Chỉ dựa vào hành động hồi nãy của bọn họ, những người lớn tuổi rồi còn không biết xấu hổ chê cười hai đứa nhỏ, Liễu Tố Tố đã khinh thường lui tới cùng bọn họ rồi.
Hơn nữa quân khu này lớn như vậy, kiểu gì chẳng có những người không thích nhà bọn họ, đâu cần phải miễn cưỡng chính mình?
Liễu Tố Tố nghĩ rất thoáng, chờ sau khi ngoài cửa nhà mình đã yên tĩnh lại, cô nắm bàn tay nhỏ của Tú Tú, dịu dàng nói: “Chúng ta vào đi thôi.”
Tú Tú ngoan ngoãn gật gật đầu.
Lúc hai người đi vào, đã thấy Hàn Liệt đang kéo theo mấy đứa nhỏ lau chùi bàn ghế.
Quân khu rất rộng, phòng ở cũng lớn, ít nhất cũng đủ không gian cho một nhà sáu người ở. Từ ngoài sân bước vào là phòng chính, mé Tây là phòng bếp và phòng chất củi, phía Đông là ba gian phòng ngủ, quan trọng nhất chính là, cầu thang đi thông lên lầu được đặt gần phòng chứa củi, cứ như vậy, cũng không cần lo lắng người từ trên lầu đi xuống sẽ bất tiện.
Dù trong nhà vẫn có người ở thường xuyên, thế nhưng bẵng đi nửa tháng bỏ không, tất cả mọi nơi đều tích tụ một lớp bụi dày, cần lau chùi, quét dọn cho sạch sẽ.
Có Hình Tiểu Quân hỗ trợ, Liễu Tố Tố tính toán đi vào phòng bếp. Hôm nay ở Cung Tiêu Xã, vận khí của cô rất tốt, vừa vặn gặp phải người bán thịt bò.
Bây giờ người trong nhà nhiều, cho nên cô mua một hơi tới mười cân thịt. Tuy thời tiết bây giờ còn chưa nóng, nhưng thịt cũng không thể bảo quản quá lâu, cần phải nhanh chóng xử lý.
Liễu Tố Tố tính toán nướng một bộ phận làm thành chà bông, cho bọn nhỏ làm đồ ăn vặt. Thân thể của bốn tiểu đậu đinh trong nhà đều không tốt lắm, cần ăn nhiều thịt bò một chút để bổ sung dinh dưỡng.
Làm chà bông nhất định phải dùng lửa nướng, nhưng hiện giờ bếp lò là dụng cụ xa xỉ, khi tới mùa đông, quân khu bên này sẽ cực kỳ lạnh, cho nên mỗi nhà đều chỉ có thể đốt chậu than. Liễu Tố Tố tìm được chậu than, lau sạch sẽ, sau đó bắt đầu nhóm lửa. Cô chờ cho tới khi chậu than bắt đầu cháy, mới dán từng miếng thịt bò đã thái lát và ướp sẵn gia vị ra bên ngoài chậu than.
Hơi nóng xuyên thấu qua thành chậu truyền ra bên ngoài, thịt bò nướng gặp nhiệt bắt đầu tư tư rung động, muốn nấu ăn ngon nhất định phải bỏ được gia vị.
Thời điểm qua bên này, Liễu Thục Vinh đã cố ý đong đầy hai bình dầu hạt cải, lúc Liễu Tố Tố ướp thịt bò cô cũng bỏ vào một ít, còn cho thêm vào chút bột ớt và thì là, vừa dán vào thành chậu nướng như vậy, lập tức có mùi BBQ truyền ra.
Chờ thịt bò nướng chín khá lâu, nương theo cơ hội này, Liễu Tố Tố bắt đầu làm bò kho.
Thịt làm chà bông thì thái lát còn thịt bò kho lại cần cắt khối. Như vậy, từng cục thịt bò to cùng các loại gia vị được bỏ hết vào nồi, dùng lửa nhỏ từ từ kho, khiến cục thịt thấm đều nước chát.
Chờ đến lúc món bò kho gần được, lại bỏ thêm chút bột ngô, làm thành mì sợi, nấu chín, sau đó tưới canh thịt bò lên trên mì, cuối cùng là thái hai miếng bò kho, cùng một chút hành thái, lập tức đã xong một bát mì thịt bò sắc hương vị đủ cả.
Tới lúc này, chẳng cần Liễu Tố Tố phải gọi, Hàn Trình đã sớm ngửi được mùi hương, vội vàng lộc cộc chạy tới: “Mẹ, chúng con có thể ăn cơm chưa? Con đói rồi!”
“Có thể ăn rồi, con ra gọi mọi người vào đi.” Liễu Tố Tố đã dọn bát đũa xong rồi.
Nói thật, mùi hương thịt kho quá mê người, khiến Hình Tiểu Quân vẫn đang ở ngoài nhà chính đã đói không chịu nổi.
Hắn không nghĩ tới phó đoàn trưởng Hàn cưới được chị dâu về, không chỉ đẹp người, nấu cơm cũng lợi hại như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT