Sau khi bê chồng sách tới thư viện xong thì cả 2 người Hạo Thiên và Diệp Vũ đang đi dạo với nhau vì còn tới 30p' nữa mới đánh trống , họ vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ , đến khi có 1 bạn nữ nào đó chạy hối hả ko nhìn đường nên đã đụng trúng Hạo Thiên làm cả 2 đều ngã , tới khi Hạo Thiên kịp định hình lại chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy bạn nữ kia nằm trong lòng mình rồi , vì thế Hạo Thiên chỉ biết cười rồi đứng dậy đỡ bạn nữ kia lên mà ko để ý ánh mắt hình viên đạn của ai đó đang nhìn mình
- Bạn ko sao chứ ! Có bị thương gì ko ? Có cần mình đưa bạn đến phòng y tế ko ? ( Hạo Thiên )
- Mình...Mình ko sao ! Cảm ơn bạn nhé ! Soái ca nam thần
Nói rồi bạn nữ đó nhón lên hôn vào má của Hạo Thiên 1 cái rồi chạy đi làm Hạo Thiên có chút đỏ mặt , sao đó Hạo Thiên quay lại định nói gì đó với Diệp Vũ thì đã chả thấy Diệp Vũ đâu
" Cô đâu rồi nhỉ ? Hay là đi về phòng rồi ! Chắc là vậy rồi ! Vậy mình cũng đi về lớp thôi ! " ( Hạo Thiên )
Nghĩ rồi Hạo Thiên trở về lớp học
- Ê tụi bây , hôm nay cô lạ ghê ha
- Mày nói chí phải , bình thường cô đã lạnh rồi hôm nay còn lạnh hơn nữa !
- Chắc ko phải cải nhau với người yêu chứ !
- Ùm chắc vậy rồi ! Mà thôi đừng nói nữa ! Cô mà nghe đc là chết hết cả lũ đó !
- Ùm
" Kì lạ thật ! Hồi sáng còn nói chuyện với mình vui vẻ lắm mà ! Sao bây giờ lại trở về tình trạng tảng băng di động nữa rồi ! Khó hiểu quá ! Haizzzzzzzz " ( Hạo Thiên )
Thời gian trôi đi rất mau mới đây đã ra chơi , bây giờ Hạo Thiên đang đi xuống căn tin vô tình đi ngang qua phòng Diệp Vũ thì thấy Diệp Vũ đang ngồi khóc nên ko đành lòng bèn bước vào trong xem thử , nhưng khi bước vào thì những lời nói của Diệp Vũ tự nói với bản thân mình làm Hạo Thiên phải đứng hình trong vài giây
- Tại sao vậy ! Tại sao mình lại khóc chứ ! Rõ ràng em ấy chỉ là 1 đứa học trò của mình thôi mà ! Nhưng tại sao khi thấy em ấy thân mật với người khác mình lại tức giận đến thế ! Còn ngồi đây mà khóc nữa chứ ! Ko lẽ là mình đang ghen à ? Nếu vậy thì chả lẽ mình đã yêu em ấy rồi hay sao ? ( Diệp Vũ )
" Có phải mình nghe nhầm ko đây ! Hay là mình đang ảo giác "
( Hạo Thiên )
Nói tới đó thì Diệp Vũ liền xoay về phía cửa , nhưng khi xoay lại thì liền nhìn thấy Hạo Thiên đang đứng đó làm Diệp Vũ vừa bất ngờ vừa ngại đến đỏ cả mặt
- Em............... ( Diệp Vũ )
- Cô...cô yêu em sao cô ? ( Hạo Thiên )
- Cô............. ( Diệp Vũ )
Đến lúc đó Diệp Vũ thật sự là quá ngại đi , bởi vậy đã ko thể trả lời đc câu hỏi của Hạo Thiên nên chỉ có thể chạy đi , nhưng khi Diệp Vũ định chạy thì Hạo Thiên đã kịp nhanh tay ôm lại
- Em ko cho cô đi đâu ! Cô còn chưa trả lời em thì đừng hòng đi đâu hết ! ( Hạo Thiên )
- Mau buông cô ra ( Diệp Vũ )
- Ko là ko , cô muốn đi thì phải trả lời câu hỏi của em ( Hạo Thiên )
- Em muốn nghe chứ gì ? Cô sẽ nói cho em nghe , đúng vậy là cô yêu em đó rồi sao ? Nhưng em thì sao chứ ! Em đâu có yêu........
( Diệp Vũ )
Chưa để Diệp Vũ nói hết câu thì Hạo Thiên đã chặn miệng Diệp Vũ bằng 1 nụ hôn nồng nàn , lúc đầu thì Diệp Vũ cứ đánh rồi dãy dụa nhưng cuối cùng cũng phải chịu thua trước nụ hôn của Hạo Thiên dành cho mình , thấy đối phương đã yên vị cho mình hôn nên Hạo Thiên bèn bạo dạng hơn lấy lưỡi mình liếm bên ngoài vàng môi Diệp Vũ , còn Diệp Vũ cũng hiểu ý liền mở miệng ra 1 chút để Hạo Thiên có thể đưa lưỡi vào trong , lúc này Hạo Thiên biết Diệp Vũ hiểu ý mình nên đã đưa lưỡi vào rồi khuấy động khoang miệng của Diệp Vũ , 2 chiếc lưỡi cuốn quýt lấy nhau đến khi ko còn hơi thở thì mới luyến tiết buông nhau ra
- Cô hãy nghe thật kĩ những đều em nói đây ! Em chỉ nói 1 lần thôi đấy ! ( Hạo Thiên )
- Ùm em nói đi cô sẽ lắng nghe
( Diệp Vũ )
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT