*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ở chap trước , nhóm bạn Satoshi đã đến được thành phố Sallows rồi bắt đầu chia thành hai nhóm , một nhóm gồm Serena , Satoshi và Kasumi đi tới bệnh viện để khám bệnh cho Satoshi , còn nhóm khác thì đi mua sắm đồ cần thiết để tổ chức tiệc chia tay Kasumi vì cô sắp phải trở về Kanto thời gian dài để giải quyết công việc.
*Nhóm Shitoron lúc này
Sau gần một ngày trời đi mua sắm ở trung tâm thương mại ,hết đi mua quần áo lại lạng qua bên gian hàng giảm giá rồi tiếp tục đi đến khu thực phẩm đến tận hoàng hôn thì giờ đây cả nhóm hiện đang trên đường chuẩn bị về trung tâm Pokemon để trang trí cũng như đi làm thức ăn cho mọi người .
_"A~~ , mệt quá." : Shitoron
_"Tớ cũng vậy....": Kaki & Mamane
_"Thôi nào các cậu , sắp tới trung tâm Pokemon rồi": Mao
_"Thiệt chứ , con trai gì mà yếu như sên": Suiren khịa nhẹ
*Cả đám con trai than thở không ngừng , trên người thì 'sở hữu' cho mình 4-5 cái giỏ sách trông không hề nhẹ chút nào , Shitoron bình thường đã chậm chạp giờ đây lại còn thêm đống đồ khiến khả năng di chuyển của cậu ngang với ốc sên , còn Kaki thì không nói , thể lực cậu ta mạnh nhất nguyên nhóm nhưng việc liên tục bị đám con gái kéo qua kéo lại từ khu này sang khu khác thì ta nói vận động viên còn phải kiệt sức chứ lị , Mamane thì chắc rằng với thân hình mũm mĩm vào lúc đầu thì xách được 1-2 cái giỏ hai bên tay đã cảm thấy kiệt quệ.
_"Hề , nói hay quá sao không xách phụ vài cái đi...":Kaki
_"Thôi , nở lòng nào lại để con gái xách những món đồ nặng như thế chứ~": Suiren phản biện lại với giọng nói nhẹ nhàng và tình cảm
_"Hửm , nặng ? .........Awwww!!!! , đúng rồi ha" : Shitoron bổng hét to lên
_"Shitoron ???": Mao giật mình quay lại nhìn về phía Shitoron
_"Hahaha......Khoa học chính là con đường dẫn đến tương lai" : Shitoron
*Đột nhiên Shitoron bổng hét to lên làm cả đám giật mình , khi Mao nhìn về phía Shitoron , cặp kính cậu bổng sáng chói lên rồi từ từ để các giỏ đồ xuống , lấy trong balo ra một tay cầm thiết bị
_"Đây rồi ,thiết bị Shitoron có mặt , giới thiệu với các cậu phát minh mới của mình có tên là...máy thay đổi trọng lượng" : Shitoron
_"Máy thay đổi trọng lượng ??" : Cả nhóm ( - Shitoron )
( ảnh mang tính minh họa)
_"Phải , là một thiết bị giúp cho người dùng dễ dàng thay đổi khối lượng của một vật nào đó bất kể vật đó nặng như thế nào" : Shitoron
_"Ohhh , tuyệt vời thật đó Shitoron" : Kaki sáng mắt lên
_"Nè Shitoron , mốt cho mình chế tạo chung với được không ?" : Mamane cũng bị thiết bị của Shitoron làm sáng mắt
_"Được rồi được rồi , vậy cậu mau dùng nó đi đặng chúng ta còn phải về làm đồ ăn nữa": Mao
_"Được rồi nhìn nè" : Shitoron
*Shitoron hướng thiết bị về phía các đồ vật rồi sau đó chỉnh trọng lượng trên thiết bị về phía âm để làm giảm khối lượng của vật , khi đã chuẩn bị xong , cậu ấn nút màu đỏ , ngay lập tức một luồng ánh sáng màu hồng chiếu vàng các giỏ đồ.
_"Được rồi đó , các cậu nhấc lên xem" : Shitoron
_"Để mình thử trước cho" : Mamane
*Mamane nói xong liền tiến tới chỗ giỏ hàng mà cậu xách , khi đứng trước nó , cậu hồi hộp không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi cậu nhấc lên , mắt cứ nhìn chằm chằm vào đó rồi từ từ khom lưng xuống , tay trái vòng qua quai đeo rồi bắt đầu nhấc lên.
