Edit: ji
[Mạt Minh thực sự quen biết Chu Tự?]
—–oOo—–
Đêm khuya, sau khi xem xong bộ phim, Mạt Minh mới phát hiện tin nhắn của Thành Cảnh.
Vừa định mở ra, tin nhắn của Hàn Thiệu Chu đột nhiên nhảy lên trên cùng không một tiếng động, bị anh đột ngột mở ra.
Một đống tin nhắn chưa đọc đổ vào tầm mắt anh, Mạt Minh trực tiếp dùng ngón tay bấm vào biểu tượng X ở góc trên bên trái, lúc này, một tin nhắn mới ở phía dưới nhảy ra.
[Hàn Thiệu Chu]: Bé ngoan, tuyết rơi rồi.
Mạt Minh dừng ngón tay, theo bản năng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hơn mười giờ đêm, bóng đêm đen đặc, ánh đèn ngoài cửa sổ nhàn nhạt phản chiếu những bông tuyết trắng trong không khí, Mạt Minh ngồi dậy xuống giường, đi tới bên cửa sổ kéo mở ra.
Gió lạnh hòa với tuyết đầy trời, lòng bàn tay Mạt Minh vươn ra trong đêm lạnh, nhìn tuyết rơi vào đầu ngón tay, đáy mắt hiện lên một nụ cười.
[Hàn Thiệu Chu]: Nếu có thể, năm sau anh sẽ cùng bé ngoan ngắm tuyết rơi.
[Hàn Thiệu Chu]: Còn cả pháo hoa nữa.
Mạt Minh hơi nheo mắt lại, đã lâu như vậy, nhưng người đàn ông này vẫn không có mất đi nửa phần nhiệt tình.
Vô tình ngón tay trượt xuống giao diện trò chuyện, Mạt Minh phát hiện phần lớn tin nhắn trước đây của người đàn ông này gửi đến, hình như đều là đang nói chuyện với bản thân hắn.
[Hàn Thiệu Chu]: Anh muốn gửi cho em hai câu thơ tình, nhưng anh biết em nhất định khinh thường khả năng văn chương của anh.
[Hàn Thiệu Chu]: Nhưng nếu em nghĩ rằng anh không đủ thông minh, thì cũng không sao, danh ngôn có câu: tình yêu và trí tuệ, bạn không thể có cả hai.
[Hàn Thiệu Chu]: Anh đã xem những bộ phim truyền hình trước đây của em, anh thật sự có thể hiểu được em.
[Hàn Thiệu Chu]: Anh biết em ghét mùi thuốc lá, vì vậy anh sẽ quyết định bỏ thuốc.

[Hàn Thiệu Chu]: Nếu không em nói với anh em ghét cái gì, anh sẽ sửa hết.
[Hàn Thiệu Chu]: Dù sao, trừ chuyện từ bỏ em, anh có thể làm bất cứ điều gì [Cười]
Cất điện thoại đi, Mạt Minh ngẩng đầu tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ấu trĩ…”
Xuyên Hải tuyết rơi liên tục trong nhiều ngày.
Khi Hàn Thiệu Chu đi công tác về, Hàn lão gia tìm tới cửa, hai ông cháu cùng nhau ăn một bữa cơm ở Hương Tân Sơn.
“Ông ngoại của con liên lạc với ông, nói cho ông biết về di chúc.” Hàn Trường Tông vẻ mặt ngưng trọng, “Đó không phải là số tiền nhỏ.”
Hàn Thiệu Chu ánh mắt trầm tĩnh, gật đầu.
Bệnh tình của Bàng Minh Thuận ngày càng trở nên tồi tệ, Bàng gia cũng sắp thay đổi.

