Edit: jimixiao
[Dư luận phản ứng dữ dội]
—–oOo—–
Nhìn Mạt Minh rời khỏi tòa nhà, Văn Từ trong lòng cảm thấy buồn cười.
“Tai nạn” rơi xuống nước lần này hắn chỉ là muốn kiểm chứng mối quan hệ giữa Mạt Minh và Hàn Thiệu Chu, tạo ra chút dư luận trong thời gian ngắn như vậy cũng để bôi đen Mạt Minh.

Dù sao thì nếu Hàn Thiệu Chu hết lòng tin tưởng và bảo vệ Mạt Minh thì dù trên mạng có chỉ trích Mạt Minh như thế nào cũng chẳng có ích lợi gì.
Hắn cũng đáp ứng với Hàn Thiệu Chu sẽ không để tai nạn này lên men trên người Mạt Minh, nhưng những “người khác” làm như thế nào hắn đều không thể khống chế, công ty cố tình lợi dụng dư luận này để tăng lưu lượng cho hắn, cũng không liên quan gì đến ý muốn của bản thân hắn.
Nghĩ đến cuốn sách bị Mạt Minh “mua”, hắn càng cảm thấy khó chịu.
Vừa rồi hắn chỉ là đang cố tỏ ra lịch sự mà thôi.
Vừa định nhắn cho trợ lý đi mua cuốn sách mới thì điện thoại lại nhận được một tin nhắn khác.
Sau khi đọc kĩ phần tin nhắn, Văn Từ không khỏi choáng váng, kể từ ngày chính thức ly hôn, hắn và Cao Sâm về cơ bản cắt đứt liên hệ, Cao Sâm đã hứa với hắn rằng cuộc hôn nhân này sẽ không ảnh hưởng xấu đến cuộc sống và sự nghiệp của hắn sau này, anh ta cũng thẳng thắn không muốn duy trì cái gọi là tình bạn một cách giả tạo sau khi ly hôn chỉ để đối phó với giới truyền thông.
Đây là lần đầu tiên Cao Sâm chủ động liên lạc với hắn sau khi ly hôn.
Lần trước khi hắn chủ động, là khi bài hát mới của Cao Sâm được nhiều người biết đến, hắn đã đặc biệt gửi tin nhắn chúc mừng Cao Sâm, nhưng Cao Sâm cũng chỉ đáp lại hai chữ cảm ơn.
Vẫn lạnh lùng như lần đầu gặp mặt.
Văn Từ đến phòng đặt tại nhà hàng mà Cao Sâm đã hẹn, Cao Sâm cũng đã sớm ở đó chờ.
Bàn ăn ngay cạnh cửa sổ, ánh sáng từ bầu trời xanh biếc ở một bên cửa sổ chiếu vào làn da trắng của anh, ánh mắt lạnh lùng, hai tay buông lỏng đặt ở trước mặt, từng khớp ngón tay thon dài rõ ràng.
Văn Từ nhìn chằm chằm vào Cao Sâm.

Lông mày hắn hơi cau lại.
Hắn đã từng điên cuồng yêu Cao Sâm như thế, đối với bên ngoài anh luôn lạnh lùng, nhưng đối xử với hắn lại như pháo hoa, nóng bỏng và lãng mạn.

Chỉ tiếc rằng, mỗi người lại theo đuổi sự lãng mạn theo những cách rất phức tạp.
Sau khi ngồi xuống nói vài câu, Văn Từ rất khó để giữ bình tĩnh.
Hắn không thể tin Cao Sâm đến tìm mình là vì Mạt Minh.
Ở trên mạng hết thảy mọi người đều đứng về phía hắn, người đàn ông mà hắn đã từng yêu lại lựa chọn đối nghịch với hắn.
Tay Văn Từ đặt trên đùi gần như nắm chặt, nụ cười trên mặt rất nhẹ: “Trước đây khi trên mạng nói chuyện của hai người mờ ám, tôi vẫn luôn cho rằng đó là paparazzi đăng ảnh không có căn cứ, bởi vì tôi biết anh là người thế nào, thật sự không ngờ quan hệ của anh và Mạt Minh lại không bình thường như vậy”.
Cao Sâm:” Nếu như em thật sự hiểu tôi, em sẽ không nói những lời như vậy.”

Bàn tay đang nắm chặt của Văn Từ hơi buông lỏng ra, cười khổ:” Chuyện kia tôi chính là người bị hại.

