“Ồ, đàn ma hổ Phệ Linh U này đã bị ta thu phục rồi, hổ vương kia là vật cưỡi của ta!”, Mục Long nói xong, hổ vương gầm nhẹ một tiếng, dường như đang đáp lại Mục Long.

Những lời này vừa dứt, trong gia tộc đột nhiên nổi lên từng đợt sóng gió, tâm trạng của mọi người càng thêm điên cuồng.

"Thu phục?"

"Ta chưa từng nghe nói có người có thể thu phục được ma hổ Phệ Linh U.

Sao hắn làm được vậy?"

"Thứ này, cường giả Bích Cung cảnh nhìn thấy cũng phải khiếp sợ ba phần đấy”.

"Hơn nữa còn nhiều như vậy!"

“Cha, tổng cộng có hai mươi tám con mèo lớn”, trong đám người, có một đứa trẻ ba bốn tuổi nhìn bầy hổ trước mặt, không những không sợ mà ánh mắt còn sáng rực lên, cất tiếng nói non nớt.

“Tiểu Ngưu Tử, câm miệng cho ta!”, nghe vậy, khuôn mặt của cha đứa bé biến sắc, tát nó một cái.

Đám người trong tộc nhìn bầy hổ cách đó không xa, trong lòng tràn đầy căng thẳng cùng sợ hãi.

"Long Nhi, những lời con nói có thật không? Con thực sự...thu phục cả bầy hổ?”, Mục Cửu Uyên định thần sau cú sốc.

Ông ta là gia chủ, đương nhiên hiểu được điều này có ý nghĩa gì đối với toàn bộ Mục gia?

Ở thành Hàn Giang, có gia tộc từng nuôi dưỡng yêu thú, nhưng chưa từng nghe nói có gia tộc nào sở hữu một đàn ma hổ Phệ Linh U cả, chuyện này sẽ khiến thực lực của Mục gia vươn lên mạnh mẽ.

Điều quan trọng nhất là bầy ma hổ Phệ Linh U được thu phục bởi chính cháu trai của ông ta.

"Chắc chắn là thật, thưa ông nội”.

“Hắc Hoàng, bái kiến ông nội của ta đi”, Mục Long ra lệnh.

Hắc Hoàng là tên mà hắn đặt cho hổ vương, hổ là vua trong số yêu thú, cộng thêm bộ lông màu đen trên người hổ vương nên có cái tên này.

“Grừ!”, Hắc Hoàng nghe vậy liền gầm nhẹ một tiếng, đi tới trước mặt Mục Cửu Uyên, thân thể cao hơn mười thước, nằm trên mặt đất, trông rất ngoan ngoãn.

Trước cảnh tượng này, ai nhìn thấy cũng phải bàng hoàng.

“Tốt, tốt, tốt lắm!”, Mục Cửu Uyên cười đến nỗi không khép miệng lại được, nói liên tiếp ba chữ tốt.

Còn đại trưởng lão vừa thấy cảnh này, sắc mặt ông ta tái xanh vì tức giận, Mục Long xuất hiện khí thế uy phong như vậy, thậm chí còn lấn át cả Mục Thiên Dao, chắc chắn là ông ta không muốn chứng kiến chuyện này.

"Được rồi, nếu như Mục Long đã trở lại thì tiến hành khảo nghiệm đi.

Đệ tử trong tộc đều đã hoàn thành khảo nghiệm cả rồi.

Người lúc nãy là Mục Thiên Dao, tầng mười Thoái Phàm cảnh đỉnh phong”, đại trưởng lão trầm giọng chậm rãi nói, cố ý cường điệu lên.

"Tầng mười Thoái Phàm cảnh sao?"

Nghe vậy, Mục Long liếc nhìn Mục Thiên Dao, không có chút gì gọi là kinh ngạc, ngay sau đó, hắn đặt tay lên Thông Linh huyền bia, khí tức toàn thân lập tức bạo phát.

Đùng đoàng!

Dưới sự bùng nổ tu vi, trong người Mục Long đột nhiên phát ra hàng loạt tiếng động dị thường, thanh âm giống như sấm sét gầm thét không dứt, đây là huyết khí trong người hắn đang chấn động.

Trong tiếng gầm rú này, chân khí dày đặc, trong không trung tạo ra một loạt sóng khí màu vàng, lan tỏa khắp xung quanh.

Cấp độ khí tức này vừa bá đạo vừa hung hãn, dưới áp lực cực lớn, những người trong tộc đứng xung quanh có tu vi thấp không khỏi cảm thấy tức ngực, thở không ra hơi.

Vù vù!

Trong nháy mắt, Thông Linh huyền bia bắt đầu run lên, một luồng ánh sáng chói lọi bạo phát.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn không chớp mắt, ai nấy cũng nhìn chằm chằm vào đó.

Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ sững sờ, chết lặng, trong lòng chấn động đến mức không thể tả được.

"Vậy mà...vậy mà lại là tầng ba Thoái Phàm cảnh!"

"Chuyện này sao có thể?"

"Sáu ngày trước, tu vi của Mục Long chỉ ở tầng tám Luyện Huyết cảnh, ta tận mắt chứng kiến!"

"Nói như vậy, hắn chỉ mất sáu ngày đã có thể từ tầng tám Luyện Huyết cảnh đột phá lên tầng ba Thoái Phàm cảnh sao!"

"Tiếng xì xào…"

"Tiếng bàn tán…"

Dưới tổ đàn lần lượt truyền đến tiếng hít thở sâu, bàn tán xôn xao không ngớt.

Tức là trong sáu ngày này, Mục Long hầu như ngày nào cũng đột phá, rốt cuộc sao hắn làm được vậy? Thiên hạ thực sự có người yêu nghiệt đến mức đó sao?

Tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi, cũng nghĩ không ra!

Lúc này, cú sốc mà Mục Long mang đến cho bọn họ còn dữ dội hơn gấp ngàn lần cú sốc của Mục Thiên Dao trước đó.

"Thảo nào, thảo nào hắn có thể thu phục yêu thú hung tợn như ma hổ Phệ Linh U, hơn nữa còn là một bầy.

Khí tức trên người hắn vừa rồi còn kinh khủng hơn Mộ Thiên Dao mấy phần”.

Một số người không ngừng nhìn chằm chằm bóng dáng đứng trên tổ đàn, sắc mặt tái nhợt, miệng lẩm bẩm.

“Mục…Mục Long…tầng…tầng ba Thoái Phàm cảnh!”, hồi lâu, trưởng lão chủ trì mới có thể định thần lại, ánh mắt thẳng tắp, lời nói có chút run rẩy.

Liên tiếp thăng cấp năm tầng cảnh giới trong vòng sáu ngày là khái niệm gì?

Nếu Mục Thiên Dao là thiên tài, thì Mục Long chính là yêu nghiệt, trưởng lão chủ trì chưa từng chứng kiến chuyện kỳ tích như thế này!

"Giỏi, giỏi lắm, quả nhiên không hổ là cháu trai của Mục Cửu Uyên ta, giỏi lắm!"

Mục Cửu Uyên không nhịn được nữa, bay lên đứng trên tổ đàn, gần bên cạnh Mục Long, vẻ mặt đầy kích động, thậm chí mắt còn hơi ươn ướt.

"Long Nhi, con làm được rồi...”

Trên chỗ ngồi, sắc mặt của đại trưởng lão Mục Cửu Giang u ám đến cùng cực, vô cùng khó coi.

Bàn tay già nua như móng vuốt đại bàng siết chặt ghế ngồi, do dùng lực quá mạnh, các đốt ngón tay biến thành màu trắng, mặt ghế làm bằng gỗ lim đen thực sự đã bị nghiền thành bột.

“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”, ông ta nhìn chằm chằm vào Mục Long đang đứng trên tổ đàn, bộ râu cũng đang run rẩy.

Khó khăn lăm mới đợi được Mục Thanh Khung bị phế, vốn tưởng Mục gia sẽ sớm trở thành thiên hạ của ông ta, nhưng đúng lúc này, một tên Mục Long lại xuất hiện.

Liên tiếp đột phá ngũ cảnh trong sáu ngày, còn yêu nghiệt hơn Mục Thanh Khung lúc trước, ngay cả hào quang của Mục Thiên Dao cũng bị hắn làm lu mờ.

"Không, không đúng, chuyện này không thể nào...”

Ngay sau đó, đại trưởng lão tức giận vỗ bàn, nhìn về phía Mục Long, lạnh lùng nói: "Mục Long to gan, vậy mà lại dám giở trò dối trá ngay trên đại hội khảo nghiệm của gia tộc, đáng tội gì đây?"

Tiếng quát lạnh lùng của đại trưởng lão khiến đám đông vốn đang ồn ào bỗng chốc yên lặng.

"Mục Cửu Giang, ông nói vậy là có ý gì?"

Nghe vậy, Mục Cửu Uyên vốn đang vui mừng hớn hở, đột nhiên lạnh như băng, nhìn chằm chằm đại trưởng lão, sắc mặt đanh lại.

"Hừ, ý gì? Mục Cửu Giang ta sống hơn nửa đời người, chưa từng nghe nói người nào có thể đột phá liên tục ngũ cảnh trong vòng sáu ngày”.

“Chư vị, mọi người đã từng nghe nói chưa?”, ánh mắt đại trưởng lão sắc bén như kiếm, không chút sợ hãi, nhìn xung quanh một lượt.

"Chưa từng nghe nói!"

"Mục Thu ta, từ khi sinh ra đến giờ chưa từng nghe nói có chuyện kỳ tích như vậy!"

.......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play