“Nàng ta đánh người rất tàn nhẫn, ngươi xem bộ dáng Văn Lâm bị nàng đánh là sẽ biết.

”Mấy hài tử nhớ đến bộ dáng Văn Lâm vết thương chồng chất thì đồng thời rùng mình một cái, không dám tiến lên chỉ đứng tại chỗ nhìn.

Lý Hà Hoa: “!.

.

” Thật tốt, nàng lại hiểu biết thêm một chút về nguyên chủ, chẳng qua không phải là dạng tốt đẹp gì.

Có điều mấy hài tử này xuất hiện cũng xem như nhắc nhở nàng, nàng có thể xem bọn nhỏ như một kênh thông tin, hỏi chúng nó một ít chuyện muốn biết, dù sao bọn chúng cũng sẽ không hoài nghi cái gì.

Nghĩ như vậy Lý Hà Hoa điều chỉnh một chút biểu tình trên mặt, thay bằng khuôn mặt tự nhận là hiền lành nhất, tươi cười thân thiện đến gần đám trẻ: “Bạn nhỏ, ta muốn hỏi!.

”Lời còn chưa nói xong đám hài tử tựa như gặp phải quái vật, lập tức la lên rồi chạy thật xa, thậm chí còn vừa chạy vừa kêu: “Chạy mau lên, người đàn bà đanh đá này lại lên cơn rồi!”Lý Hà Hoa câm lặng, lại không dám tiến lên một bước.

Đám hài tử chạy đi vốn cho rằng có thể nhìn thấy bộ dạng nàng tức hộc máu thở hồng hộc đuổi theo, nhưng là chạy đi thật xa mới phát hiện nàng cũng không có đuổi theo, vì vậy bọn chúng lại một lần nữa há hốc mồm.

Mấy hài tử nhìn nhìn nhau, thử chậm rãi đi về một chút để thăm dò, thấy nàng vẫn bất động như cũ, lại đến gần chút nữa, thẳng đến khi cách một khoảng cách an toàn không xa không gần thì mới đứng lại.

Lý Hà Hoa cũng bất động, nàng muốn nhìn xem hiện tại phải làm sao với đám tiểu thí hài này.

Hai bên giằng co một lát, cuối cùng vẫn là đám hài tử kia kiên trì không được, một hài tử thoạt nhìn phá lệ chắc nịch duỗi tay chỉ vào Lý Hà Hoa hỏi: “Tại sao ngươi không tới đánh chúng ta vậy bà béo?”Lý Hà Hoa làm như không nghe, tiếp tục không nhúc nhích.

Đứa nhỏ này nóng nảy, lại hỏi tiếp: “Bà béo, có phải ngươi choáng váng rồi không!”Thấy đã tới lúc, tròng mắt của Lý Hà Hoa khẽ xoay chuyển, bĩu môi làm một biểu tình khinh thường nói: “Các ngươi mới choáng váng, ta mới không cùng đám ngốc nói chuyện đâu.

”Lời vừa nói ra bọn nhỏ liền tức giận, bật lên phản bác: “Ngươi nói ai choáng váng! Ngươi mới là đồ ngốc!”Lý Hà Hoa càng khinh thường, trợn trắng mắt “Các ngươi không phải đồ ngốc sao? Được, ta hỏi các ngươi một chút, có biết tên ta gọi là gì không?”Một nam hài tử trong đám lập tức ngẩng đầu lên đáp: “Sao có thể không biết, ngươi là Lý Hà Hoa!”Lý Hà Hoa nghe vậy liền kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới nguyên chủ thế mà cũng kêu là Lý Hà Hoa giống tên nàng, đây là trùng hợp sao?Đè xuống nghi ngờ trong lòng, Lý Hà Hoa làm bộ tức hộc máu khi vấn đề được trả lời, như là không phục lắm tiếp tục hỏi: “Vậy các ngươi biết nhà ta có mấy nhân khẩu sao?”Trong đám hài tử có đứa trả lời: “Nhà người có hai người.

”Một hài tử khác lập tức phản bác: “Không đúng không đúng, nhà nàng có ba người.

”Kết quả lại một hài tử nữa phản bác: “Đều không đúng, nhà nàng tổng cộng có năm người.

”Lý Hà Hoa nghe đến hoang mang, nguyên chủ không phải chỉ có một mình sao? Như thế nào giống như còn có rất nhiều người nhà? Vậy những người khác trong nhà đâu? Cả một ngày đến một người nhà cũng chưa nhìn thấy.

Lý Hà Hoa còn muốn nói tiếp, kết quả đã bị một phụ nhân vội vàng tới ngăn cản: “Lý Hà Hoa, ngươi muốn làm gì, có phải lại khi dễ bọn nhỏ không!?”Người vừa nói chuyện chính là một nữ nhân ba mươi tuổi, một tay dắt một hài tử, hai mắt căm tức nhìn nàng, giống như đang nhìn một người mang tội ác tày trời.

“Ta! ” Lý Hà Hoa không biết nên giải thích như thế nàoThấy nàng nói không ra lời, phụ nhân cho rằng nàng chột dạ, hừ lạnh một tiếng nói với bọn nhỏ: “Các ngươi mau về nhà đi, không nên trêu chọc nàng, miễn cho bị nàng đánh chết!” Nói xong liền lôi kéo hài tử của mình đi rồi.

Chỉ còn lại Lý Hà Hoa ở phía sau cứng họng không nói nên lời.

Được, lần sau có cơ hội lại hỏi nhiều tin tức hơn, hiện tại vẫn là đi lấy nước trước.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play