- Không… Giang Niên làm sao có thể bị bệnh tim chứ… Anh ấy…

Lý Tiểu Mân nghe xong thì bất giác suy sụp ôm lấy bụng mình. Bạn thân ở phía sau vội tiến tới, đỡ lấy cô ta vào lòng.

Cầm Du thấy vậy thì nở một nụ cười tươi, cô lại tiến thêm một bước nữa, nắm lấy tay của Lý Tiểu Mân tiếp tục nói.

- Lý Tiểu Mân, chẳng phải cô yêu chồng tôi hay sao? Mau, vào đó mà hy sinh cho anh ta đi. Mở trái tim của cô ra xem bên trong có chứa tạp chủng đen hay là máu đỏ?

Từng câu nói của Cầm Du như những lời đe dọa khiến cho sắc mặt của Lý Tiểu Mân trở lên trắng bệch.

Thực ra thì cô không có dọa cô ta, tất cả đều là sự thật. Cầm Du rất ghét người nào dám phản bội mình. Cô vẫn nhớ như in ngày đó. Giang Niên vì nghe một cuộc điện thoại của Lý Tiểu Mân mà đã bỏ cô một mình trên đường vắng, không có điện thoại liên lạc cho ai. Nếu lúc ấy cô không vô tình gặp đứa bạn đi ngang qua thì chắc không thể bắt xe mà về nhà rồi.

Bị Cầm Du dọa, Lý Tiểu Mân không dám nói câu nào nữa, cô ta bắt đầu giả vờ ôm lấy bụng mình. Người bạn thân bên cạnh cô ta thấy vậy thì lại bắt đầu giở cái giọng trách mắng cô.

- Cầm Du! Có phải cô muốn làm hại Tiểu Mân hay không? Cô sao có thể nói ra những lời đó chứ? Cô không thấy bạn tôi đang đau bụng hay sao? Nếu ảnh hưởng đến đứa bé thì chắc chắn Giang Niên sẽ không tha cho cô đâu!

Nghe những lời này, Cầm Du chỉ nở nụ cười tươi, lát sau cô đáp lại ngay.

- Vậy thì quản chặt tốt cô bạn thân của cô đi! Đã là tiểu tam chen chân vào gia đình tôi mà còn muốn ra điều kiện với tôi sao? Dù Lý Tiểu Mân có mang thai thì sao? Cô ta và Giang Niên trên pháp luật có mối quan hệ gì vậy? Là tiểu tam, trà xanh hay hồ ly tinh phá hoại hạnh phúc gia đình người khác?

- Cô…

Cầm Du không quan tâm đến hai con người vô lý này nữa mà quay người đến bên dãy ghế đợi rồi ngồi xuống.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng cửa phòng cấp cứu cũng được mở ra. Giường bệnh của Giang Niên được đẩy ra ngoài. Lý Tiểu Mân vội vàng chạy theo giường bệnh của Giang Niên đến phòng khác, còn Cầm Du thì ở lại nói chuyện với một vị bác sĩ vừa phẫu thuật đi ra.

- Bác sĩ, tình hình của chồng tôi sao rồi?

- Phu nhân cứ yên tâm, Giang tổng hiện tại đã qua cơn nguy kịch. Nhưng sau vụ tai nạn này, người nhà nên hết sức cẩn thận vấn đề về tim của anh ấy. Lần này có thể giữ được tính mạng là rất may mắn rồi.

- Cảm ơn bác sĩ.

Sau khi nói chuyện và nhận nghe những lời căn dặn dặn của bác sĩ, Cầm Du nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Giang Niên xem xét tình hình một chút. Ai ngờ lại gặp phải một cảnh tượng khiến cho người ta rất chướng mắt.

Giang Niên đã tỉnh lại, không những vậy lại còn được hồ ly Lý Tiểu Mân quan tâm chăm sóc rất chu đáo. Khi cô vừa đi vào, Giang Niên thậm chí chỉ liếc mắt một cái rồi coi như sự tồn tại của cô giống như không khí.

