## 3
3.
Tôi xem xong tài liệu, chỉ muốn quay lại mấy tháng trước vào ngày đầu tiên tôi gặp Đỗ Như Hiên, sau đó bóp chết chính mình luôn.
Đỗ gia, thành phố C, nghe nói nhà cậu ta có người trong cả hai giới hắc bạch, ngay cả nhà họ Tề chúng tôi cũng không dám chọc vào.
Tiểu thiếu gia nhà họ Đỗ này muốn cái gì đây!
Tôi nói thật, tôi không có gì ngoài giàu và đẹp trai. Nếu cứ cố dát vàng lên mặt tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể nói công ty giải trí kia của bạn thân tôi, nhiều ít tôi cũng có cổ phần, nhưng tôi thuộc loại chủ tiệm chỉ đưa tiền mà không làm việc.
Cho nên lần tiếp theo gặp Đỗ Như Hiên xuất hiện ở trong văn phòng, tôi trực tiếp ngả bài với cậu ta.
"Đỗ tiểu thiếu gia." Cậu ta sững sờ khi nghe thấy tôi xưng hô như vậy, hiển nhiên là biết tôi đã xốc lên tấm áo choàng lông dê của cậu ta, "Trước đây không biết thân phận của ngài, đã đắc tội ngài, kính xin ngài bỏ qua cho."
Lúc tôi nói những lời này, cả người đang dựa vào ghế sofa, một chút cũng không có thành ý "Xin lỗi".
"Tề ca......" Cậu ta đột nhiên nhào về phía tôi, mãnh liệt đè lên người tôi. Hai cánh tay bị tên nhóc đó ấn trên sô pha không thể động đậy, chân cũng bị cậu ta gắt gao đè nặng, người này nhìn qua nhẹ nhàng, bế lên cũng không tới hai lạng thịt, trời mới biết tên nhóc này lấy đâu ra nhiều sức lực như vậy!
"Anh nghe em nói." Đỗ Như Hiên cúi đầu, dùng đôi môi ấm áp chạm chạm vào trán của tôi, tôi biết thân nhiệt cậu ta rất ấm, mùa đông ôm vào trong ngực giống như cái lò sưởi vậy, "Anh có còn nhớ không, tiệc từ thiện buổi tối ở thành phố C ba năm trước?"
Tôi mệt mỏi.
Mở bài quen thuộc, chuyện xưa theo khuôn sáo cũ, love at 1st sight không có gì mới, yêu thầm tẻ nhạt hết sức.
"Đỗ Như Hiên," Tôi lạnh lùng nhìn cậu ta, "Tôi rất ghét bị người khác đùa bỡn xoay như chong chóng. "
Cũng không đến mức xoay như chong chóng, chủ yếu là lúc đầu tên nhóc này cố tình dụ tôi bao dưỡng mình, hiện tại lại như miếng kẹo cao su ấy, đi đến đâu dính đến đó, nhất cử nhất động của tôi dường như đều nằm trong lòng bàn tay của cậu ta, mẹ nó thật sự rất phiền.
"Em xin lỗi." Cậu ta buông lỏng tay tôi ra, tôi lập tức đẩy cậu ta ra khỏi người tôi.
Đỗ Như Hiên cúi đầu ngồi quỳ trên sô pha, tôi đang định đuổi cậu ta ra ngoài, cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi nói: "Em có thể theo đuổi anh được không?"
"......"
Không ngờ ngài còn không mau đi về thành phố C luôn đi!
"Tề ca, em rất nghe lời, những chuyện anh không thích sau này em sẽ không làm. Anh có thể cho em một cơ hội sửa sai được không? Em thích anh, em thật sự rất thích anh......" Cậu ta nói rồi nhào về phía tôi, tôi sợ hết hồn, giây tiếp theo, quần tôi đã bị người nào đó cởi.
Đỗ Như Hiên ôm lấy eo tôi, vùi mặt vào dưới háng tôi hung hăng hít vào, đến khi ngẩng đầu nhìn tôi lần nữa, trên mặt tên nhóc đó đã ửng hồng một cách kỳ lạ.
... Con mẹ nó chứ sao trước đó tôi không phát hiện ra Đỗ Như Hiên này là tên biến thái!
"Em thích anh, em rất thích anh..." Cậu ta vừa nói vừa ngậm thằng em của tôi vào trong miệng, tôi híp mắt để cho cậu ta khẩu giao, tên nhóc này vừa ngậm lại còn phải nhìn tôi, tôi xoa xoa sau gáy Đỗ Như Hiên, cậu ta ngoan ngoãn ngậm toàn bộ dương v*t của tôi vào trong miệng, lấy lòng nhìn tôi một cái.
Tôi không chút nghi ngờ, nếu Đỗ Như Hiên là một con cún, giờ này khắc này cái đuôi của tên nhóc đó nhất định đã vẫy loạn rồi.
Có điều bây giờ cậu ta và cún cũng không có gì khác biệt.
Tôi ấn đầu cậu ta, ở trong miệng cậu ta phát tiết dục vọng, bắn ra. Viền mắt Đỗ Như Hiên hồng hồng mà nhìn tôi, trên cằm dính đầy nước bọt.
"Buổi chiều cậu cút đi."
Đôi mắt tràn ngập dục vọng của cậu ta hiện tên một tia trong sạch, tôi không cho đối phương cơ hội suy nghĩ, đột nhiên nắm lấy tóc Đỗ Như Hiên đưa đẩy mấy chục lần, cuối cùng bắn vào trong cổ họng tên nhóc đó. Hầu kết cậu ta giật giật, tinh dịch tôi bắn ra toàn bộ đều nuốt hết vào bụng, lại hé miệng vươn đầu lưỡi cho tôi xem, ý bảo có bao nhiêu tên nhóc đó đã ăn hết.
"Em có thể không đi được không?" Cậu ta quỳ dưới chân tôi, vô cùng đáng thương mà lót hai tay, đầu đặt ở trên đầu gối của tôi.
"Không." Tôi vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Đỗ Như Hiên, khóe mắt liếc nhìn nơi nào đó đang căng phồng lên ở đũng quần âu của cậu ta, tôi nghĩ nghĩ, nhấc chân giẫm lên.
"Ưm..." Cánh tay Đỗ Như Hiên chống đỡ ở phía sau, đôi chân dài mở rộng ra, tôi một bên dẫm một bên quan sát vẻ mặt cậu ta, ánh mắt tên nhóc đó mê ly mà nhìn tôi, khóe môi nhếch lên chảy ra nước bọt, một dáng vẻ thập phần hưởng thụ.
Cái tên nhóc này quả nhiên là biến thái!
Tuy rằng tôi không cũng phải người tốt, nhưng cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ chơi những thứ kỳ kỳ quái quái như vậy trên giường, lần này chỉ tâm huyết dâng trào mà thôi.
"A a...... Em muốn, bắn...... Ưm...... Bắn......"
Đỗ Như Hiên thở hổn hển, tê liệt ngã trên mặt đất, nhưng vẫn chấp nhất di chuyển đến bên chân tôi, sườn mặt thỏa mãn cọ cọ giày tôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT