Tuy rằng bộ dáng mắt sáng lên trong suốt của đứa nhỏ kia rất đáng yêu, nhưng Liễu Tố Tố vẫn rất kiên cường: “Không được, mẹ đã nói là cả ngày rồi, nếu hôm nay từ giờ đến lúc trước khi ngủ mấy đứa cũng ngoan như vậy, thì mẹ sẽ cho một ngôi sao, ngoài ra muốn xin thêm cũng đừng mơ.”

Hàn Trình lập tức gật đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm, con chắc chắn vẫn sẽ ngoan như vậy.”

Thực ra từ đầu đến cuối, người nóng lòng muốn có được sao chỉ có Hàn Tiền và Hàn Trình, một người yêu tiền một người tham ăn, nhưng tính tích cực của bọn họ rất cao, lòng người ai cũng có tính cạnh tranh chứ không riêng gì trẻ con.

Hàn Tú Tú căn bản không có cảm giác gì, lúc này nhìn thấy hai em trai nhiệt tình như vậy, cảm thấy bản thân làm chị cũng không thể kém cỏi được, nghĩ vậy liền chạy đến bên người Liễu Tố Tố.

Cô bé ngẩng đầu lên hỏi: “Dì, nếu con giúp dì rửa bát, dì có thể cho con một sao được không?”

Liễu Tố Tố không ngờ cô bé nhà mình lại thông minh đến vậy, cười rồi gật đầu: “Làm việc thì đương nhiên sẽ có rồi, con làm xong rồi dì sẽ đánh dấu một sao cho con.”

Hàn Tú Tú vui vẻ nở nụ cười, lập tức sắn tay áo lên giúp Liễu Tố Tố rửa chén.

Liễu Tố Tố còn sợ cô bé còn nhỏ không có đủ sức, nên kêu cô thu dọn bát đĩa trên bàn xuống sau đó đem cất bát đũa đi.

Đợi làm xong rồi, Liễu Tố Tố lập tức thực hiện giao hẹn, lấy ra một ngôi sao giấy năm cánh màu hồng, bôi chút keo lên rồi dán lên phần ô trống trên giấy chỗ tên của Hàn Tú Tú.

“Tú Tú trở thành bạn nhỏ đầu tiên trong nhà chúng ta đạt được sao, rất giỏi, mọi người nên học tập con bé.” Liễu Tố Tố dẫn đầu mà vỗ tay.

Giấy trên tường màu trắng, ngôi sao màu hồng nên nhìn được vô cùng rõ ràng, Hàn Tú Tú nhìn được tên của chính mình, trong mắt không giấu được vẻ vui sướng.

Khi trước ở nhà việc gì cô bé cũng làm qua rồi, chẻ củi, đun nước, nấu đồ ăn cho heo, mỗi lần mấy đứa nhỏ cùng tuổi chơi bời, cô bé chỉ có thể ở một bên vừa làm việc vừa ngưỡng mộ nhìn theo, đợi đến khi xong việc rồi, muốn cùng đi chơi, mấy đứa nhỏ kia lại ghét bỏ cô bé, chê trên người cô bé có mùi phân.

“Em Chiêu, đây là phân của em gái em sao?”

“Sao cậu biết là em gái chứ, nói không chừng là phân của nó cũng nên.”

Hàn Tú Tú tức giận đến phát khóc, cô bé lớn tiếng giải thích người mình không hề bẩn, cô bé mỗi ngày đều cố gắng dùng sức để rửa tay, cô bé rất sạch sẽ.

Nhưng lại không có một ai nguyện ý nghe cô bé nói, từ đó về sau, cô bé rất chán ghét làm việc, cứ luôn cảm thấy có ai đó sẽ cười nhà mình.

Nhưng hôm nay cô bé mới biết, hóa ra làm việc không phải chuyện gì đáng xấu hổ hết, không những không đáng xấu hổ, còn rất lợi hại, có thể có được ngôi sao.

Hàn Tú Tú rất vui, còn Hàn Tiền và Hàn Trình thì lại buồn bực: “Anh hai, nếu chúng ta là con gái thì tốt rồi, có thể được làm việc nhà.”

Liễu Tố Tố vừa nghe được lời này liền nhướn mày: “Ai nói với mấy đứa chỉ có con gái mới có thể làm việc nhà?”

Hàn Trình nghĩ nghĩ: “Là bà nội của Cẩu Đản nói, bà ấy việc của đàn ông chính là kiếm tiền nuôi gia đình, làm việc nhà không phải việc của đàn ông.”

Liễu Tố Tố biết loại suy nghĩ này không chỉ hiện tại mới có, đến đời sau vẫn không ít người đều nghĩ như vậy, khiến cho một số người đàn ông ở nhà đến việc chai nước tương rơi cũng không giúp nhặt lên được, nhưng loại chuyện này không được phép xảy ra ở nhà bọn họ.

“Bà nội của Cẩu Đản lừa mấy đứa đó, đến cả Chủ tịch cũng đều nói, lao động chính là chuyện vinh quang nhất của nhân dân, mấy đứa nhìn xem Hàn Tú Tú nếu không giúp mẹ làm việc thì có được ngôi sao không?”

“Đúng nhỉ.” Hàn Trình vui vẻ nói: “Mẹ, con cũng muốn làm việc nhà, con cũng muốn kiếm sao.”

Hàn Tiền cũng không chịu yếu thế: “Con cũng vậy!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play