_"Wuaaaa , không thể tin được , nó nhẹ thật" : Mamane
_"Hả ?" : Mao & Suiren kinh ngạc đến mức há hốc mồm
_"Ừ đúng đấy , nhẹ thật , tớ hẩy lên mà nó rơi nhẹ nhàng từ tốn như trái bóng vậy" : Kaki
*Khi Mamane vừa nhấc lên , cậu ngạc nhiên vì khoa học có thể làm được những thứ này , còn phần Mao & Suiren thì đã đứng hình mất tiêu , Kaki trông có vẻ thích thú với chuyện này nên liên tục hẩy các đồ vật lên.
_"Haha, thôi đi nào các cậu, chúng ta còn phải đi về nữa" : Shitoron
_"Khoan đã , khi nảy chẳng phải cậu nói đồ nặng quá nên không xách được sao Suiren~~~" : Kaki đột nhiên nở một nụ cười gian mãnh
_"Hả , à....ừm....thì.......tớ xách phụ là được chứ gì , hứ" : Suiren bị cướp mất thế thượng phong nên chẳng thể cãi gì được nữa
_"Haha , thôi để tớ xách phụ cậu luôn cho Shitoron" : Mao
_"Cảm ơn cậu" : Shitoron
*Dựa vào câu nói khi nảy của Suiren , Kaki đã nhanh chóng lật ngược tình thế khiến cho 'cô nàng biển cả' của chúng ta phải im lặng chẳng thể cãi cọ gì được nữa . Quả thật chị em phụ nữ đúng là kinh thật nhưng khi có sơ hở thì toàn bị bọn con trai bắt bẻ một cách chí mạng không thể lường trước được.
*Nhóm Satoshi
_"Aaaa~ , mệt quá , đi tập luyện th---" : Satoshi
_"Không được !!": Serena cắt ngang
_"Ểh ? " : Satoshi
*Khi Satoshi vừa bước ra ngoài từ cửa bệnh viện cùng tâm trạng phấn khởi , khỏe khoắn tràn đầy năng lượng , lúc cậu chuẩn bị tiếp tục cho đợt tập luyện kế tiếp thì bị bạn gái nhà ta cắt ngang lời làm cho cậu giật mình cả lên.
_"Haizz , đúng là..... , vừa khỏe một tí đã muốn thi đấu rồi" : Kasumi
_"Hể , nhưng mà tớ đã hồi phục rồi , tập luyện tí có sao đâu" : Satoshi
_"Không được là không được , khi nảy bác sĩ có dặn là cậu phải nghỉ ngơi 1-2 ngày nữa không nghe hả." : Serena
_"Nhưng mà..." : Satoshi bắt đầu nhõng nhẽo
_"Không nhưng nhị gì hết......đi về trung tâm pokemon với tớ" : Serena
_"V-vâng...." : Satoshi
*Tuy rất muốn đi tập luyện nhưng có vẻ cậu không thể cãi lại 'nóc nhà' nên phải đi theo Serena về trung tâm pokemon trong sự bất lực và thất vọng.
_"À các cậu về trước đi , tớ có việc phải làm trước khi về Kanto cái" : Kasumi
_"Hửm , được thôi , nhớ về sớm nha" : Serena
_"Um" : Kasumi
*Kasumi nói xong nhìn hai người bước đi trông rất hạnh phúc như hai cặp vợ chồng vậy , cô vẫy tay tạm biệt sau đó quay người lại bước đi nhưng biểu cảm lại đột nhiên trầm lại khi đi tới gần cuối con đường , cô rẽ qua con hẻm gần đó rồi từ từ đi vào trong tối dần biến mất.
*Phía Serena
_"Haizz...chán quá" : Satoshi vừa đi vừa thở dài
_"Sao thế...": Serena hỏi thăm
_"Thì....chuyện....đó...đó": Satoshi
_"Không" : Serena
_"Haizz.....": Satoshi
_"Yên tâm đi , tớ sẽ ở cùng cậu mà" : Serena
_"Hể...nhưng mà....lở cậu bị lây thì sao" : Satoshi
*Khi nghe Serena sẽ ở cùng mình , Satoshi ngạc nhiên nhưng vẫn lo cho bạn gái mình nếu ở cùng có bị lây qua không.
_"Gì chứ , đó giờ toàn thấy cậu bệnh chứ tớ có bệnh đâu" : Serena tự tin đưa ra câu trả lời
"..."
