Sau khi căng da đầu uống xong hai chén cháo gạo lức, Lý Hà Hoa cầm lấy thùng nước chuẩn bị đi lấy nước.

Ngày hôm qua lấy chỉ vừa đủ dùng, hôm nay nàng phải lấy đầy lu nước mới được.

Có điều lúc nàng cầm thùng nước đi ra ngoài, Lý Hà Hoa liền hối hận bởi vì lúc này tới lấy nước.

Ngày hôm qua lấy nước buổi tối, không gặp người nào cho nên không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng hiện tại là giờ ngọ, trong thôn người người đi tới, có rất nhiều người trong thôn đang ngồi dưới cây đại thụ trò chuyện.

Khi bọn họ nhìn thấy Lý Hà Hoa cầm thùng, bộ dáng muốn đi lấy nước, tất cả đều nhìn nàng chằm chằm, những ánh mắt kia có khinh thường, có ngạc nhiên còn có chán ghét, nhìn đến lưng nàng như có kim chích, hận không thể lập tức biến mất.

Trời ạ, nguyên chủ rốt cuộc là người như thế nào vậy, làm sao mà mỗi người đối với nàng đều không có thiện chí, ngay cả tiểu hài tử đều chán ghét nàng, rốt cuộc sao nàng ta lại làm được như vậy chứ?Chịu đựng ánh mắt của mọi người, Lý Hà Hoa giả bộ bình tĩnh đi qua, đến khi đi đến bên giếng nước nơi có ít người trong thôn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Có điều bởi vì nàng thở quá lớn, giờ phút này bên giếng nước có một phụ nhân đang đứng dùng ánh mắt chán ghét lại khinh thường nhìn nàng.

Phụ nhân này bộ dáng khoảng bốn mấy năm chục tuổi, trông rất gầy, quần áo trên người có phần cũ kĩ, da hơi sạm, đôi mắt có quá nhiều tròng trắng làm cho mắt càng thêm chua ngoa.

Thời điểm nhìn nàng giống như hận không thể ăn thịt nàng, vừa thấy chính là người không thể trêu chọc.

Lý Hà Hoa xem như bước đầu xác định quan hệ của người này cùng nguyên chủ tuyệt đối không tốt lắm.

Ngay lúc nàng còn chưa nghĩ xong nên dùng biểu tình gì đối mặt với đối phương, phụ nhân kia liền mở miệng trước: “Trời, hôm nay thật sự mặt trời mọc từ hướng tây, ngươi vậy mà cũng tới lấy nước? Chẳng lẽ là làm bộ làm tịch cho người khác xem? Hừ!”Một cỗ nồng đậm ý châm chọc đập vào mặt làm Lý Hà Hoa không biết là nên phản kích hay là không để ý tới mới tốt.

Thực rõ ràng phụ nhân trước mặt đối với nguyên chủ tràn ngập ác ý, cũng không biết có phải nguyên chủ cùng người này có xích mích gì hay không?Có điều nếu nàng tùy tiện nói sai cái gì, rất có thể dẫn đến người này hoài nghi, rốt cuộc thì đây là người lớn, không giống như tiểu hài tử dễ lừa gạt, cho nên làm như không nghe thấy là tốt nhất, chuyên tâm lấy xong nước của mình là được.

Lý Hà Hoa làm như không nghe thấy phụ nhân nói, cầm thùng trực tiếp đến bên cạnh giếng, lấy dây thừng buộc vào thùng bắt đầu múc nước.

Thái độ không để ý như vậy không thể nghi ngờ liền làm phụ nhân cảm thấy như bị đánh vào mặt, đối phương cực kì tức giận, mở miệng càng thêm chua ngoa: “Ngươi giả vờ cái gì, ai không biết ngươi là cái dạng gì, còn không phải thấy Thiết Sơn trở lại sao, sợ hắn hưu ngươi đúng không? Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có giả bộ hắn cũng sẽ hưu ngươi, cưới ngươi thật đúng là xui xẻo tám đời.

”Lời này nói thật rất khó nghe, không thể nói là không thương tâm, có điều Lý Hà Hoa cũng không tức giận, bởi vì nàng biết người mà đối phương nói không phải nàng mà là nguyên chủ.

Nàng để ý kỳ thật là ý tứ bên trong lời nói, từ lời nói nàng có thể biết được nguyên thân đã có chồng, trượng phu gọi là Thiết Sơn gì đó, trước kia hẳn là không có ở nhà, hiện tại đã trở lại, hơn nữa trượng phu của nguyên thân hình như là muốn hưu nguyên thân, tình cảm hai người khẳng định không tốt.

Bất quá nguyên thân có trượng phu nhưng sao lại không thấy người đâu? Nàng tới đây đã hai ngày, toàn bộ căn nhà đều chỉ có một mình nàng, đây rốt cuộc là có chuyện gì?Lý Hà Hoa bất bất tri bất giác tự hỏi, phụ nhân kia nhìn thấy dáng vẻ này lại nghĩ nàng không đem bà để vào mắt, hoàn toàn không phản ứng với mình.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play