Dựa vào sự thiên vị của Bàng Minh Thuận đối với đứa cháu trai của mình, cùng với việc công bố di chúc, Hàn Thiệu Chu sẽ bị liên lụy, hắn chắc chắn sẽ phải đối phó với chuyện này.
Hàn Trường Tông còn đặc biệt đưa vệ sĩ riêng của mình A Đức đến bên cạnh Hàn Thiệu Chu.
Hạng mục mới của Hàn Thiệu Chu bận đến nỗi chân không chạm được đất, nhưng mỗi khi đêm xuống tinh thần của hắn vẫn luôn rất sung sức, ở trên mạng tìm kiếm tin tức mới nhất của Mạt Minh.
Trên mạng có thể nhìn thấy mọi thứ về Mạt Minh, đây là thứ mà Hàn Thiệu Chu trước nay chưa từng biết, ảnh chụp, tạp chí, phỏng vấn, trong mắt các fans được mệnh danh là tiểu thiên sứ mỹ nhân.
Hắn nhìn tin tức trên mạng, Mạt Minh thông báo tham gia thử vai bộ phim điện ảnh mới của Lưu Hách Khôn.
Bé ngoan của hắn, rất nỗ lực chăm chỉ.
Hàn Thiệu Chu đã đăng ký lại một tài khoản, đặt tên là [Hàm nấu cháo] và chuyển tiếp một bài đăng từ fans của Mạt Minh.
[[Mạt Mạt có vị cam ngọt ngào]: Anh là ánh sao của thế giới, đầy trời đều là ánh sáng của #Mạt Minh]
Câu này hay thật, hắn phải nhớ kĩ, hôm nào gửi cho bé ngoan.
Hàn Thiệu Chu xem mấy cái topic về Mạt Minh, nhìn các fans rải cầu vồng, cảm thấy mỗi một cái đều thổi vào trong lòng, như là cũng đang khen hắn.
Ngay lúc đó, lời nói của một fan đã thu hút sự chú ý của Hàn Thiệu Chu.
[[Anh trai phải làm việc chăm chỉ]: Anh trai tháng sau là sinh nhật rồi, tôi hy vọng có thể nghe thấy được tin tức tốt của anh]
Hàn Thiệu Chu nhìn chằm chằm vào lời nói này thật lâu.
Sinh nhật?
Tháng sau?
Sinh nhật của Mạt Minh không phải vừa mới trôi qua sao? Hắn ấn tượng rất khắc sâu, ngày đó là lần đầu tiên hắn muốn chính thức giới thiệu Mạt Minh với bạn bè của mình, kết quả là trên đường đi hắn gặp tai nạn phải đến bệnh viện.
Như thế nào tự nhiên lại biến thành tháng sau?
Một nghệ sĩ chỉ cần một chút nổi tiếng là có thể tìm thấy thông tin ngày sinh của họ trên mạng, Hàn Thiệu Chu nhanh chóng kiểm tra, phát hiện ra sinh nhật của Mạt Minh đúng là ngày 19 tháng sau.
Vậy sinh nhật hai tháng trước là như thế nào?
Hàn Thiệu Chu suy nghĩ một chút nhưng lại cảm thấy nhàm chán, ngày sinh của các nghệ sĩ trên mạng đều có thể thay đổi, giống như mặt trời và mặt trăng, hiển nhiên, nên lấy theo như trước đây mới là chuẩn.
Đêm khuya, Hàn Thiệu Chu nhìn tuyết ngoài cửa sổ, đứng dậy đi tới cửa sổ sát đất chụp một bức ảnh, gửi cho Mạt Minh.
[Hàn Thiệu Chu]: Năm sau, có thể cùng bé ngoan nhìn.
[Hàn Thiệu Chu]: Trong khoảng thời gian này, anh đã cố gắng học những bài hát của Chu Tự.

Nếu em ngủ không được có thể tìm anh hát cho em nghe.
Hàn Thiệu Chu cũng không trông chờ Mạt Minh sẽ trả lời, mà khi hắn gửi tin nhắn đi, hắn ngạc nhiên phát hiện: Đối phương đang nhập tin nhắn…
Hàn Thiệu Chu giật mình, hít một hơi thật sâu, nhưng đợi gần mười phút bên kia vẫn không có động tĩnh gì.
Cho nên… em ấy đã vô tình bấm vào giao diện tin nhắn, hay là muốn nói gì đó rồi lại từ bỏ?

Nhưng dù thế nào đi nữa, ít nhất có thể xác định, Mạt Minh đã đọc được tin nhắn do Hàn Thiệu Chu gửi đi.
Không chút suy nghĩ, Hàn Thiệu Chu liền gửi tin nhắn khác.
[Hàn Thiệu Chu]: Em thích đám cưới kiểu Trung Quốc hay kiểu phương Tây?
Luôn cảm giác Mạt Minh ở phía đối diện đang nhìn mình, trong lòng Hàn Thiệu Chu chỉ toàn mật ngọt, dù không được trả lời lại nhưng hắn cũng không cảm thấy mất mát.
Nửa đêm, Hàn Thiệu Chu đang ngủ say thì Triệu Thành đột nhiên gọi điện đến.
“Lão Hàn, cậu mau lên mạng đi.” Âm thanh Triệu Thành dồn dập trong điện thoại.
Hàn Thiệu Chu nhìn thời gian đã hơn hai giờ sáng, bực bội nói: “Đã giờ nào rồi, cậu coi tôi ngày ngủ đêm thức giống cậu sao?”
Triệu Thành dừng lại hai giây, giọng nói có chút phức tạp:“ Không phải, hẳn là phía bên cậu xảy ra chuyện”.
Hàn Thiệu Chu nghe như lọt vào sương mù, liền mở điện thoại di động lên kiểm tra.         
Quả nhiên, như lời Triệu Thành nói, tên của Mạt Minh chói lọi treo trên hot search, nhưng còn có một người khác ở đó cùng anh, Chu Tự.
[Mạt Minh và Chu Tự yêu nhau]         
Nhìn tiêu đề hot search này, Hàn Thiệu Chu sắc mặt mờ mịt.
Mở ra hot search, ​​mấy tấm ảnh đập vào mắt Hàn Thiệu Chu khiến hắn lập tức tỉnh táo.
Nó được đăng bởi một tài khoản tick V, hai bức ảnh của Mạt Minh và Chu Tự.
Một bức là hai người ngồi ở bàn ăn trong căn hộ, mỉm cười nhìn vào máy ảnh, Mạt Minh còn dơ tay tạo hình chữ V, ảnh thứ hai là hai người quay lưng lại với bầu trời đầy pháo hoa, Mạt Minh nghiêng đầu gần như dựa vào vai Chu Tự, hai người hướng về phía máy ảnh, mặt mày toàn ý cười so với đầy trời pháo hoa còn đẹp đẽ hơn.
Hàn Thiệu Chu nhìn chằm chằm bức ảnh, hơi giật mình, hắn chưa từng thấy Mạt Minh cười vui vẻ như vậy.
Văn bản đính kèm với tài khoản tick V: Một tài khoản ẩn danh gửi bài, nói rằng họ vô tình biết được từ nhân viên cũ của Chu Tự, nói rằng năm đó Mạt Minh cùng ca sĩ đang cực hồng Chu Tự có mối quan hệ tình cảm không công khai, sau đó Chu Tự đột ngột bị tai nạn chết, đối với chuyện này mọi người nghĩ thế nào?
Hàn Thiệu Chu nhìn chỉ cảm thấy vớ vẩn, nhưng bức ảnh không thể là giả.
Nhưng ba năm qua hắn chưa từng nghe Mạt Minh nhắc tới Chu Tự với mình, hắn chỉ biết Mạt Minh thích nghe nhạc của Chu Tự, hắn chỉ cho rằng Chu Tự là thần tượng của Mạt Minh, giống như vạn người thích một ngôi sao, họ đều được mênh mông fans không biết tên yêu thích.
Hàn Thiệu Chu không thể rời mắt khỏi hai tấm ảnh, nhưng sự thật nói cho hắn biết, Mạt Minh không chỉ quen biết Chu Tự, hơn nữa quan hệ không hề bình thường.
Ít nhất Mạt Minh ở bên cạnh hắn, cho dù là ba năm qua đi hắn cũng chưa từng nhìn thấy anh cười như thế này, khuôn mặt lấp lánh như một vì sao.
Khu vực bình luận đã bùng nổ.
[Ôi tôi thật choáng váng, Mạt Minh và Chu Tự thật sự quen biết nhau? ! ]
[Hai người có vẻ rất hợp nhau]
[Chờ đã, hình như tôi nghĩ ra điều gì đó, Mạt Minh đã yêu Chu Tự từ ba năm trước, nhưng trên mạng cũng có thông tin Mạt Minh cùng Tiểu Hàn ở bên nhau ba năm? Kia không phải là sau khi Chu Tự qua đời sao, Mạt Minh liền ở bên cạnh Tiểu Hàn]
[Chẳng lẽ mọi người không phát hiện ra sao, Hàn tổng rất giống Chu Tự! ! 】
【Tôi có cùng suy nghĩ với lầu trên! Tôi nhớ rằng năm đó có một số người đã thảo luận về chủ đề này, nhưng bởi vì hai người này không có cái gì liên quan đến nhau nên chủ đề này rất ít người chú ý]
[Năm đó, bởi vì Văn Từ mọi người đều thảo luận về Hàn tổng và Cao Sâm.

Ai sẽ đem Hàn tổng cùng Chu Tự liên hệ cùng nhau?】
【Tôi chỉ tin vào tôi! ! Vậy Mạt Minh sẽ ở bên cạnh Hàn tổng, là vì Hàn tổng có cùng nhan sắc với Chu Tự? 】.

