Cao Văn đột nhiên hỏi " Nếu có cơ hội trở về, mày có chọn không ?Tô Uyển Nhi nhìn cô cười, trong một ngày mà đưa cô tận 2 mệnh đề khó.

Tô Uyển Nhi : Có cơ hội đó sao ?

Cao Văn : Nếu có....

Tô Uyển Nhi : Ở đó có gia đình của tao, có cả công việc mà tao đeo đuổi. Nhưng ở đây có người tao yêu, câu hỏi này đành để vận mệnh trả lời vậy.

Cao Văn : Nhưng tao thì rất muốn trở về....

Hai người quay lại nhìn nhau trong lòng ai cũng đều có vướng bận.

.....

Đi được một tiếng cả nhóm đã hụt hơi. Bình thường cũng không ai vận động nhiều nên đi không được bao xa.

Tô Uyển Nhi đứng chóng tay vô một cái cây ven đương thở hổn hển, ôi cái con đường gì mà khó đi hết sức. John đi đến đưa nước cho cô, cô nhận lấy nhưng không uống, bước đến chỗ Hải Lam đang ngồi đưa nước cho em.

Hải Lam không nhận, cô cầm lấy nước Mận đưa cho cũng không thèm nhìn cô. Tô Uyển Nhi biết mình có lỗi nhưng bây giờ đang ở chỗ đông người không tiện dỗ dành, đành để tối về năn nỉ sau.

Đi tầm thêm 1 tiếng nữa cũng đến miếu nhỏ kia, cả nhóm thành tâm lại phật chỉ có John mù mờ không biết làm sao. Tô Uyển Nhi thấy vậy cười cười chỉ cho anh ta, Hải Lam nhìn thấy càng tức thêm.

Thật ra Tô Uyển Nhi chỉ thực hiện sự hiếu khách của mình dành cho bạn bè ngoại quốc mà thôi.

Sau khi thắp hương xong cubgx đã xế chiều, Cao Văn đem ra một chiếc ga bạc chãy xuống miếng đất trống ngay bóng mát c ủamột cây lớn. Sau đó bày đồ ăn ra y như picnic thời hiện đại.

John : Cậu Ân thật giỏi, ở nước Pháp của chúng tôi đây gọi là picnic.

Cao Văn : Yes, I know.



[Cao Văn ơi Cao Văn làm ơn bỏ cái tật sử dụng tiếng anh giao tiếp của mày đi ].

Tô Uyển Nhi cầm một trái táo đ ưacho Hải Lam nhưng cô vẫn như cũ không nhận thay vào đó lại nhận sự chăm sóc củ Hải và Sang. Tròng mắt của Tô Uyển Nhi nhìn sắp rớt ra ngoài rồi, Cao Văn nhìn thấy buồn cười không thôi bèn bày trò đổ thêm dầu vào lửa, để tránh 2 người này hàng ngày phát cẩu lương cho cô.

Cao Văn : À John tui nghe nói con gái phương tây rất đẹp, trước giờ tui chưa gặp bao giờ. Hong biết có đẹp như sách miêu tả hong ?

John : Họ rất đẹp mũi của họ rất cao, da trắng, mắt xanh. Nhưng tôi không thích cách sống của họ. Tôi thích con gái An Nam mọi người hơn.

Bưởi : Cậu 2, có phải như mọi người thường nói là bà đầm mắt xanh mỏ đỏ hong cậu.

Cao văn cười xấu xa nhìn qua Tô Uyển Nhi.

Cao Văn : Cô Nhi của em chắc hẳn rành hơn cậu đó . Vừa rồi cậu còn nghe cô ấy nói từng có một người bạn trai lúc du học ở Pháp đó đa.

Tô Uyển Nhi cười bất lực [ Ông trời ơi có thể cho con quay lại năm 4 tuổi lúc đi nhà trẻ được không, bây giờ đổi bạn còn kịp không vậy ?]

Hải Lam nhìn Tô Uyển Nhi nhưng không nói, những chuyện này Nhi chưa từng nói với cô.

Thắng : A, chị Nhi chị từng quen bạn trai người Pháp hả chị ?

Tô Uyển Nhi : Không, anh ấy người Hàn.

Cậu Hải : Vậy sao 2 người hong tiếp tục vậy đa ?

[ Trả lời sao đây, không lẻ nói cô ruồng bỏ người ta ].

Cao Văn sao mà bỏ qua cơ hội đốt nhà này được ." Hơiz, vừa rồi anh nghe cô Nhi kể cũng thật éo le. Vì ở trong nước ba má cô ấy đã chọn cho cô ấy vị hôn phu rồi"



[ Cao Văn ơi là Cao Văn. Rốt cuộc mày muốn gì đây] .

Cao Văn lại nói tiếp " Tiết là cô ấy không muốn lấy anh ta nên mới bỏ trốn đến đây đó đa ".

Hải Lam trong dạ thật khó chịu, tại sao bên nhau lâu như vậy Nhi chưa từng nói với mình những điều này, Nhi và anh 2 mới biết nhau không lâu đã kể hết mọi chuyện cho anh ấy nghe rồi.

Như Hải Lam làm sao biết được mọi chuyện đều vì Cao Văn từ nhỏ lớn lên cùng Tô Uyển Nhi, không mối tình nào cô không chứng kiến.

Thắng : Mọi người hong biết đâu lần đầu em và John gặp chị Nhi đã bị vẻ đẹp của chị ấy làm mất hồn. Cách ăn mặc của chị ấy vừa lạ vừa đẹp khiến cả vũ trường mê mẫn.

Cao Văn trong đầu nhớ đến chiếc váy hôm đó Tô Uyển Nhi mặc, thật sεメy [ Em là bad girl trong bộ váy ngắn ].

Tô Uyển Nhi : Mần gì có, em nói quá rồi đa.

[ Em bớt khen chị lại được không, chị gái em sắp dùng ánh mắt gϊếŧ chị rồi kìa ].

John : Thắng nói đúng đó, hôm đó em mặc đồ rất đẹp.

Tô Uyển Nhi : Cám ơn anh.

Cao Văn : Hôm nào cô Nhi mặc thử tui xem nhen.

[ Mặc em gái mày, từ nhỏ đến lớn xem chưa đủ hả ].

Tô Uyển Nhi : Chắc không được rồi. Bộ đồ đó tui mua bên Pháp lận đa.

John : Nhi đi đến Pháp với tôi để mua nhé.

[ Đi em gái anh, sống ở đó 6 năm đi đủ rồi ]. Cô vừa suy nghĩ vừa nhìn sắc mặt Hải Lam, xanh ngắt không cảm tình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play