Tại sao anh cho rằng tôi có ác ý nhằm vào Mạt Minh, Cao Sâm, tôi suýt chút nữa đã bị Mạt Minh hại chết anh có biết không?”
Cao Sâm bình tĩnh nói: “Em có thể bơi”.
“…”
“Hai năm trước tôi đã dạy em.” Cao Sâm nói: “Em đã sớm vượt qua nỗi sợ nước, chỉ là công chúng không còn chú ý đến cuộc sống của em sau khi em rời khỏi giới giải trí, cho nên không ai biết chuyện này”.
Văn Từ nhìn chằm chằm vào Cao Sâm: “Cho nên, anh Cao cho rằng tôi đã gài bẫy Mạt Minh? Việc tôi biết bơi hay không và việc Mạt Minh hại tôi rơi xuống nước có liên quan với nhau sao?”
“Mạt Minh không có động cơ để làm tổn thương em”.
“Làm sao anh có thể chắc chắn? “
Cao Sâm nhắm mắt lại:” Tôi tìm em lần này là muốn nói cho em biết Mạt Minh chưa bao giờ thích Hàn Thiệu Chu, cậu ấy cũng chưa từng coi em là tình địch.

Tôi không muốn suy đoán nguyên nhân thực sự khiến em rơi xuống nước, nhưng tôi có thể chắc chắn không liên quan gì đến Mạt Minh”.
Văn Từ sửng sốt một lúc… Mạt Minh chưa bao giờ thích Hàn Thiệu Chu?
“Tôi biết bây giờ anh muốn gì.

Kết hôn đến năm thứ hai anh liền tỉnh táo, vì vậy anh cũng nên biết một phán đoán sai lầm sẽ phải đi qua bao nhiêu đường vòng.”
“Tại sao anh lại cho rằng Mạt Minh chưa bao giờ thích anh Hàn?” Văn Từ nhìn Cao Sâm ở phía đối diện, hắn biết người đàn ông này, bất cứ lời nào anh ta nói ra đều có cơ sở.
Nhưng nếu không thích, vì cái gì mà Mạt Minh có thể ở bên Hàn Thiệu Chu ba năm.
Cao Sâm không trả lời câu hỏi của Văn Từ, cuối cùng chỉ nói: “Dư luận này giống như một trò hề, nếu kéo dài sẽ rất bất lợi cho em.”
Văn Từ mỉm cười, ngả người ra ghế: “Được rồi, tôi đã hiểu ý anh Cao”.
Hai người không nói nhiều, Cao Sâm đứng dậy định rời đi, Văn Từ lại nhẹ giọng nói: “Vào đêm tân hôn, khi anh Cao tiến vào cơ thể tôi, anh đã hứa với tôi bất kể tôi có làm sai điều gì trong tương lai, anh vĩnh viễn sẽ đứng về phía tôi”.
Cao Sâm dừng lại dưới chân của mình.
Văn Từ nhìn bóng lưng của Cao Sâm, trong mắt không có chút độ ấm: “Anh Hàn cũng là như vậy, hứa hẹn với tôi rất nhiều, cuối cùng các người đều sao vậy?”
Cao Sâm không nói gì, chậm rãi nhắm mắt lại.
“Thực ra, tôi không coi Mạt Minh là đối thủ.

Tôi đơn giản chỉ cảm thấy hắn ta ghê tởm mà thôi.

Hắn ta đã có quan hệ khác nhau với hai người đàn ông yêu tôi sâu đậm.

Hiện tại, tôi càng ghét hắn ta hơn”.
Cao Sâm rời khỏi phòng, Văn Từ đem tách trà trên bàn ném vào tường, khuôn mặt tuấn tú đầy tức giận, chật vật.
Sau buổi trưa, chủ đề [Văn Từ xin lỗi] trực tiếp đứng đầu hot search.
Lúc đó, Cao Sâm đang trên đường đến công ty, khi lướt nhìn chủ đề trên điện thoại di động, anh cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhấn vào liên kết đó anh ngay lập tức nhận ra việc anh gặp gỡ Văn Từ thật sự sai lầm.
Anh chỉ hy vọng công ty của Văn Từ sẽ ngay lập tức kiềm chế dư luận này, nhưng việc làm này của Văn Từ không khác gì đổ thêm dầu vào lửa’.
Trong lời xin lỗi này, Văn Từ chỉ đơn giản giải thích sự việc ngày hôm đó, nói rằng đây là lần đầu tiên hắn chơi loại trò chơi này, phương pháp thắt dây an toàn quá phức tạp, vì vậy hắn đã nhờ Mạt Minh giúp đỡ, mà Mạt Minh cũng xuất phát từ lòng tốt nên mới giúp đỡ, sai lầm chỉ là lỗi kĩ thuật ở tay, hắn nguyện ý tin tưởng Mạt Minh là không cố ý, nếu có trách thì chỉ trách hắn không quen thuộc đối với trò chơi này.
Lời cuối cùng trong văn bản bày tỏ sự xin lỗi vì đã ảnh hưởng tiêu cực đến Mạt Minh.
Lời xin lỗi chân thành, có vẻ hèn mọn này vừa đăng tải, một lần nữa đẩy dư luận lên cao trào.
“Bên có lỗi” giả vờ chết không đáp lại, nhưng “nạn nhân” lại khiêm tốn xin lỗi.

Cảnh tượng này khiến những người qua đường mang danh chính nghĩa càng thêm phẫn uất.
[Anh ơi, anh đừng xin lỗi, woohoo, em cảm thấy đau lòng]
[Anh suy nghĩ quá đơn giản, chúng em đều có thể thấy Mạt Minh cố ý làm vậy]
[Tại sao anh phải xin lỗi, anh không sai chút nào! ]
[Giọng điệu xảo trá, nếu thật sự tin tưởng Mạt Minh, anh sẽ không nói như vậy]
[Này fan Mạt Minh lầu trên, chứng cứ vô cùng xác thực, vậy mà còn đổ tội cho nạn nhân, mày cũng ác độc như idol của mày vậy]
Phần lớn lời nói của dư luận không thể chịu đựng nổi, như muốn ấn đầu Mạt Minh xuống yêu cầu anh ấy xin lỗi.

Nhiệt độ ngày càng bạo phát, Triệu Thành vẫn luôn theo dõi diễn biến ở trên mạng, giống như đang theo dõi drama, Văn Từ vừa đăng bài xin lỗi, hắn cuối cùng không chịu nổi liền liên lạc với Hàn Thiệu Chu.
Dù sao Hàn Thiệu Chu cũng tham gia vào chuyện này, nhưng bởi vì Hàn Thiệu Chu trước đây đã mạnh mẽ ngăn chặn, nên không có bất kì tài khoản tick V nào dám kêu hắn ra nói rõ, toàn bộ dư luận đều tập trung vào Văn Từ và Mạt Minh.
Lúc đó Hàn Thiệu Chu vẫn đang ở văn phòng chi nhánh ở ngoại thành, hắn rời khỏi Xuyên Hải vào buổi chiều thứ hai sau ngày sinh nhật, hắn dường như nghẹn ở trong ngực, hai ngày nay cả người đều khó chịu, ai cũng không cho sắc mặt tốt.
Hắn suy nghĩ lung tung đến mức đầu óc phát đau, cũng không tìm ra được nguyên nhân tại sao Mạt Minh lại chia tay với hắn, sau này lười suy nghĩ, nghĩ chia tay thì chia tay đi, còn quá nhiều việc khác, hắn cũng không cần lãng phí sức lực vào những chuyện tầm thường như vậy.

Tiểu tình nhân mà thôi, chỉ cần hắn muốn, lại có thể bao dưỡng một người khác không có vấn đề gì.
Cho dù có nghĩ như vậy, hắn cũng không thể tự lừa dối mình.

Hắn thật sự cảm thấy phiền lòng, đến quá nửa đêm hắn vẫn cứ mê man, phẫn nộ, bực bội, cuối cùng là thất vọng, buồn bã.

Chuyện hắn và Mạt Minh chia tay vì điều gì không phải là trọng điểm, vấn đề là bây giờ mẹ nó hắn đã mất đi Mạt Minh, hắn không có cách nào ôm bé ngoan của hắn ngủ được nữa.
Nghĩ đến điều đó một cách nghiêm túc, Hàn Thiệu Chu thậm chí cảm thấy trong lòng trống rỗng và hoảng sợ, đồng thời trong lòng cũng căm hận thủ phạm đã ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Khi nhận được tin tức từ Triệu Thành, Hàn Thiệu Chu đang ngồi trên xe đến chi nhánh.
Cao Sâm trực tiếp ném một liên kết đến Hàn Thiệu Chu, nói với hắn Văn Từ và Mạt Minh đang “đánh nhau”.

