại sân tennis, hình như sắp đến giờ thì đấu rồi, mặc dù là có hơi ăn gian một chút, khi một tuyển thủ chuyên nghiệp hơn hai chục cái xuân, lại đi đấu với một đám nhóc năm ba trung học, đã vậy còn biết hết mọi chiêu thức nữa chứ?
Nhưng tiểu miêu biểu thị "Kệ đi, không quan tâm", hơn nữa, cậu quyết định sẽ nhường.
Tuy như vậy là không tôn trọng đối thủ, nhưng Ryoma tự hiểu cậu chỉ đang dùng thực lực nên có của một học sinh năm nhất để giao đấu mà thôi, cứ giữ cho bằng với cậu của hồi đó là được.
Đi ngang qua CLB tennis nữ, Ryoma chợt nhớ đến một cô bạn tên là....Ryuzaki Sakuno, hình như kiếp trước cũng rất tốt với cậu, chỉ tiếc là không có duyên với nhau, tính cách của cô ấy không hợp với cậu, thêm một đống vấn đề về nghề nghiệp lúc đó của Ryoma, tình trạng gia đình,....và kị nhất là chị của cô ấy là Sasaki, nên 2 người tuyệt đối không thể quá thân thiết.
Cứ xem như là bù đắp cho sự quan tâm trong vô vọng của cô ấy kết kiếp trước đi.
Lần này, Ryoma sẽ giúp Sakuno tập luyện tennis, tính ra cô ấy còn biết tham gia CLB, khổ công đường đường chính chính tập luyện, chứ không như ai kia, không biết gì hét mà cũng đòi làm quản lí, lại còn là bên nam, thật không hiểu nổi ả ta đang nghĩ cái gì trong đầu.
Thấy Sakuno đang chật vật điều chỉnh tư thế của mình, Ryoma tiến lại gần, nói trước là không phải cậu quan tâm gì người ta đâu nhé, chỉ là cái tư thế sai trầm trọng đó ảnh hưởng đến lòng tự tôn của một tuyển thủ tennis chuyên nghiệp như cậu mà thôi.
-Này tư thế của cậu sai rồi.
Ryoma lên tiếng, thu hút sự chú ý từ cô bạn.
-U-Um, cảm ơn cậu, mình cũng thấy kì kì, đang nó cứ khó chịu sao ấy. Tuy các chị trong CLB đã chỉ cho mình vài lần, nhưng...
Sakuno cũng thân thiện đáp lại, chị em khác nhau một rời một vực nhỉ?
Cô chị thì thảo mai, chảnh choẹ, còn cô em thì rụt rè, lễ phép.
-Đầu gối cứng quá, khuỷu tay cong quá, bả vào chùng quá, tóc dài quá, tư thế không dứt khoát.
Ryoma nhắm mắt cũng có hết nhận xét được, kiếp trước cũng có nói qua một lần, nhưng sau đó, cậu cũng không thấy Sakuno chơi tennis lần nào nữa, kiếp này coi như là chỉ cho người đang khó khăn vào đường cơ bản đi.
-C-Cảm ơn cậu, cậu là Echizen Ryoma nhỉ? Mình là Ryuzaki Sakuno, rất vui được gặp.
Sakuno giới thiệu, muốn tỏ ý làm quen, nhưng Ryoma thì chỉ hời hợt bắt tay một cái xã giao, rồi đi tiếp, đúng là ngạo kiều....(nhưng tui thích).
Mấy trận đầu tiên thì rất dễ dàng, chỉ đánh với đội viên thường thôi, Ryoma thậm chí còn không tốn miếng sức nào cả, trong khi mấy người kia thì mồ hôi tuông ra như suối.
-Tuyệt quá Echizen, sau bữa trưa thì cậu chỉ còn một trận đấu nữa thôi. Nhưng là với một đội viên chính thức đó, tiền bối Kaido. Nếu anh ấy là tuyển thủ chính thức năm ba thì khó, nhưng ai biết được chứ, đấu với năm hai, có lẽ cậu sẽ thắng được đấy.
Ryoma vừa mới bước ra khỏi sân đấu, thì Horio đã sáp lại gần mà nói, nói gì mà nhiều dữ vậy trời?
-Ochibi, đi ăn trưa thôi.
Nhưng chưa kịp để ai nói thêm câu nào, Kikumaru đã nhảy chồm lên người Ryoma. Cậu còn chưa báo lại kết quả nữa mà....
-Nặng quá, Kikumaru tiền bối.
Xuống giùm cái tiền bối ơi, em nó vừa mới đấu xong mà, dù cũng không mệt gì lắm.
-Kikumaru, lộn xộn, 30 vòng sân.
Tezuka không biết từ đâu xuất hiện, nhẹ giọng phán một câu thật tàn nhẫn với Kikumaru.
-Ể?! Tớ có làm gì đâu?
Nhưng anh ấy vẫn cứ không chừa mà cãi lại.
-40 vòng.
-Nhưng....
Vẫn "ngựa quen đường cũ" nhỉ?
-50 vòng.
Không nói nhiều, cãi một chữ, tăng 10 vòng, chắc chết. Đây có được coi là lạm dụng quyền lực không ta?
-Được rồi, tớ chạy là được chứ gì? Ochibi, xin lỗi nhé, anh đột nhiên bận rồi, không ăn trưa với em được.
Kikumaru vẫn cứ rề rề, khiến cho vị đội trưởng kia phải mở miệng thêm lần nữa:
-60—
Vừa nghe con số khủng bố đó, Kikumaru cũng không ngủ gì mà câu giờ nữa, chạy như bị ma đuổi ấy. Ryoma tự hỏi mình bản thân đang xem kịch hả? Chào Tezuka một tiếng, cậu trở lại phòng thay đồ, trâu tới mấy thì vẫn biết đói bụng chứ?!
Vừa mở cửa bước vào, Ryoma đã thấy nhóm 3 người kia đang chụm lại một chỗ, đắm chìm vào màn hình máy quay, cậu cũng nhớ mang máng cái tình huống này rồi. Hình như là ai đó xui xẻo, đi thu thập thông tin của Kaido tiền bối thì bị ăn nguyên quả banh vào mặt đây mà.
Ryoma không nói gì, lặng lẽ ngồi một bên, nhanh chóng giải quyết hết hộp cơm của mình. Hm,...có quyển tạp chí tennis ai để quên ở đây này. Để coi, Buggy-Whip-Shot, hình như cậu từng đọc qua cái này mấy lần rồi, cũng là trước trận đấu với Kaido tiền bối ở kiếp trước chứ đâu?!
Ryoma là ai cơ chứ, là cựu vương tử tennis đó, người từng đứng đầu giới tennis chuyên nghiệp, nên dăm ba mấy cái thứ này, cậu đọc qua thôi cũng biết thực hành, dù sao thì kiếp trước cũng có thử đánh mấy lần, nhớ lần đó mọi người lát mắt khi thấy Ryoma sử dụng "Snake" luôn, vẻ mặt thật sự rất đa dạng a~
Dừng việc hồi tưởng quá khứ đi, đến lượt Ryoma vs Kaido rồi thì phải. Cậu tiến đến sân thi đấu, vẫn còn trong lượt đấu có Momo tiền bối với một đội viên khác, anh ấy kết thúc trận đấu bằng một cú Dunk Smash đầy uy lực, nhưng cứ có cảm giác tiền bối đang làm màu ấy. Mà nhìn vậy chắc chân khỏe rồi nhỉ?! Để khi nào thách đấu một trận.
-Xem ra vết thương ở mắt cá chân của em ấy để hoàn toàn lành hẳn rồi nhỉ?_Fuji tiền bối vừa quan sát trận đấu, vừa nói.
-Vậy mà tớ còn lo em ấy không thể tham gia thi đấu lần này cơ đấy.
Kiku•đã hoàn thành 50 vòng•maru đồng tình, nhưng nhìn anh vẫn khỏe phết đấy chứ nhỉ?! Để hồi ý kiến với đội trưởng tăng chương trình tập luyện, dù sao thì tập luyện thường xuyên mới duy trì được sự dẻo dai chứ!