*Một khoảng im lặng
_"Hay là cậu không muốn--tớ ở cùng hả" : Serena đột nhiên xoay ngang hỏi
_"Đâu có , muốn chứ .....nhưng ai sẽ phụ nhóm Shitoron ? " : Satoshi đột nhiên xoay qua trả lời ngay lập tức với vẻ mặt đỏ ửng trông rất dễ thương
_"À tớ nghĩ thêm bớt 1-2 người cũng không thành vấn đề đâu": Serena
*15ph sau
*Sau một hồi tám chuyện , cả hai đã tới trung tâm pokemon , bây giờ đã là 19h tối , chỉ còn 6 tiếng nữa là Kasumi sẽ khởi hành.
_"Chào các cậu , tụi mình về rùi nè" : Serena
_"Aa~ chị Serena về rồi hả" : Yurika nghe tiếng Serena thì vội chạy ra
_"Chào em Yurika , mọi việc sao rùi": Satoshi
_"Satoshi hả ? mọi việc gần xong hết rồi , chỉ còn phần nấu ăn thôi ,tầm 1 tiếng nữa là xong" : Mao
*Serena và Satoshi vừa bước vào trung tâm pokemon thì xung quanh chỗ ngồi đã được trang trí rất cẩn thận và dễ thương . Các ruy băng được treo trên cửa sổ , các quả bóng được xếp rải rác hay treo trên đầu .
_"Ủa mà Kasumi đâu ? " : Suiren
_"Cậu ấy có việc bận đi trước , chắc tầm 1 tiếng nữa quay lại á" : Serena
_"Vậy hả" : Suiren
_"Thôi bọn tớ xin phép lên lầu trước nha , cho Satoshi nghỉ ngơi cái đã" : Serena
_"Ukm , ráng nghỉ ngơi nha" : Suiren
*Nói xong , Satoshi & Serena bước lên lầu đi vào phòng được Mao chỉ dẫn , cả hai bước vào phòng rồi đóng cửa lại.
_"Giờ cậu đi tắm đi Satoshi" : Serena
_"Còn cậu ? ": Satoshi
_"Tớ mượn chìa khóa phòng của Mao & Suiren rồi nên giờ tớ qua đó mượn phòng tắm luôn.": Serena
_"Ukm...": Satoshi
*Nói xong Serena lấy đồ trong balo ra rồi mở cửa bước ra ngoài đi về phía phòng của Mao . Còn phía Satoshi , cậu cũng lấy đồ trong balo ra và đi vào phòng tắm.
*Phía Satoshi
*Tiếng nước
_"Hừm , sao tự nhiên lúc ấy mình lại mất kiểm soát vậy nhỉ ? ": Satoshi
*Trong lúc tắm cậu vừa tập trung suy nghĩ lại chuyện hôm trước tại sao cậu lại trở nên hoang dại như vậy. Có thể những giả thuyết do Shitoron đưa ra có thể đúng nhưng bản thân cậu hiểu rõ hơn ai khác .
_"Aaaa , bỏ qua đi , nhức đầu quá" : Satoshi la lên
*Sau một hồi suy nghĩ , cậu cuối cùng cũng bỏ cuộc , dù gì chuyện cũng đã qua rùi nên cũng chẳng muốn nhắc lại làm gì cho thêm mệt.
*15ph sau
_"A~~ , sảng khoái quá" : Satoshi
*Sau khi tắm xong , cậu bước ra với tâm trạng thoải mái và khỏe khắn , đầu óc cũng thả lỏng được một tí.
*Cốc cốc cốc
*Tiếng gõ cửa cùng lúc vang lên
*Khi Satoshi vừa mới bước ra từ phòng tắm đang thư giãn thì tiếng gõ cửa vang lên cùng lúc , theo phản xạ cậu nhìn về phía cánh cửa.
_"Ai vậy ?" : Satoshi hỏi
_"Là tớ nè , Serena" : Serena
_"Ah , cậu vào đi" : Satoshi
*Sau khi biết người gõ cửa là Serena thì cậu bèn gọi cô vào.
*Cạch
_"Cậu tắm xong luôn rồi hả? ": Serena
_"U----km: Satoshi
*Serena mở cửa bước vào cùng với chiếc áo xám không tay có cổ cao kết hợp cùng chiếc váy ngắn sọc đỏ , hai tay cô đeo hai chiếc vòng tròn làm cho Satoshi đứng hình như chết lặng , có lẽ cậu đã bị hớp hồn khi thấy bạn gái mình khi thay trang phục khác lại dễ thương như thế này.