Link là toàn bộ câu chuyện được đăng lên bởi một tài khoản tick V (tài khoản nổi tiếng).

Hàn Thiệu Chu xem nó trong hai hoặc ba giây và trực tiếp thoát khỏi trang.
[Hàn Thiệu Chu]: Sau này đừng gửi cho tôi loại chuyện này nữa.
[Triệu Thành]: Trả lời nhanh như vậy, cậu đọc kỹ chưa? Đây là chuyện liên quan đến Mạt Minh.
[Hàn Thiệu Chu]: Nghe này, tôi và cậu ta đã chia tay.
[Triệu Thành]: Lão Hàn, cậu nên biết chuyện này ảnh hưởng đến Mạt Minh như thế nào.
 [Hàn Thiệu Chu]: Không liên quan gì đến tôi.
Hắn phải tự chặn mọi thứ liên quan đến Mạt Minh, nếu không càng khiến hắn khó kiểm soát được tâm trạng của bản thân.
Chỉ riêng việc phải tiêu hóa chuyện chia tay này thôi cũng khiến hắn sức cùng lực kiệt.
Sau bốn giờ chiều, Mạt Minh đang nằm trên sô pha đọc sách, lại nhận được tin nhắn khác của Thành Cảnh.
[Thành Cảnh]: Chuyện gì đang xảy ra với công ty của anh thế? Tôi luôn nghe nói rằng đội PR của Tinh Từ rất tốt.
[Thành Cảnh]: Tình hình đối với anh thật bất lợi.

Cố ý hay không trong lòng tự rõ.

Nhưng tôi tin tưởng anh.
[Thành Cảnh]: Chẳng lẽ công ty để anh hắc hồng?
[Mạt Minh]: Buồn ngủ quá, ngủ.
[Thành Cảnh]:…
Sau gần năm phút, Thành Cảnh lại gửi một tin nhắn.
[Thành Cảnh]: Tôi và Triệu Lê đã bàn bạc.

Đứng trước đầu sóng ngọn gió này tôi và cô ấy sẽ công khai ủng hộ anh.
Mạt Minh khẽ cau mày khi đọc tin nhắn này, sau đó cầm máy tính bảng trên bàn cà phê bên cạnh xem tin tức mới nhất.
Quả nhiên, trên tài khoản weibo hơn 9 triệu người hâm mộ, Triệu Lê đã công khai bày tỏ sự tin tưởng đối với Mạt Minh, nói rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi hợp tác với nhau, cô tin tưởng với nhân cách và chỉ số IQ của Mạt Minh, sẽ không bao giờ có thể làm một điều như vậy.
Trong phút chốc, những bình luận ác ý đổ dồn về khu bình luận của tài khoản Triệu Lê, ngay lập tức kéo cô vào vòng xoáy của dư luận.
Vài phút sau, Mạt Minh nhận được một tin nhắn khác của Thành Cảnh.
[Thành Cảnh]: Anh phải mời tôi với Triệu Lê ăn tối đấy.
Mạt Minh còn chưa kịp phản ứng, Thành Cảnh đã chuyển tiếp bài đăng của Triệu Lê với ba chữ: Tôi cũng vậy.
Tài khoản weibo của Thành Cảnh có hơn 30 triệu người hâm mộ, lưu lượng nhiệt độ cao hơn Triệu Lê rất nhiều, anh kéo thả màn hình xuống dưới, gần như giống ong vỡ tổ, các fans được đào tạo bài bản của hắn đều hoảng sợ, cố gắng hết sức cũng không kiểm soát những lời ác ý trong khu vực bình luận.
Triệu Lê và Thành Cảnh dường như đã phạm phải một tội ác tày trời, họ bị cả mạng xã hội truy đuổi trong một thời gian.
[Thành Cảnh]: Người đại diện đã nhanh chóng tịch thu tài khoản của tôi.
[Thành Cảnh]: Anh ta vẫn muốn đá tôi, nhưng tôi đã tránh anh ta [hehe cười]
Mạt Minh nhìn tin nhắn do Thành Cảnh gửi tới, liếc nhìn trận hỗn chiến khói lửa trên mạng, nhíu mày có chút đau đầu.
Anh không ngờ được Thành Cảnh và Triệu Lê cũng sẽ tham gia vào.
Mạt Minh không có trả lời Thành Cảnh, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại.
“Không cần chờ đến buổi tối.” Mạt Minh nói: “Nửa giờ sau hãy bắt đầu hành động.”
Đầu bên kia điện thoại lập tức trả lời: “Được, Mạt tiên sinh.”
Sau khi cúp máy, Mạt Minh lần lượt gửi hai tin nhắn cho Triệu Lê và Thành Cảnh: Cảm ơn.
Buổi chiều Văn Từ không đi làm, nhận được điện thoại của mẹ, trở về ăn cơm cùng gia đình, họ hàng đến nhà, Thẩm Hi Hi và cha mẹ cô ta đến làm khách.
Thẩm Hi Hi nói chuyện với Văn Từ về dư luận trên mạng, vui vẻ bày tỏ rằng, luân hồi chuyển kiếp, Văn Từ chỉ cười và không nói gì thêm.
Mọi người đang tán gẫu trong phòng khách, Thẩm Hi Hi dựa vào ghế sô pha nghịch điện thoại di động, vì vậy cô ta là người đầu tiên nhìn thấy những bức ảnh đang lan truyền rầm rộ trên mạng, sau đó vội vàng nói với những người khác.
Chỉ mười phút trước, một cư dân mạng tự nhận là người chính nghĩa qua đường nói rằng anh ta đã tìm thấy bằng chứng cho thấy Văn Từ nói dối, điều này có thể chứng minh Văn Từ đang cố tình hãm hãi Mạt Minh.