Coi bộ cũng kết thúc nhanh đấy, Ryoma mở cửa đi vào sân đấu, đồng thời Momo cũng đi ra, khi đi ngang qua nhau, anh cũng không quên bỏ lại một câu nhắc nhở:
-Này, đối thủ của em là Kaido đấy. Nhớ cẩn thận, Ryoma.
Xin lỗi anh, nhưng em nó biết hết rồi, nên không cần cảnh báo làm gì. Nhưng cũng cảm ơn vì đã quan tâm.
[Trận đấu bắt đầu]
-Trận đấu phân định trong một séc-Echizen giao bóng.
Trọng tài hô to, hiệp đầu tiên bắt đầu.
-Anh sẽ không nhường đâu đấy nhóc.
Kaido đứng bên phần sân kia, nói.
-Đúng ý em đấy.
Ryoma cũng không nhường nhịn hay e dè gì mà đáp trả lại một câu. Đây là anh nói đấy nhé, tiền bối, Ryoma cũng đang định nhường một (nhiều) chút, ai ngờ Kaido tiền bối lại nói như vậy. Cậu cũng chỉ còn cách đánh tới đâu, đối phó tới đó thôi, lỡ tay một phát là coi như chết. Có ai muốn làm vào cái cảnh bị trả hỏi như tù nhân đâu, lại còn bằng Inuis Juice nữa chứ?! Đây cũng là trận đấu cuối cùng trong ngày rồi, bây giờ thì thứ Ryoma không thiếu nhất chính là thời gian.
Ryoma sẽ không giống như kiếp trước, dùng nguyên một séc đầu để thăm dò đối phương, dù gì thì cậu cũng đã năm rõ thế trận cũng như nhịp điệu trận đấu sẽ diễn ra như thế nào, nên sẽ không quá khó khắm cho cậu đâu. Các tiền bối cũng đã chứng kiến Twisted Serve của cậu một lần rồi, thì không còn lí do gì để giấu tuyệt chiêu đó nữa.
Suy ra, nguyên một séc đầu của trận đấu, Ryoma dễ dàng mang về thắng lợi cho mình chỉ với mấy lượt phát banh.
-Ha ha, cái cú phát đó thật sự rất khó đỡ, chưa kể đến việc uy lực của nó đã bị kiềm lại để tránh gây thường tích.
Momo vừa nói, vừa từ từ hồi tưởng lại cành cây xấu số kia....
-Ochibi thật sự rất mạnh nhỉ?
Kikumaru đứng một bên quan sát, hiếm khi thấy mặt anh theo kiểu nghiêm túc nhìn nhận đối thủ như vậy.
Nhưng đó là séc đầu thôi, ở séc thứ hai, Kaido được thế, sử dụng tuyệt chiêu "Snake" của mình liên tục, nhìn trời còn nắng chang chang nữa chứ?! Mong là kì này về không ai bị cảm nắng.
-Đó là "Snake" của Kaido. Ngay khi trọng lượng cơ thể dồn từ chân phải sang chân trái, cậu ta vững vợt thật mạnh và đánh bóng với lực xoáy cực nhanh, lại còn là vào ngay góc hiểm, lần này Kaido chơi nghiêm túc thật rồi. Chỉ có ai có tay chân dài ngoằng như cậu ta mới thực hiện được chiêu này thôi.
Momo tiền bối không biết khi nào đã trở thành bình luận viên của trận đấu gây cấn này. Anh cứ luôn miệng đưa ra những nhận xét, cũng như giải thích cho những người còn ngu ngơ, chưa hiểu cái mô tê gì đang diễn ra ở đây. Nhưng trong câu nói đó có một điểm sai rồi kìa....
Tuy nhiên, Ryoma vẫn là phối họp với đàn anh, không vội bắt bài hay gài bẫy, cậu vẫn cứ đuổi theo banh mà đánh, cũng không thèm sử dụng thêm tuyệt chiều nào nữa. Nhìn vào thì tưởng là kiệt sức tới nơi, nhưng chính tuyển vẫn là không quên được cái ngày cuối tuần hôm đó, sức chạy của Ryoma trâu thế nào, họ là người hiểu nhất.
