Tiểu hài tử không nghịch không nháo, an an tĩnh tĩnh ngồi xổm bên rổ nhìn Lý Hà Hoa bán điểm tâm, không ít người quen đều khen: "Hài tử nhà ngươi thật ngoan."

Lý Hà Hoa trong lòng bất đắc dĩ, nếu có thể nàng càng hy vọng nhóc con này không ngoan, thậm chí bướng bỉnh một chút mới tốt.

Vì ngày mai phải khai trương sạp bán món ăn nhanh, đến lúc đó cũng sẽ chuyển địa điểm bán điểm tâm đến bán cùng, cho nên Lý Hà Hoa tranh thủ nói với những khách nhân mua điểm tâm từ trước đến giờ về chuyện sạp điểm tâm đổi chỗ, nhân tiện quảng bá việc ngày mai quán ăn của nàng khai trương.

Rất nhiều khách hàng cũ đều tỏ vẻ đến lúc đó nhất định sẽ đến ủng hộ.

Bán được khoảng nửa canh giờ, Cố phu tử nhiều ngày không thấy tại tới.

Từ lần trước sau khi hắn mang theo Cao phu nhân chiếu cố hài tử trong nhà đến giờ, vẫn luôn là lão phu nhân đó đến mua điểm tâm, không nghĩ tới hôm nay hắn tự mình tới.


Lý Hạ Hoa thầm nghĩ hôm nay hẳn là học đường được nghỉ, cho nên phu tử mới có thời gian đi dạo phố mua điểm tâm.

Lý Hà Hoa cùng hắn chào hỏi: "Cố phu tử hôm nay tự mình tới mua điểm tâm sao?"

Cố Chi Cẩn cười gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay học đường được nghỉ, vừa hay có thời gian rảnh."

Lý Hà Hoa nhớ tới trong rổ có sữa đông hai tầng, nói với Cố Chi Cẩn: "Thật đúng lúc, hôm qua ta làm sữa đông hai tầng cho hài tử ăn, cũng để tại cho hài tử trong nhà ngài một chén, vừa khéo phu tử có thể mang về." Nói xong lấy sữa đông hai tầng trong rổ ra.

Cố Chi Cẩn trước nay chưa nghe nói qua cái gì mà sữa đông hai tầng, trong lòng thầm nghĩ đây chắc lại là mỹ thực độc nhất vô nhị của bà chủ, lúc trước mỗi lần bà chủ này làm món ăn độc nhất vô nhị đều rất ngon, khiến hắn là một người lớn mà ăn đến nghiện.


Cũng khó trách chất nhi nhà mình thích ăn những món nàng làm như vậy, hiển nhiên là món sữa đông hai tầng này cũng nhất định sẽ rất ngon. Cố Chi Cẩn nhận sữa đông hai tầng, cảm tạ rất chân thành: "Đa tạ bà chủ, phiền ngươi gói điểm tâm cho ta nữa, giống như lúc trước, ta mang về chung."

Lý Hà Hoa gật gật đầu, lấy giấy dầu thuần thục ngồi xuống gói điểm tâm cho hắn.

Lúc này Cố Chi Cần chú ý tới tiểu hài tử ngồi bên rổ, không khỏi hỏi: "Bà chủ, nam hài này là hài tử của ngươi sao?"

Lý Hà Hoa vừa gói điểm tâm vừa nói: "Đúng vậy, đây là nhi tử của ta, kêu là Thư Lâm. Hắn không thích nói chuyện, phu tử chớ trách." Cố Chi Cẩn không để ý lắc đầu: "Không sao, tiểu hài tử tính cách luôn khác nhau, hài tử tính tình an tĩnh ngược lại hiếm thấy."

Lý Hà Hoa cười cười, nhìn tiểu hài tử an tĩnh trước mắt, nhẹ chạm vào mặt nhỏ của hắn, nhóc con nâng mắt lên nhìn nàng, ánh mắt kia dường như đang hỏi "Nương làm gì vậy?" Lý Hà Hoa cười càng tươi hơn.


Cố Chi Cần nhìn động tác hai mẫu tử cũng cười theo, nghĩ thầm bà chủ này khẳng định là một người mẫu thân tốt. "Cố phu tử. điểm tâm của ngài xong rồi, ngài cầm đi."

Lý Hà Hoa gói xong đem điểm tâm đưa cho Cố Chi Cẩn, đồng thời cũng nói với hắn việc sạp điểm tâm đổi chỗ bán: "Đúng rồi, Cố phu tử, còn chuyện này muốn nói với ngài một chút, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ đổi chỗ bán điểm tâm, chuyển đến đầu hẻm dương liễu, sau này ngài muốn mua điểm tâm có thể trực tiếp đến đó tìm ta là được."

Cố Chi Cẩn nghi hoặc: "Vì sao đang yên lành lại đột nhiên đổi chỗ?"

Lý Hà Hoa cười giải thích: "Là như thế này, ta chuẩn bị mở quán ăn chuyên môn bán thức ăn, ở ngay đầu ngõ bên kia, cho nên thuận tiện cũng chuyển điểm tâm tới bên kia bán."

"Thức ăn!"

Hai chữ này Cố Chi Cẩn đã nghe qua một lần, hắn thầm đoán một chút, nháy mắt thấy hứng thú.
Điểm tâm bà chủ này làm ăn ngon như vậy, tin chắc nàng làm món ăn khác tay nghề nhất định cũng bất phàm, nếu không chất nhi nhà hắn cũng sẽ không mỗi ngày đều phải ăn điểm tâm nhà nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play