Bài đăng này đã được rất nhiều tài khoản tick V chuyển tiếp, sau khi nói xong, lúc sau hắn liền tải lên một bức ảnh.
Năm người trong ảnh đều mặc áo phao đứng giữa “Storm Tide”, chụp ảnh tập thể cười tươi và Văn Từ đứng chính giữa.

Trừ hắn ra, bốn năm người khác đều đã bị che mặt, phía sau bọn họ là con thuyền gỗ đang thả trôi trên sông.

Bố cục của bức ảnh được sắp xếp tương tự như bức ảnh “tai nạn” trong video trailer.

Văn Từ nhìn bức ảnh này với vẻ không thể tin được, suy nghĩ rất lâu sau đó hắn mới có ấn tượng.

Đây là bức ảnh hắn cùng với Hàn Thiệu Chu, Triệu Thành chơi ở thành phố Trung An thời còn trẻ.
Ít nhất là năm hoặc sáu năm trước.
Đây là một công viên giải trí quy mô lớn được phát triển bởi Tập đoàn Thịnh Đạt ở Trung Quốc, các tiện ích giải trí bên trong về cơ bản là giống nhau.

Bức ảnh này chính là chụp năm sáu năm trước lúc công viên giải trí mới khánh thành.
Nếu không có ảnh này thì hắn gần như đã quên mất, lúc đó hắn cũng đã có chút danh tiếng rồi, những hoạt động riêng tư vẫn luôn được giữ bí mật, cho nên bức ảnh riêng tư như vậy làm sao có thể đào ra được?
Một giọt mồ hôi lạnh trượt dài trên thái dương của Văn Từ.
Bức ảnh này đủ để chứng minh rằng hắn đang nói dối, hắn đã chơi “Storm Tide”, không phải là lần đầu tiên chơi giống như văn bản xin lỗi của hắn.
Trong các sự kiện hoàn toàn phù hợp, một khi có một vết nứt nhỏ, tiếng nói của sự nghi ngờ bắt đầu lan truyền với tốc độ ánh sáng.
Không lâu sau khi nó được đăng bởi người qua đường, mười mấy vạn tài khoản tick V ngay lập tức đã theo dõi bức ảnh với từ “đảo ngược” được đánh dấu nổi bật.

Hầu hết các tài khoản tick V trước đây đều nói những lời ác độc với Mạt Minh thì nay thay đổi hướng gió một cách nhanh chóng.
[Thì ra Văn Từ đã chơi trò chơi này rồi đúng không, vậy tại sao anh ấy lại nói là lần đầu chơi chứ]
[Đây là một lời nói dối, cho nên anh ấy có thể thắt được dây an toàn nhưng vẫn cố tình nhờ Mạt Minh giúp đỡ]
[Càng nghĩ càng thấy sợ, tôi không có nói gì nha, sẽ tiếp tục chờ đợi sự thật]
[Ngược kiểu gì thế này mà Văn Từ nói mình suýt chết đuối]
[Ảnh này từ đâu ra, những người che mặt là ai]
Cùng lúc đó, trong quán bar, Triệu Thành vốn đang chú ý tới chuyện này, ngay lập tức từ trên sô pha ngồi thẳng dậy khi nhìn thấy bức ảnh.
Hắn cảm thấy bức ảnh này mơ hồ quen thuộc.