_"Mà nè , trông cậu---xinh đẹp và trưởng thành hơn nhỉ": Satoshi
_"Hể , à---uhm----cảm ơn cậu" : Serena
*Đột nhiên Satoshi lại khen bất chợt như thế làm Serena phản ứng hơi xấu hổ , mặt cô xuất hiện vài vệt đỏ nhạt , mắt nhìn hướng khác để lộ biểu cảm dễ thương hơn bao giờ hết.
_"...Serena !" : Satoshi đột nhiên nhìn về phía Serena rồi đột nhiên lao đến cô
_"Hế!!": Serena
*Trong một khoảng khắc ngắn ngủi , chính vì biểu cảm hớp hồn ấy , Satoshi vội lao đến Serena ép cô vào tường tay chắn bên phải khiến cô không thể chạy đi đâu hết , hai mắt nhìn nhau chỉ cách khoảng 20cm nữa là chạm.
*Từ góc độ Satoshi nhìn xuống Serena trông như một thiên thần vậy , đầu cô hơn ẩm ướt một tí cùng với mùi hương của sữa tắm
*Satoshi bèn luồn ngón tay của mình qua những sợi tóc màu mật ong mỏng manh nhưng không kèm phần mượt mà ỏng ả rồi lại vén lên tai Serena khiến mặt cô đỏ ửng lên , đôi mắt long lanh nhìn về phía Satoshi cùng với đôi môi nghuệch ngoạc toát lên sự xấu hổ , hồi hộp song trái tim đang đập thình thịch cách đều 1 giây không lệch một khắc nào.
*Khi Satoshi áp sát lại gần , cơ thể Serena bắt đầu rung như điện thoại reo ở chế độ tắt chuông vậy, tay phải cô nắm lại để lên ngực còn tay còn lại duỗi thẳng xuống tự nhiên.
_"Đ-Đừng mà..." : Serena
*Phát giác một chất giọng đáng yêu kèm sự lấp dấp làm Satoshi thức tỉnh lại từ sự mê hoặc ấy. Cậu bỏ tay ra từ từ.
*Bịch....bịch....bịch
_"Se-rena , xin lỗ----": Satoshi
*Cạch ( Tiếng mở cửa vội vã )
_"Hai cậu !! , có chuyện gì hả???" : Shitoron
*Bổng tiếng bước chân gấp gáp từ đâu vọng lại ngoài hành lang tiến tới phòng của Satoshi & Serena ngày càng gần và lớn...
*Khi ấy , người vội lao vào mở cửa ra không ai khác chính là Shitoron . Có lẽ chính vì tiếng động ban nãy đã làm cả bọn chú ý đến nên liền vội chạy nước rút lên phòng để xem có chuyện gì xảy ra không.
*Nhưng khi bước vào ,cả đám chỉ thấy khuôn mặt của cả hai đỏ lên pha lẫn chút bối rối , xấu hổ chẳng giấu đi đâu được.
*Nhìn vào biểu cảm cả bọn cũng hiểu rõ được chút tình hình ban nảy không phải do người khác làm mà do hai cô cậu này lợi dụng cơ hội không có ai để "tán tỉnh" với nhau đây mà.
_"À...không có gì âu , tại sàn trơn quá nên tớ trượt ấy mà." : Satoshi
*Satoshi lên tiếng biện minh thay cho hành động 'tán tỉnh' của mình nhằm để đánh lừa mọi người không sinh nghi.
*Nói là vậy nhưng giữa hai thang điểm trung thực và nói dối của Satoshi thì thiệt lòng mà nói điểm trung thực là âm vô cực rồi , còn điểm nói dối không kể cũng biết là số đối của giá trị trên chắc luôn.
*Cậu làm như chỉ mới quen biết mọi người vậy nên họ sẽ dễ tin lời cậu lắm , thà họ bán tín bán nghi thì không nói chứ lần này họ chắc chắn là Satoshi đã làm gì đó trong phòng với Serena luôn rồi.
_"A....chắc.....là....trượt" : Kaki
*Mọi người xung quanh cũng hướng ánh mắt sắc bén về phía Satoshi làm cậu sợ gợn tóc gáy lên.
*Nói không phải đùa chứ việc phát cơm chó như thế này đã khiến mấy người độc thân tức điên lên rồi nên đối với Kaki cậu cũng khá là tức nhưng chẳng thể làm được gì.
_"Thôi , mình xuống làm đồ ăn tổ chức tiệc cho Kasumi đi mọi người" : Serena
Cũng hên là trong bầu không khí đầy sát khí này , Serena cũng chịu lên tiếng để giải vây cho Satoshi chứ để thêm chút nữa sẽ xảy ra hội over night ( thâu đêm ) nữa không chừng.