-Ryoma thực sự rơi vào bẫy của Kaido rồi, "Snake" chỉ là cái bẫy thôi. Mục tiêu thật sự của cậu ta chính là thủ tiêu sức lực của đối thủ.
Momo vẫn kiên trì giải thích.
-Xem chừng ông trời cũng đang ủng hộ Kaido, trời nắng thế này, sức sẽ bị tiêu tốn nhanh hơn bình thường.
Inui-tay vẫn viết liên tục, nhưng mắt thì vẫn cứ quan sát, miệng vẫn cứ đưa ra nhận xét, bộ chưa có ai báo anh làm sư phụ hết hả?
-Nhưng không phải sức của Ryoma rất tốt sao? Nó cũng là một cái bất lợi cho Kaido.
Kawamura nhìn theo sự đi chuyển của cả hai, vừa nói mà. Giờ đây, không chỉ tiếng Ryoma, mà ngay cả Kaido cũng mồ hôi đầy người.
Nhưng Ryoma trong sân thì hoàn toàn bỏ ngoài tai mấy lời nhận xét của chính tuyển, cậu vẫn kiên trì phối hợp với tiền bối ơi phía đối diện, cũng phải cho tiền bối kiêu ngạo được một lúc đúng không? Có hậu bối nào biết nghĩ cho tiền bối được như cậu chưa?
Đột nhiên cậu dừng lại, ngẩng đầu lên trời, rồi hướng Kaido, nói:
-Kaido-senpai, trời hôm nay đúng là nóng thật nhỉ? Anh cũng đỡ nhiều mồ hôi quá nhỉ? Có lẽ anh nên cởi bớt áo khoác ra thì hơn?
Kaido ngạc nhiên trước câu nói của cậu, anh vẫn chưa hiểu ẩn ý của Ryoma trong lời nói đó. Nhưng Inui tiền bối thì lại là một chuyện khác:
-Xem ra Kaido mới là người bị sập bẫy. Nếu cậu ta cứ cúi thấp xuống để đỡ những quả tạt thấp , thì áp lực đương nhiên sẽ đè nặng lên chân của cậu ta, Kaido phải liên tục chùng gối, và sức lực theo đó cũng tiêu tốn gấp 2-3 lần.
Nhưng đừng tưởng như thế là tay anh ngừng viết, không không, nó vẫn hoạt động năng suất lắm.
Trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra, sự mệt mỏi của Kaido dần được hể hiện rõ ràng hơn, bóng cũng không còn qua lưới được nữa. Ryoma không hề muốn để lại bóng ma tinh thần, hay đả kích lớn cho Kaido, nên cậu quyết định không xuất ra chiêu "Snake" của mình.
Và thế là:
-Trận đấu kết thúc, Echizen Ryoma thắng, tỉ số: 6-4.
Nhưng Ryoma không hề quan tâm đến lời tuyên bố của trọng tài, cậu bây giờ cảm thấy lo ngại cho cặp đầu gối của Kaido hơn. Nhớ đời trước tiền bối đánh tới chảy máu luôn thì phải.
Cho nên:
-Tiền bối, bắt tay!
Ryoma vừa đưa tay ra, vừa hướng Kaido sắp nổi điên, nói.
Kaido như vậy mà lại không nói gì, tiến đến bắt tay Ryoma, rồi cả hai cùng nhau ra khỏi sân đấu. Cứ ngỡ là mọi huyện đã xong xuôi, nhưng không, vừa mới bước ra khỏi sân đấu, Ryoma đã bắt gặp cái bản mặt hồ ly của Fuji tiền bối, không hiểu sao anh ấy cứ cười cười, rồi nói:
-Ryoma đúng là biết quan tâm đến đàn anh a~
Nhưng Ryoma đã khá quen rồi, cậu cũng chỉ ung dung đi tới bàn báo điểm, kết thúc nhiệm vụ của mình. Tuy nhiên, da gà thì vẫn không nhịn được mà nổi lên, còn kèm theo cả hiệu ứng rùng mình.
Cuối cùng cũng xong được một trận khó khăn, nhớ lại cái trận khó khăn thứ hai, cậu nhíu mày, Ryoma đúng là vẫn không thích được cái gọi là "Tennis dữ liệu".