Ảnh đã làm mờ khuôn mặt, nhưng hắn có thể nhận ra chính mình.
Sờ sờ cằm suy tư trong chốc lát, Triệu Thành nhanh chóng mở ra vòng bạn bè, lướt ngón tay xuống dưới màn hình điện thoại, có chút ấn tượng liền lật đến thời gian của sáu năm trước, cằm kinh ngạc muốn rơi xuống.
Quả nhiên, bức ảnh này bị rò rỉ từ vòng kết nối bạn bè của hắn, hắn không cần nghĩ cũng biết người bên kia hẳn đã điên cuồng lục tung để tìm dấu vết từ những người xung quanh Văn Từ ở trên mạng, nếu không sẽ không có khả năng tìm thấy nội dung cách đây sáu năm trong vòng bạn bè của Triệu Thành.
“Đệt”.
Triệu Thành sống lưng ớn lạnh, nhanh chóng mở danh bạ bạn bè ra tìm kiếm… người có thể lục lọi trong vòng bạn bè của hắn không phải là bạn tốt của hắn, mà bức ảnh này lộ ra bên ngoài là ai giúp?
Nhìn tên “Tiểu Mạt Minh” trong danh bạ, Triệu Thành hơi nheo mắt lại.
Mạt Minh hình tượng là  một con cừu trắng non nớt, trong miệng ngậm một nhúm cỏ, ngửa đầu vô tội nhìn ra bên ngoài.
Trong suy nghĩ của hắn, Mạt Minh vẫn luôn là người như vậy.
Triệu Thành cắn cắn ngón tay, hơi hơi nhíu mi, nếu thật sự giống như hắn suy nghĩ thì có thể xoay chuyển chuyện này sẽ không dừng lại ở bức ảnh này.
Đệt, thật là kích thích.
Đúng như Triệu Thành mong đợi, khi mọi người vẫn đang thảo luận về bức ảnh chụp chung này, một bức ảnh khác đã được các tài khoản tick V lớn chuyển tiếp và lan truyền với tốc độ ánh sáng.
Lần này, không chỉ đăng ảnh mà còn đăng cả link gốc của bức ảnh.
Đây là bức ảnh mà Thẩm Bội Linh, mẹ của Văn Từ đã đăng trên một trang mạng xã hội nước ngoài cách đây hai năm.

Phong cách tài khoản của bà ta có thể được  hình dung ngắn gọn là cuộc sống thường ngày của một quý bà.

Trong ảnh, bà ta mặc một chiếc váy dài hoa, đứng bên bể bơi xanh biếc và chụp ảnh tự sướng, sau lưng phía xa là bãi biển và những rặng dừa, còn hồ bơi ngoài trời của khu nghỉ mát ở gần đó.
Tiêu điểm của bức ảnh là hai người một trước một sau đang bơi dưới hồ, một người được làm mờ mặt, còn một khuôn mặt khác không khó để nhận ra đó là Văn Từ.
Thẩm Bội Linh đã vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy bức ảnh, bà ta luôn theo dõi Văn Từ ở trên mạng, hiển nhiên bà biết chuyện gì đã xảy ra trên mạng trong hai ngày qua.
Bức ảnh này là bằng chứng cho thấy Văn Từ có thể bơi, điều này khiến đoạn video quay cảnh hắn vùng vẫy dưới nước trở thành một trò cười.
Thẩm Bội Linh đột nhiên nghĩ đến điều gì liền nắm chặt tay, trong bức ảnh đó bà ta chỉ muốn khoe chiếc váy dài, tài khoản của bà ấy căn bản không có người hâm mộ, đã khoá hơn một năm rồi, bà ta khó có thể tưởng tượng có người dám động vào.
“Văn Văn, mẹ không cố ý làm vậy” Thẩm Bội Linh bối rối nói.
Thẩm Hi Hi sắc mặt cũng vô cùng xấu: “Mấy tài khoản tick V này bị bệnh sao, lập trường thay đổi nhanh như vậy, muốn lấy tiền sao?”
Văn Từ sắc mặt tái nhợt, chợt nhớ tới “phản ứng dữ dội của dư luận” mà Mạt Minh nói ngày hôm nay, càng cảm thấy không thể bình tĩnh nổi, đứng dậy bước nhanh ra ngoài: “Con đến công ty”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play