- Lý Tiểu Mân, cô còn dám gan lì ở đây à? Cô có tin tôi gọi bảo vệ đến lôi cổ cô đi không?

Cầm Du chưa bao giờ gặp một tiểu tam nào lại mặt dày như vậy. Cô và Giang Niên còn chưa có ly hôn mà cô ta đã dám công khai hành động trước mặt cô rồi.

Thấy cô nói vậy, Lý Tiểu Mân chỉ cúi mặt xuống, sau đó vội đứng dậy. Còn không cẩn thận làm rơi chiếc cốc cạnh bàn xuống đất. Lý Tiểu Mân liên tục xin lỗi rồi cúi xuống nhặt từng mảnh vỡ muốn dọn dẹp thì không may ngón tay bị mảnh thủy tinh cứa vào. Giang Niên thấy cảnh này, rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được nữa mà hướng về phía Cầm Du chỉ trích.

- Cầm Du! Cô không thấy Tiểu Mân đang mang thai hay sao? Cô ấy tuy vậy còn biết chăm sóc tôi, chờ đợi tôi trong khi phẫu thuật. Cô mang tiếng là vợ tôi, rốt cuộc cô đã đi đâu hả? Loại người như cô thật khiến tôi vô cùng chướng mắt!

- Anh tỉnh lại thì thấy cô ta, rồi cho rằng chỉ mỗi cô ta quan tâm chăm sóc anh? Rồi đổ trách nhiệm lên đầu tôi sao?

- Còn không phải vậy à?

Lý Tiểu Mân đứng bên cạnh định lên tiếng muốn nói gì đó nhưng lại bị Giang Niên ngăn lại. Điều này càng khiến cho Cầm Du tức đến nỗi máu dồn lên não. Tuy nhiên, cô vẫn cố bình tĩnh lại. Cô biết một khi bản thân tức giận thì sẽ mất khôn, chính vì thế cô đã nuốt cục tức vào trong nhằm giữ cho đầu óc thật tỉnh táo.

Cô vốn có lòng tốt đi hỏi bác sĩ về bệnh tình của Giang Niên, vậy mà anh ta lại đối xử với cô như vậy. Tốt, tốt lắm!

Nghĩ đến đây, Cầm Du nhét tờ giấy nhắc nhở và đơn thuốc mà bác sĩ kê cho vào trong túi. Rồi cô lấy ra một tờ hóa đơn thanh toán, đi đến đưa cho Lý Tiểu Mân.

- Tôi rất muốn trở thành một người vợ tốt nhưng anh lại không cho tôi cơ hội đấy. Đây là tiền thanh toán mà quản gia vừa mới lấy ở chỗ y tá. Lý Tiểu Mân quan tâm chăm sóc anh như vậy, thôi thì để cô ta thanh toán nốt tiền đi.

Lý Tiểu Mân cầm lấy tờ hóa đơn mà trợn tròn mắt. Tiền phẫu thuật, tiền viện, tiền ở phòng Vip… Con số thanh toán chính là một con số khổng lồ… Cô ta định quay sang nhìn Giang Niên, muốn hắn nói giúp mình. Thật không ngờ, Giang Niên lại tức giận đuổi Cầm Du đi.

Cô cũng chẳng muốn ở lại đôi co gì thêm. Khi vừa bước chân ra ngoài, Cầm Du liền căn dặn quản gia.

- Liên hệ với ba mẹ chồng tôi, nói là tôi muốn quản lý chi tiêu của Giang Niên nên hãy cho khóa hết thẻ của chồng tôi lại.

- Dạ vâng thưa phu nhân.

Cô vốn muốn cho Giang Niên một cơ hội mà anh ta lại dám mắng cô? Được lắm, vậy thì cô sẽ cho Lý Tiểu Mân kia quan tâm anh ta nhiều hơn. Với số tiền viện phí khổng lồ này xem cô ta móc ra đâu mà trả cho người đàn ông tâm gan yêu dấu của mình!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play