_"Phải ha , đi thôi" : Mamane
_"Um" : Cả bọn
Nói xong cả bọn cũng tạm thời gác chuyện này qua một bên để tổ chức tiệc cho Kasumi vì dù gì chuyến bay của cô sẽ xuất phát lúc 1h sáng mà.
***
*Ở một góc tối nào đó của thành phố.
*Một bóng người đang cầm trên tay chiếc điện thoại đang reo chuông của ai đó , nếu nhìn thấp thoáng qua thì ta chỉ có thể thấy được chữ "K".
Tạm thời gọi người còn lại là X
_"Alo...." : X
_"Tình hình sau rồi" : K
*Người đó bắt máy lên thì nghe giọng trầm của một người đàn ông khá lớn tuổi.
_"Trước khi trả lời câu hỏi đó thì tôi sẽ nói cho ông biết rằng đây là lần cuối....tôi làm việc cho ông đấy" : X
*K nghe xong câu nói của người đó liền cười đểu một phát rồi nhưng hắn có vẻ không bất ngờ cho lắm
_"Oh , một kẻ hai mặt như mi mà lại nói câu này khiến ta bất ngờ đấy , bộ 'nó' đã khiến mi thay đổi rồi à": K
*X nghe giọng liền cười khinh một cái song dựa vào tường , tay để vào túi rồi điềm đạm đáp lời.
_"Ai mà biết được chứ " : X
_"Đùa đủ rồi , mau nói đi": K
_"Ừ , đúng như ông nghĩ , nó hoàn toàn trùng khớp ": X
*X lấy ra một tờ giấy xét nghiệm nhưng vì quá tối nên không thể thấy được tên của tờ giấy cũng như của người được xét nghiệm là ai.
*K nghe xong thì cười toát lên kèm theo khuôn mặt đáng sợ chưa từng thấy như thể vừa vố được hố vàng từ vực thẳm của đại dương vậy đến nổi X còn phải sợ hãi khi nghe thấy điệu cười man rợ này.
_"Tốt lắm , giờ thì ngươi muốn làm gì thì làm" : K
*Tút...tút...tút
*X cúp máy cất vào túi quần rồi đứng thẳng dậy bước từ từ ra con hẻm biến mất dần đi theo ánh sáng.
***
*19h
*Tại trung tâm pokemon
_"Xong rồi!!": Yurika
*Tưởng chừng bầu không khí đang yên tĩnh thì Yurika hét lên làm mọi người xung quanh cũng vui lây , cả y tá Joy cũng vậy.
*Vì đây là nơi công cộng nên trước khi tổ chức Shitoron cũng đã xin phép chị Joy đàng hoàng rồi mới làm.
_"Ủa sao giờ Kasumi vẫn chưa về nhỉ ?": Suiren
_"Hay là cậu ấy lạc rồi ??" : Kaki
*Vì thấy lâu quá chưa thấy Kasumi trở về nên cả đám cũng bắt đầu thấy lo lắng chẳng biết cô có đi lạc không hay do mê đồ ăn quá nên quên mất rồi cũng nên.
_"Hay để chúng ta đi tì---m" : Shitoron
_"Xin lỗi mọi người---" : ?
*Ngay lúc Shitoron định rủ cả đám đi tìm thì từ phía ngoài , cánh cửa tự động dạt sang hai bên , một cô gái có mái tóc cam chạy vào phía nhóm Shitoron.
_"---Vì mình tới trễ" : ?
_"Kasumi , cậu đi lạc hả ?" : Satoshi đi tới hỏi
_"Hả , à...ừm....mình vô tình đi xa quá nên lạc luôn" : Kasumi cười ngượng để tay lên gờ má còn ánh mắt thì nhìn sang hướng khác thể hiện sự lúng túng.
_"Thôi nhân vật chính đã về rồi , mở tiệc thôi nào": Kaki
_"Let's go"
*Cả đám đồng thanh vang lên
*Bữa tiệc bắt đầu , cả đám cùng nhau nhập tiệc. Trên bàn toàn là những món ăn chính đầy tính cao lương mĩ vị được nấu bởi hai nhà đầu bếp tài năng là Shitoron & Mao , cả hai người họ mà vào bếp thì không có gì phải chê cả.
