Cố nhìn thấy bà thất vọng khi tin cô không phải Cố Hạ Phi khiến bà buồn vợ cùng, thế nhưng dù vậy cô vẫn phải che giấu thân phận của, mặc dù cô đau lòng lắm khi nhìn thấy bà buồn,
Sau đó cô lúc này dịu dàng nắm lấy tay bà nội Diệp mỉm cười nói, "Cháu xin lỗi bà, cháu làm bà thất vọng rồi ạ "
Đó là lời nói ẩn ý vốn tự trách của cô khi không làm tròn chữ hiếu vời bà, vì đây là sự bắt buộc cô phải làm như vậy,
Vì hiện tại cô muốn Chu Huệ Di phải trả giá khi làm hại chết mẹ của cô và khiến người đàn ông Diệp Ảnh Quân đã hại chết những đứa con của mình phải chịu đau khổ,
Trở lại Cố Hạ Phi chuyện hiểu lầm của bà nội Diệp xong xuôi, sau đó cô được anh ta dẫn đến phòng làm việc để cả hai có thể bàn công việc,
Trong lúc cô đưa tài liệu của phía Trương Thị cho anh ta xem, anh ta đưa tay ra cầm lấy số tài liệu xem, lúc này Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô dùng điện thoại để xem hoặc nhắn tin gì đó, anh nhìn cô cau mày mà vức tài liệu sang một bên sau đó là tiếp cận cô,
Cố Hạ Phi giật min khi Diệp Ảnh Quân ngồi cạnh mình cô liền nhanh chóng bật dậy ngay mà nói, "Diệp Tổng anh làm gì vậy hả "
Diệp Ảnh Quân ngồi chống tai lên cằm nhìn cô mỉm cười nói, "Daisy, tôi nhớ em rất nhiều "
Cố Hạ Phi nghe những gì anh ta mà khiến cô bực mình, người như anh ta thì nhớ ai kia chứ, sau đó cô giả vờ bình tĩnh cau mày nói, "Diệp Tổng, anh hãy chú ý ngôn từ, đây là nhà của anh, và anh cũng là người sắp cưới vợ, tôi không muốn vợ của anh nhìn thấy sẽ nổi trận lôi đình "
Diệp Ảnh Quân nghe cô nhắc đến Chu Huệ Di, anh ta liền thay đổi sắc mặt, sau đó bật dậy áp cô vào tường ghé vào cổ cô mà nói, "Chuyện đó em đừng quan tâm, mặc kệ cô ta, cô ta không được đến nhà chính nay đâu"
Nói xong anh ta liền đưa tay lên nhẹ nhàng đở lấy đầu cô, còn anh ta lập tức dịu dàng hôn lên vùng cổ của cô say mê,
Cô nghe anh ta nói những lời lúc này lập tức cảm thấy nực cười, trước đây anh ta vì Chu Huệ Di mà đối xử với cô một cách tàn nhẫn,vì cô ta, anh giết chết chính con mình, bây giờ đây anh ta lại dùng chiêu đó, ham muốn cô để đẩy Chu Huệ Di,
Cố Hạ Phi lúc này dùng tay đẩy anh ta thật mạnh ra khỏi người mình, sau đó nhìn anh ta trừng mắt cau mày khó chịu nói, "Diệp Tổng anh đang làm gì vậy hả, anh là người đã có vợ! Mong anh đừng làm vậy nữa, nếu anh không bàn công việc nữa thì tôi đi đây "
Nói xong cô lập tức quay đi, lúc này Diệp Ảnh Quân nắm lấy tay cô kéo đến bàn làm việc, đột nhiên anh ta mạnh tay hất cô lên bàn làm việc anh ta lập tức cưỡng hôn cô,
Cố Hạ Phi không chống nổi lại sức lực của anh ta, để anh ta cưỡng hôn mình, Diệp Ảnh Quân hôn từ cổ sau đó tay mạnh kéo Áo cô làm văng hết nút ra, anh ta ngay lập tức cúi xuống hôn vùng xương quai xanh của cô say đắm, tay thì không yên phận chạm xoa đùi cô,
Vừa định cúi xuống hôn cơ thể cô vùng ngực của cô, thì đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng gõ cửa kêu gọi, "Thiếu gia, lão phu nhân nói nếu người bàn xong việc rồi thì xuống dùng bữa cơm ạ "
Nghe cô giúp việc lên tiếng khiến cho Diệp Ảnh Quân và Cố Hạ Phi giật mình bình tĩnh lại, cô sau đó dùng tay đẩy anh ta ra rồi xuống bàn làm việc,
Quay mặt lại nhìn anh ta cau mày khó chịu, vừa chỉnh lại quần Áo của mình, rồi quát mắng anh, "Anh bị điên rồi à "
Diệp Ảnh Quân cảm thấy bình tĩnh lại, sau đó đến gần cô đưa tay chạm lên má nhỏ nhắn của cô cưng chiều nói, "Anh xin lỗi, làm em sợ rồi! Theo anh xuống dưới dùng cơm với mọi người đi "
Nói xong anh ta chưa kịp để cô đồng ý hay không mà nắm lấy tay cô đi ra khỏi phòng làm việc, cả hai tay nhau đi xuống dưới nhà ăn,
Cô cứ thế để cho anh ta nắm tay dẫn đi, cả hai đi xuống nhà ăn, lúc này cô nhìn thấy cả ba mẹ Diệp cũng đang ngồi trên bàn ăn cùng với gương mặt bất ngờ khi nhìn thấy cô,
Cố Hạ Phi ngại ngùng tay mình rút khỏi tay anh, sau đó lễ phép lịch sự cúi chào ba mẹ Diệp,"Phu nhân, chủ tịch Diệp cháu chào hai người ạ, hôm nay cháu đến đưa tài liệu cho Diệp Tổng, cả nhà thấy cháu phiền thì cháu sẽ không làm phiền mọi người nữa ạ, cháu xin phép "
Cô nói xong liền cúi chào thêm một lần nữa rồi định quay đi, lúc này mẹ Diệp đột nhiên nắm lấy cô nếu lại dịu dàng nói, "Không phiền đâu, con đã đến thì ở lại dùng cơm với cả nhà đi con nhé "
Cố Hạ Phi cảm xúc trong lòng đột nhiên nhói lên, nhìn bà với ánh mắt thương dịu, "Phu nhân cháu... "
Bà nhìn cô dịu dàng gật đầu, sau đó lúc này đột nhiên từ đâu bé con Diệp Mạc Kỳ nhào đến ôm lấy chân cô vui vẻ tươi cười kêu gọi cô, "Mẹ lớn, sao mẹ lại ở đây vậy ạ "
Mọi người có mặt ở bàn ăn nghe bé con gọi cô là mẹ lớn, điều tỏa vẻ bất ngờ nhìn cả hai, lúc này ba Diệp liền nhìn bé con hỏi, "Mạc Kỳ, con quen cô ấy sao, sao lại gọi là mẹ lớn "
Diệp Mạc Kỳ nắm lấy tay Cố Hạ Phi rất chặt, giọng nói khí chất tự hào nói, "Baba nói đây là mẹ lớn của con, baba đã đưa cho con tấm ảnh của mẹ và hôm trước Mạc Kỳ đã gặp mẹ vài lần rồi đó ạ "
Mọi người ai nghe cũng điều gật đầu và rất vui mừng khi nhìn thấy con bé vui vẻ như vậy,
Sau đó Mạc Kỳ nắm tay cô rồi lại nắm lấy tay Diệp Ảnh Quân cùng nhau đến ghế ngồi vào bàn ăn,
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT