Nàng cùng Trương Thiết Sơn ra chuyện này, theo tính cách Trương Thiết Sơn chắc là sẽ không đi nói với người khác, cũng sẽ không truyền tới tai Cố phu tử.

Vạn nhất thật sự bất hạnh bị Cố phu tử biết được, đến lúc đó nàng giải thích một chút và xin lỗi chắc là được.

Nghĩ xong, Lý Hà Hoa nhìn thẳng Trương Thiết Sơn nói: "Được, nếu ngươi không tin, ta đành phải nói với người vậy, hy vọng ngươi không đi nói với người khác. Người ta thích ngươi cũng biết, là Cố phu tử." Nói ra được mở đầu, lời kế tiếp liền dễ dàng, Lý Hà Hoa giả bộ làm bộ dạng ngọt ngào thẹn thùng nói: "Lúc ta vừa mới lên trên trấn đã thích Cố phu tử, khi đó hắn thường xuyên tới chỗ ta mua thức ăn, con người của hắn cũng rất tốt."

Nói xong câu này, Lý Hà Hoa lộ ra biểu tình hơi hơi cay đắng: "Nhưng mà ta biết Cố phu tử thật quá tốt, không phải người ta có thể với tới, cho nên ta vẫn luôn yên lặng đặt trong lòng. Nhưng mà tuy rằng ta cùng Cố phu tử không có khả năng ở bên nhau, nhưng ta sẽ vẫn yên lặng thích hắn, sẽ không tái giá với người khác, cho nên đây là lý do ta cự tuyệt ngươi. Hiện tại ngươi đã biết, về sau ngươi cũng đừng tới nữa. Ngươi là một nam nhân tốt, tìm một nữ nhân thích mình mà yên ổn sinh sống đi."


Nói một lúc Lý Hà Hoa thiếu chút nữa cũng tin, nàng hoàn toàn đem bộ dạng giả bộ ngọt ngào yêu thầm cùng buồn rầu đều biểu hiện ra ngoài, thiếu chút nữa là có thể đoạt giải kim mã, chắc là Trương Thiết Sơn cũng sẽ không nghi ngờ.

Quả thật Trương Thiết Sơn liền tin, cho nên lòng hắn tập tức trầm xuống, đồng thời như bị kim châm từng chút từng chút đau không ngừng lại được, trong cổ họng dường như bị thứ gì đó chặn lại, nói gì cũng không nên lời.

Nếu Lý Hà Hoa nói người khác, Trương Thiết Sơn cũng không nhất định tin tưởng, nhưng mà nói Cố phu tử, Trương Thiết Sơn lại không còn lời gì để nói, cho nên tâm hắn mới nặng nề đau đớn như vậy, sắc mặt nhanh chóng ảm đạm xuống.

Nàng thật sự có người mình yêu thích, hắn cho rằng nàng lừa hắn, kết quả không phải, người nàng thích là phu tử của Thư Lâm.


Cố phu tử làm nghề nhà giáo, dạy học cho người khác, văn nhã tuấn dật, đối xử ôn hòa, gia cảnh cũng thập phần giàu có, xác thực rất được người khác yêu thích, so với hắn một nông gia hán tử tốt hơn vô số lần. Nếu để nữ nhân lựa chọn, đại khái tất cả mọi người sẽ lựa chọn Cố phu tử.

Thật sự không nghĩ tới sẽ là Cố phu tử......

Lý Hà Hoa biết nàng nói Cố phu tử là người mình thích sẽ hữu dụng, Trương Thiết Sơn cũng đã tin, nhưng thấy biểu tình trên mặt hắn tâm nàng lại không dễ chịu, ngoài ý muốn mà nghẹn muốn chết, nhưng mà để nàng tự mình nói, sớm một chút để hắn từ bỏ đối với ai cũng tốt không phải sao?

"Trương Thiết Sơn, ngươi về đi, sau này đừng tới nữa, chờ đến lúc Thư Lâm nghỉ ngươi tới đón hắn trở về. Nếu là ..... nếu là khi nào ngươi không muốn để Thư Lâm ở đây nữa, ngươi ..... ngươi liền cùng ta nói...."


Lý Hà Hoa liền nói không được nữa, xoa xoa đôi mắt, xoay người đi vào nhà. Vẫn là nàng đi trước đi. Trương Thiết Sơn lại ở thời điểm nàng xoay người thì mở miệng, thanh âm có chút run rẩy: "Nếu ... nếu nàng không nghĩ cùng hắn ở bên nhau, có thể suy xét đến những người khác một chút hay không?" Ví dụ như hắn chẳng hạn!

Bước chân của Lý Hà Hoa thoáng chậm lại, dùng hết sức lực lắc lắc đầu, sau đó nhanh bước vào trong phòng, lưu lại Trương Thiết Sơn sắc mặt u ám, đứng một mình ở trong sân, một lúc lâu mới xoay người rời đi.

Lý Hà Hoa nhìn bóng dáng hắn rời đi, hít thật sâu một hơi.

Về sau đại khái sẽ không có khúc mắc gì nữa, như vậy cũng tốt. Chuyện tình cảm thật sự không thích hợp với nàng, nàng vẫn nên nỗ lực kiếm tiền thôi, ít nhất phải nỗ lực để người khác cũng không dám khi dễ nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play