_"Woa , tuyệt thật , những món này do Shitoron và Mao nấu sao" : Kasumi
_"Phải á, họ mà nấu là số dzách luôn" : Satoshi
*Mùi hương tỏ ra xung quanh khiến cả đám hít liền cảm nhận được hương thơm của nước súp được chế biến từ các loại nguyên liệu rau quả làm cho món ăn không chỉ đảm bảo về độ ngon mà còn cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng cho cơ thể làm cho họ luôn tràn đầy năng lượng cho một ngày mới tốt lành.
_"Thế thì...chúc mọi người ngon miệng" : Kasumi
*Nghe xong cô cầm muỗng lên múc thử miếng súp rồi đưa vào miệng . Ngay lập tức mùi vị của súp lan tỏa ra khắp lưỡi cô , hai bên má cô cũng đỏ ửng lên vì độ nóng của súp vừa ấm áp vừa ngọt ngào chưa từng thấy.
_"Ngon quá , giống như anh Takeshi nấu vậy" : Kasumi
_"Takeshi ?" : Shitoron
Vốn cậu thắc mắc cũng không gì là sai cả dù gì trong nhóm chỉ có mỗi nhóm bạn đồng hành Kalos của Satoshi là chưa biết gì về người tên Takeshi này.
_"À , anh ấy là người bạn đồng hành cũng tớ và Kasumi ở Kanto , anh ấy nấu ăn cũng ngon lắm nhưng mà...." : Satoshi
_"Nhưng mà ?" : Yurika
_"Cái đó.....anh ấy vốn rất là mê gái đó" : Kasumi
*Kasumi nói xong , nhóm Shitoron đứng hình mất mấy giây , còn Yurika cố kiềm nén con buồn cười này nhưng có lẽ cái gì cũng có giới hạn của nó , được một lúc rồi Yurika cũng phải bộc phát ra khuôn mặt cười lăn cười bò làm cả đám xung quanh ảnh hưởng theo . Không khí bắt đầu vui nhộn hẵng , phải nếu mà Takeshi ở đây thật thì chắc anh ấy phải đào cái hố sâu chục mét mới tránh được sự xấu hổ này.
_"Mà nè ,dù gì cũng sắp chia tay rồi , không muốn nói gì sao nhân vật chính ?" : Serena
*Serena bổng đứng dậy cầm cốc nước cam lên , ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Kasumi
song có lẽ Kasumi cũng hiểu ý đồ của Serena là gì nên cũng đứng lên phát biều vài lời chứ ăn không thì cũng chán.
_"Đầu tiên , mình xin gửi lời cảm ơn tới tất cả các bạn vì đã tổ chức buổi tiệc nhỏ này tiễn mình đi . Dù cũng chỉ gặp nhau được vài ngày nhưng mà mình rất vui , khi nào xong việc ở Kanto mình sẽ trở lại , tới lúc đó mình có thể cùng mọi người du hành được nữa không": Kasumi
*Cả đám ngạc nhiên song mỉm cười nhìn về phía Kasumi hét "Được chứ !"
*Nước mắt chảy ra từ khóe mắt cùng biểu cảm hạnh phúc đến tận đáy lòng khi nghe hai từ ấy , cô cẩn thận lấy tay lau chúng đi.
_"Cảm ơn các cậu , và thứ hai , Serena !" : Kasumi
_"Huh ?" : Serena
*Kasumi xoay qua trước người bạn mà cô cho là thân nhất của mình rồi tiến lại gần , khi mặt cách mặt ít nhất 5cm . Kasumi tiến lên ghé sát tai Serena rồi thì thầm vài từ khiến Serena nghe xong liền trợn mắt lên ,hai bên má trắng khiết đột nhiên pha lẫn vài vệt đỏ hồng như hoa sen , khuôn mặt cô cũng hiện rõ sự lo lắng và bồi hồi rồi hướng mắt về phía Satoshi rồi liền liếc sang chỗ khác.
_"Ểh ?" : Satoshi
Satoshi đang không hiểu tại sao khi Kasumi vừa nói gì đó với Serena khiến cô trông có vẻ thất vọng cộng thêm biểu cảm buồn bã làm cậu có linh cảm chẳng lành. Chắc hồi nữa sẽ có án mạng hai vụ án mạng đây.
_"Kasumi , câu---muốn gϊếŧ tớ hả?": Satoshi
_"Ơ kìa , tớ chỉ nói chút...chuyện....về....cậu.....thôi" : Kasumi
*Cách đánh vần bằng giọng điệu ấy quá quen thuộc đối với Satoshi mỗi khi Kasumi khịa cậu , mặc dù vậy nhưng lần nào cậu cũng khá tức tối khi những câu khịa ấy toàn mang tính sát thương tâm lí mà chẳng thể làm gì ngoài nghiến răng chịu đựng.
