Vũ Vân rửa mặt chỉnh tề thì ra tay giúp cô vợ nhỏ nhà mình chuẩn bị giáng sinh, hai người tay chân luân phiên không ngừng nghỉ. Trong khi Khải An lén lút gói quà giáng sinh thì Vũ Vân đang đứng trên cái thang siêu cao để treo những hạt châu lên cây thông noel.
Cây thông noel này cao tầm chừng cả ba mét chứ chẳng ít đâu.
Sau khi lén lén lút lút gói xong cả đống quà thì Khải An tay xách nách mang đem ra phòng khách.
Vũ Vân ngạc nhiên nghi hoặc nói: "Quà này..."
Khải An cười cười, đôi mắt cô sáng rỡ đầy tự tin khoe khoang: "Tất cả đều là của anh!"
Vũ Vân sững sờ, "của anh" hai tiếng này làm hắn giật mình.
"Em..."
Khải An nhìn hắn hai tay có chút run, môi mấp máy cả ngày trời "em" cũng chẳng nói thêm được câu nào thì hơi buồn cười.
"Sao thế?" Cô quay đầu, chớp chớp đôi mắt to tròn hỏi.
Vũ Vân nhìn đống quà, rồi lại nhìn cô. Lời muốn nói đều không cánh mà bay: "Không, không có gì."
Khải An hôm đó đi công tác, xác thực không hề biết Vũ Vân sẽ thích cái gì liền không biết phải mua cái gì tặng hắn...Mà, Khải An còn có cách giải quyết nhanh gọn hơn...
Ừm, không biết thì chính là mua hết!
Nghĩ liền làm liền, Khải An không ngần ngại gom hết đồ ở shop đâu!!
Vũ Vân có hơi choáng, lúc trước Lam Khải An không phải là loại người tiết kiệm... siêu siêu tiết kiệm hay sao?
Hiện tại mua nhiều đồ như vậy... còn nói cho hắn...
...
Cô thật sự đã thay đổi rồi...
...
Vũ Vân vào bếp làm một lượt các loại món ăn ngon, còn sẵn tiện nấu thêm một nồi lẩu. Hắn ở một mình, nên không tránh khỏi tay nghề nấu ăn khá.
Khải An muốn phục, rõ ràng nhìn hắn ốm yếu lại có chút mỏng manh... Bàn tay cũng thực sự mềm mại...Đâu ngờ, như thế nào lại rất ra dáng một đầu bếp chuyên nghiệp!?
Cô nhớ lại lần bản thân đuổi hắn ra khỏi phòng bếp, chính mình muốn tự tay nấu ăn thì có chút xấu hổ cùng ngượng ngùng.
"Anh..."
Vũ Vân ngước mặt: "Hửm?"
Cô cảm thấy bản thân mình lúc này quá... không có liêm sỉ.
Trước đây nguyên chủ chán ghét hắn, còn đối xử với hắn rất thậm tệ. Bất quá, lần kia... Khi ngày đầu cô đến đây rồi gặp hắn, cô vẫn không hề hay biết Vũ Vân đã trải qua những gì trước đó.
Cô chần chừ, sau cùng lại bảo thôi và nói hắn chú ý thưởng thức bữa tối giáng sinh.
Ăn uống xong xuôi, kế tiếp là tiết mục mở quà.
Vũ Vân tặng cô một hộp quà nhỏ, được bao lại rất đẹp, rất đáng yêu. Khải An nhìn nó ngắm nghía hồi lâu mới nói hắn mở quà trước, đến lượt cô sau.
Vũ Vân lần lượt mở từng hộp quà, nói thật thì... chắc trên dưới cũng gần mười hộp.
Đồ vật bên trong biến hóa ảo diệu thần kỳ. Từ quần áo đến trang sức, hoặc các phụ kiện cá nhân cho nam giới đều không thiếu một thứ.
Hắn có hơi không nói nên lời, lòng thầm nghĩ thử xem có phải cô mua hết cả cái cửa hiệu của người ta rồi hay không?
Một hộp quà của Khải An không phải chỉ có một món thôi đâu, mà nói đúng hơn thì nó là hộp quà xốp. Có rất nhiều thứ được bỏ vào đó, bởi thế nên sau khi Vũ Vân mở hết các gói quà thì nhà cũng phất phơ đầy xốp.
"Khải An... em thấy thế nào?" Hắn và cô đứng cùng một chỗ quan sát toàn bộ ngôi nhà.
Khải An thở dài một hơi, than rằng: "Chắc là... dọn tới giáng sinh năm sau."
Vũ Vân ở góc độ cô không thấy, hậu tri hậu giác nhếch môi cười nhẹ.
Đến lượt Khải An mở quà, cô còn có chút tiếc chiếc hộp xinh xắn...
Nhưng món quà trong hộp làm cô hít thở không thông.
Khải An trợn mắt há mồm, hai tay cầm quà cũng run rẩy. Cô độc thân một đời, chưa từng nghĩ tới món quà đầu tiên khi cô ở thế giới mới sẽ là như vậy.
Khải An nhìn hắn, run run nói: "Vũ Vân,... này, là sao?"
Vũ Vân im lặng cúi mặt, hắn không dám nhìn cô. Đơn giản là hắn sợ cô ghét bỏ tâm can xấu xí này của hắn.
Khải An thấy hắn như vậy cũng chợt nghiêm túc hơn, cô không nghĩ tới món quà này, cũng chưa từng nghĩ tới món quà này.
Khải An thừa nhận là cô muốn đối xử tốt với hắn, muốn thay thế nguyên chủ vô lương tâm bù đắp cho hắn. Nhưng có một sự thật là, cô không phải Lam Khải An.
Vậy thì món quà này phải chăng cũng đâu dành cho cô?
Cô thích hắn, nhưng hắn thích Lam Khải An.
Cô chỉ là vô duyên vô cớ chạy vào chia rẽ uyên ương mà thôi.
Khải An cũng thừa nhận một điều khác là nguyên chủ lúc trước mặc dù không thích hắn nhưng mà người Vũ Vân thích lại chính là nguyên chủ.