Truyện Sắc
[Tôi không dám nghĩ nữa, nghĩ thôi tôi liền muốn thông cảm cho Hàn tổng]
[Có gì mà thông cảm, cậu dám nói khi Hàn Thiệu Chu ở bên cạnh Mạt Minh là vì tình yêu thật sự! Tôi thật sự phải lớn tiếng nói, Mạt Mạt bảo bối làm rất tốt! ]
[Chu Tự đã không còn nữa, tài khoản Tư Mã có thể đừng lấy anh ấy làm chủ đề được không?]
Hàn Thiệu Chu nhìn bình luận bên dưới, một lúc sau mới lặng lẽ đăng xuất, sau đó gửi tin nhắn cho trợ lý, nhờ anh ta thu xếp tìm người đi triệt hot search.
Điện thoại di động vẫn đang gọi, Triệu Thành biết Hàn Thiệu Chu lúc này nhất định đang xem thông tin trên mạng, cho nên đợi một hồi mới lên tiếng: “Lão Hàn, cậu, cậu hay là đi tìm Tiểu Mạt Minh hỏi một chút”.

Hàn Thiệu Chu một lần nữa lại nằm xuống.

Điện thoại để gần tai, nhẹ nhàng nói: “Mạt Minh quen biết ai là tự do của em ấy.

Chuyện này không có gì phải hỏi.”
“Trên mạng có nói bọn họ yêu nhau.”
“Có hai tấm ảnh chụp chung liền nói yêu nhau? Nói như vậy tôi cùng Mạt Minh chẳng phải kết hôn ba năm à?”
“Trên mạng còn nói…”
“Trên mạng ăn no nê, còn cậu cũng no nê sao?” Hàn Thiệu Chu tức giận nói: “Tên họ Triệu kia nửa đêm còn không cho tôi ngủ.

Cậu cứ chờ đó, đêm mai tôi đến chỗ cậu cho cậu một trận”.
Triệu Thành vừa mới trải qua một phen cảm xúc giằng xé, hắn cũng khá nhạy cảm với những điều tương tự, hắn cũng cảm thấy Hàn Thiệu Chu ở đầu dây bên kia cũng đang bối rối.
Hiển nhiên trong lòng cũng có suy đoán, nhưng đè nén ở trong lòng không có nói ra.
Hàn Thiệu Chu cúp điện thoại trước khi Triệu Thành kịp nói gì.
Để điện thoại sang một bên, Hàn Thiệu Chu chui vào chăn tiếp tục ngủ, nửa giờ sau, hắn đột nhiên vươn tay bật đèn, đột ngột từ trên giường ngồi dậy.
Lấy điện thoại và tìm kiếm thông tin Chu Tự trên mạng.
Hắn không quen Chu Tự, chỉ biết anh ta là bạn bè của Cao Sâm, năm đó khi hắn vào Cao Sâm đối chọi gay gắt, cũng từng có vài lần giao tiếp với Chu Tự, nhưng căn bản cũng không có quan hệ.
Hắn chỉ nhớ rõ Văn Từ đã nói đùa với hắn, nói Chu Tự có nhiều nét giống hắn, đặc biệt là lông mày và đôi mắt.
Khi đó hắn không quan tâm, người với người lớn lên giống nhau cũng không có cái gì lạ.
Thông tin về Chu Tự hắn tìm được cũng không có gì đặc biệt, ngoại trừ hai bức ảnh do tài khoản tick V đăng lên, hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết nào về việc anh ta cùng Mạt Minh từng quen biết nhau.
Hàn Thiệu Chu cảm thấy bản thân mình cũng thật nực cười, tự nhiên lại có thể lên mạng xem một hồi náo nhiệt cư dân mạng nói hươu nói vượn.
Ba năm trước đây Mạt Minh mới chỉ mười chín tuổi mà thôi…
Hàn Thiệu Chu định tắt điện thoại di động, nhưng ánh mắt lại bị thông tin về sinh nhật của Chu Tự thu hút.
Nhìn vào ngày tháng, Hàn Thiệu Chu hơi nheo mắt…Đó là sinh nhật của Mạt Minh hai tháng trước.
Hắn ấn tượng rất sâu, bởi vì hôm đó có lễ hội bắn pháo hoa ở Xuyên Hải.
Pháo hoa…
Hàn Thiệu Chu lại một lần nữa tìm những bức ảnh được đăng bởi tài khoản tick V, một trong số đó là ảnh chụp Mạt Minh và Chu Tự ngồi dưới pháo hoa.
Căn phòng có điều hòa, ấm áp và thoải mái, nhưng Hàn Thiệu Chu cảm thấy sự lạnh lẽo đang dần dần bò lên lưng.
Hắn chợt nhớ hôm đó Mạt Minh đã mua cho hắn một chiếc bánh cupcake nhỏ…
Còn nhìn hắn nói một câu, sinh nhật vui vẻ..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play