*Mà dù gì thì đây cũng là bữa tiệc chia tay mà , nhịn cô lần này tí cũng không sao nhưng mà để làm lành với Serena thì chắc có sao rồi , dù cho tính tình có lẽ khá ôn hòa , hiền lành nhưng như thế không phải là chuyện gì cũng bỏ qua được nên chắc tối nay sẽ là một chuỗi bi kịch từ 'món quà' tạm biệt của Kasumi
_"Nước đi hay đấy" : Satoshi
*Rồi thế là nguyên buổi tiệc , Serena chẳng thèm nói chuyện với cậu dù chỉ là một chút à mà nói một chút thì cũng không đúng , ngay những lúc cậu cố bắt chuyện với cô thì chỉ toàn nhận được câu trả lời 'ờ' , 'ờm' bằng âm điệu lạnh lùng .
*Không nghi ngờ gì nữa , trong cuộc sống mà tên của loài hoa quả vừa mang tính danh từ mà còn mang thêm tính động từ nữa thì chỉ có từ 'bơ' là hợp lí nhất cho tình huống mà Satoshi đang gặp . Không phải là Serena không thấy cậu mà là Satoshi bây giờ nếu miêu tả cho hợp lí nhất thì chỉ có hạt cát mới tả được cậu bây giờ dù cho mọi người có thể thấy nó nhưng chẳng ai để ý hạt cát đó làm gì cả.
----
*Vài tiếng sau ( 12h đêm )
*Buổi tiệc cũng đã kết thúc từ vài phút trước , mọi người vì Kasumi mà đã tổ chức tiệc nên giờ ai nấy đều cạn sức mà lăn ra ngủ thϊếp đi . Nhưng chỉ riêng Kasumi & Satoshi thì vẫn còn thức do từ đầu đến giờ thì cả hai chỉ ra sức ăn nên giờ cả hai vẫn còn khá là tỉnh táo.
_"Này Kasumi , 1 tiếng nữa là cậu bay rồi , đi tản bộ ra đó không ? ": Satoshi
_"Cũng được , mà cậu không mệt hả ? ": Kasumi
_"Sáng giờ chỉ ăn thôi chứ có làm gì đâu mà mệt": Satoshi
_"Vậy hả ,để tớ đem hành lí xuống rồi mình đi": Kasumi
*Nói xong Kasumi đi lên phòng lấy hành lí để chuẩn bị cho chuyến bay lúc 1h . Do cũng đã khuya nên trung tâm chỉ còn có mỗi hai bạn trẻ này còn thức , chị Joy thì cũng đã chợp mắt ở bên trong một tí nên cô nhón chân đi nhẹ nhàng lên lầu tránh làm ồn hết sức có thể. Khi đã đi đến phòng mình cô cũng khẽ mở cửa ra rồi sao đó vào trong lấy vali đi xuống.
*Satoshi thì ở bên dưới nhìn về phía Serena đang nằm ngủ trên sofa thì cậu đi tìm một chiếc chăn đắp cho cô để khỏi cảm lạnh nhưng cũng ân cần vuốt nhẹ mái tóc ngắn có phần cong , chải chuốt cẩn thận màu nâu vàng nhạt của cô luôn bóng láng và mượt như nhung.
_"Cậu ấy ngủ trông giống như thiên thần vậy": Satoshi thầm nghĩ
_"A đà , mới rời mắt tí mà cũng tính làm gì Serena vậy hả": Kasumi
_"Hể , à---đâu" : Satoshi
_"Suỵt !!" : Kasumi
*Khi thấy Kasumi tiến tới , Satoshi giật mình lấy tay mình ra khỏi Serena để lộ khuôn mặt bối rối vì bị người khác nhìn thấy hành động này , cậu liền vội đứng thẳng lưng lên giải thích nhưng lại bị Kasumi chặn lại , ngón trỏ để lên miệng tạo hình khá giống dấu khác rồi suỵt một cái làm Satoshi hiểu ngay đây là kí hiệu 'Đừng làm ồn' nên bèn im lại.
_"Ra ngoài thôi" : Kasumi
_"Ukm" : Satoshi
*Cả hai rón rén bước ra ngoài như ăn trộm , nếu nói việc này như ăn trộm thì chắc cũng không sai đâu ha , cơ mà bây giờ lại là hai người 1 nam 1 nữ mà nam lại có bạn gái rồi thì chắc việc này gọi là nɠɵạı ŧìиɦ mới đúng nhỉ ?
_"Oa , yên tĩnh ghê" : Kasumi
_"Phải ha": Satoshi
*Tất nhiên phải yên tĩnh rồi vì giờ đã là nửa đêm nên mọi người và Pokemon đa số đều đã chìm sâu vào giấc ngủ của mình . Cả thành phố giờ đây ngoài bóng đèn đường, một số chiếc xe hơi còn chạy và có một số pokemon hệ Ma thì cũng không có ai đi tản bộ giờ này ngoài hai người họ ra.
_"Satoshi nè , cậu 'đỗ' Serena ở điểm nào vậy ? ": Kasumi
_"Hở.....hmmm" : Satoshi
*Trong một bầu không khí yên ắng , tĩnh lặng chỉ vài tiếng gió đêm thổi qua , một câu hỏi cất lên từ Kasumi khiến Satoshi nhìn sang phía cô rồi xoay lại nhìn lên phía trời đêm đầy sao , chúng xếp thành một con đường trông rất đẹp mắt , cứ như là đang ở trong phòng tối rồi lại trang trí lên những hạt phát sáng đầy màu sắc.
*Satoshi mỉm cười nhẹ rồi để hai tay ra sau gáy
_"Mọi thứ của cậu ấy" : Satoshi
*Tưởng chừng câu trả lời sẽ thường chỉ về đặc điểm nhất định nào đó của Serena nhưng Satoshi lại trả lời một cách vô tư như vậy thì Kasumi cũng chỉ biết cười trong bất lực vì dù gì đó mới là Satoshi cô biết chứ , người luôn có hướng đi riêng biệt với suy nghĩ của người khác , là người sáng tạo ra tình huống có một không hai và cũng là người....cô thích.
_"Gì vậy chứ , mất hứng thật" : Kasumi cười nhẹ
*Đi một lúc Kasumi bỗng trầm lặng lại , mí mắt cô hạ xuống , đôi môi trĩu nặng nhưng vẫn gáng cười gượng , đơn phương quả nhiên không khó nhưng để dần quen với nó thì có lẽ sẽ không dễ cho lắm.
_"Cậu sao thế ?" : Satoshi thấy cô có vẻ buồn nên xoay sang hỏi
_"À , không có gì đâu" : Kasumi cười gượng vẫy tay cho qua chuyện
_"Vậy à , à mà lâu rồi không gặp anh Takeshi , khi nào về gặp ảnh cho tớ gửi lời hỏi thăm nhé" : Satoshi
_"Ừm, được thôi": Kasumi
*Thế là trên đường đi , tâm trạng của Kasumi cũng đỡ hơn khi cả hai cùng nhau nói chuyện phiếm về chuyến du hành mà họ từng trải qua cho đến khi tới sân bay , Satoshi cũng biết được thêm Kasumi sau khi kết thúc cuộc phiêu lưu với Satoshi và Takeshi , cô tiếp quản hội quán được vài tháng thì sau đó lại tiếp tục lên đường . Cô đi qua các vùng như Isshu , Johto và Sinnoh để thu thập thêm kinh nghiệm cho bản thân mình...
*Tại sân bay
*Hiện đang là 0h45ph
*Sân bay hiện giờ cũng chỉ còn vài người đứng đó , tuy không chắc chắn nhưng họ có lẽ cùng chuyến bay với Kasumi . Nhân viên soát vé đứng đó kiểm tra vé của từng người cẩn thận rồi mới cho họ vào như thủ tục thường lệ.
_"Tới đây được rồi , cảm ơn cậu nhé" : Kasumi
*Khi đi tới gần cửa vào , Kasumi quay lại tạm biệt Satotshi song với đó là cánh tay đưa ra về phía cậu , không chần chứ Satoshi lấy cánh tay còn lại ra bắt tay cô như lời chào tạm biệt của hai người bạn.
_"Ukm , thượng lộ bình an nhé" : Satoshi
*Xong , cả hai hạ tay xuống , Kasumi xoay người lại hướng về cửa sân bay , dáng đi từ tốn ấy chậm rãi ấy như thể cô không muốn rời đi vậy ,cô nghiêng đầu xuống khiến một phần mặt bị che đi với bóng , miệng cô lẫm bẫm vài thứ gì đó nhưng âm lượng rất nhỏ nên chỉ có cô mới nghe được .
_"Mong khi gặp lại chúng ta sẽ không ở phe đối địch nhau" : Kasumi
End chap 21.