Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi

Trời vào thu, tòa thành cũ này mang một loại hiu quạnh, cô liêu. Khác với những tòa thành mới có xe tự động quét dọn đường phố, nơi đây những chiếc lá vàng rụng xuống vẫn chồng chất nơi góc tường hay trên những phiến đá. Mãi cho tới lúc chúng mục đi sợ rằng cũng không có người chú ý tới.

Phòng khám Noah vẫn chưa tới giờ mở cửa. 

Mặc bộ đồ ngủ màu lam in hình hoạt họa màu hồng phấn, Lạc bác sĩ đang ngồi ở bàn ăn uống một cốc sữa ấm, hưởng thụ những món ăn phong phú trên bàn bao gồm miếng sandwich nhân thịt hun khói, cà chua, rau xà lách, trứng rán cùng với bánh mì cắt lát, mặt ngoài được nướng giòn tan và tầng bơ được vẽ loạn bên trong dưới sức nóng cũng chảy ra hòa vào bánh.

Buổi sáng không cần động thủ cũng có thể hưởng dụng mỹ vị như vậy cơ hồ là giấc mộng của mỗi người nam nhân. Đương nhiên, nếu trong giấc mộng người ngồi đối diện là một mỹ nữ thắt đáy lưng ong, mà không phải là một tên thanh niên không chút hình tượng ngồi nghiêng người trên ghế còn dùng tay không cầm một khối sandwich từng ngụm từng ngụm ăn đến cái vụn bánh cũng không còn đã thế sắc mặt còn thối thí (sắc mặt đen xì kiểu muốn bị đấm) đến cực điểm thì mọi thứ sẽ còn hoàn mỹ hơn. 

Có một tay hảo trù nghệ (nấu ăn giỏi) là Or nhưng tựa hồ hắn lại không thích đồ ăn của nhân loại vì vậy bình thường hắn chỉ phụ trách nấu ăn mà thôi, còn hắn thích ăn cái gì thì tạm thời vẫn là dấu chấm hỏi. Mà đương nhiên phụ trách việc ăn sẽ rơi xuống một cái đầu khác – Thrus. Trên thực tế bởi vì xài chung thân thể cho nên ai ăn gì thì cũng đều rơi xuống dạ dày chung mà thôi.

Còn công tác thu dọn lại tự nhiên là do Lạc bác sĩ phụ trách rồi. Lạc Tái sau khi đem mọi thứ trên bàn dọn rửa sạch sẽ liền vẩy vẩy tay đi ra ngoài. Lúc đi ra do dự một chút rồi mới hỏi tên thanh niên vẫn như cũ thực bất nhã bán nằm ở trên ghế nào đó.

"Thrus, có muốn chải lông hay không?"

Tuy rằng ngồi ở trước mặt cậu lúc này là một thanh niên cao lớn cường tráng nhưng thân là một bác sĩ thú y mà nói, Lạc Tái chưa bao giờ quên bộ dạng chó Doberman hai đầu của hắn.

Chó Doberman cần được thường xuyên chải vuốt lông, tốt nhất là dùng lược xoát hết những lông chết trên người như vậy mới có lợi cho lông mới sinh trưởng.

Ngụm sữa vừa xuống tới cổ họng thiếu chút nữa bị phun trở ra, thanh niên mặc đồ đen một bên ho khan một bên rống giận với lòng hảo tâm của Lạc thầy thuốc.

"Chết tiệt! Con mẹ nó, ai muốn chải lông hả?! Ai là chó Doberman hả? Hả!!"

Lỗ tai của Lạc Tái bị hắn rống trở nên ong ong như có đàn voi giẫm qua, thật sự là hảo tâm không có hảo báo mà......Không phải chó Doberman thì cần tôi chuẩn bị đệm và thức ăn làm gì?! 

Tuy rằng rất muốn nắm lỗ tay của đối phương mà rống lại như vậy nhưng tính tình táo bạo cùng với lực cánh tay đáng sợ của Thrus cũng không phải là thứ cậu có thể đối phó được. Lạc bác sĩ đẩy đẩy mắt kính quyết định không cùng một con chó chấp nhặt.

"Tôi chuẩn bị đi làm, cậu có muốn tự mình ra ngoài tản bộ một chút không?"

Loài chó hai đầu Orthurs này sẽ không cần có người dẫn đi tản bộ đúng không?

Thrus lau đi vết sữa trên môi, một bộ lòng không cam tình không nguyện nhưng lại không thể phản bác chỉ đành buồn thanh trả lời:

"Or nói muốn tôi giúp anh làm việc, cho dù là trông cửa cũng được. Dù sao cũng không thể ăn không ở không của anh được" 

".............."

Đại ca, ngươi không phải là chó gác cửa Địa Ngục sao?! Ngươi nghĩ ngươi đứng trông cửa ở chỗ tôi thì còn có vị khách nào có can đảm tiến vào nữa hả?!

Nội tâm thì liên tục thể hiện các loại lật bàn nhưng người ta đã nói ra thành ý như thế, nếu không cẩn thận cự tuyệt sẽ lại chọc giận con chó địa ngục dữ tợn này mất thôi. Lạc bác sĩ nghĩ thế đành nói:

"Được rồi, như vậy anh có thể ngồi ở quầy tiếp tân. Nếu có khách tới cửa thì bảo họ trực tiếp đến phòng khám phía sau tìm tôi là được"

"Đã biết" 

Không nghĩ tới nhìn qua thái độ của Thrus phi thường ác liệt cư nhiên lại ngoan ngoãn nghe theo phân phó đi làm việc như vậy. Xem ra tuy rằng mặt ngoài là cuồng khuyển (lynz: ta thay bằng chó dại được hem mọi người?:">) ( Yumi: theo ta thì để chó điên cho nó shock ^_~) nhưng kì thật một khi đã trung thành rồi thì vẫn tương đương khả ái a.....

Không cần ngồi ở trước quầy tiếp tân, Lạc bác sĩ rất cao hứng đem trận địa của mình chuyển qua phòng khám phía sau. Cầm lấy quyển sách thú vị có tựa đề " Cách để huấn luyện cún hư thành trung khuyển " mua đã lâu mà chưa có dịp đọc, đem ra nghiên cứu.

Lynz: Ân, Lạc bác sĩ thật có tố chất nữ vương thụ nga~ dạy chồng từ thửa bơ vơ mới về là đây nè =))))))))))))))))))))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play