Chương 226
Hơn nữa trong ba ngày qua, tông môn lại đưa ra một tin tức nữa, đó là thí luyện Phục Ma.
Thí luyện Phục Ma được tổ chức mười năm một lần, nghe những sư huynh sư tỷ trước kia từng tham gia thí luyện nói, trong đó có cơ duyên lớn, để người ta thu hoạch được không ít.
Nói một cách đơn giản, có lẽ một người lúc trước chỉ là kẻ tầm thường, tu vi không cao, nhưng nếu có thể may mắn trong thí luyện Phục Ma, nhỡ may lấy được thiên tài địa bảo hoặc là đạt được truyền thừa của cao thủ nào đó, nhặt được bảo bối gì đấy, vậy sẽ có thể lắc mình biến hoá, trở thành người trên người.
Đây cũng là cơ duyên đáng sợ, đối với tu sĩ mà nói, nó có khó khăn ngăn cản, có thể hóa mục nát thành thần kỳ!
Nhưng danh sách thí luyện Phục Ma có hạn.
Tông môn mở Huyền Tâm Huyễn Linh cốc chính là để kiểm tra tư chất của đệ tử ngoại môn, chỉ có đệ tử thông qua bài kiểm tra, đồng thời xếp trong danh sách tám trăm người đứng đầu mới có tư cách tham gia thí luyện.
Đệ tử ngoại môn ước chừng có hơn tám nghìn người, đối với việc tranh giành thứ hạng trong danh sách cũng không đơn giản là một chọi mười như thế.
Có câu nói, trên bảng Sơn Hà không có người tầm thường.
Trong tám nghìn đệ tử ngoại môn, có năm trăm đệ tử trên bảng Sơn Hà, ngay cả khi tất cả mọi chuyện đều không có gì là tuyệt đối thì những đệ tử trên bảng Sơn Hà đã thông qua khảo nghiệm có thể coi là vượt xa đệ tử bình thường.
Nói cách khác, bảng Sơn Hà gần như là chiếm hơn một nửa danh sách, ba trăm vị trí còn lại mới để cho những đệ tử khác tranh đoạt, thế giới tu hành vô cùng tàn khốc, con người cũng chia ra thành ba, bảy loại.
Ngoại trừ cạnh tranh, bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác.
Khi Mục Long đến, khảo nghiệm đã bắt đầu, còn chưa bước vào Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, Kim Bá Thiên đã ở nơi này chờ hắn.
“Đại ca, rốt cuộc thì huynh cũng xuất quan rồi”.
“Nghe nói hôm nay huynh muốn so đấu với cái người tên Hoàng Thiện đứng vị trí thứ tám trên bảng Sơn Hà kia, lời này không phải là sự thật chứ? Bây giờ ngoại môn đều lan truyền chuyện này”, Kim Bá Thiên nhìn xung quanh, hạ giọng nói.
“Đúng vậy, như thế nào, ngươi không tin tưởng ta sao?”, Mục Long cười hỏi.
“Không có, không có, tuyệt đối không có, Kim Bá Thiên ta vô cùng yên tâm về đại ca”, Kim Bá Thiên vội vàng lắc đầu.
Sau đó hắn ta lại nói tiếp: “Nhưng mà đại ca, huynh phải cẩn thận, trong tông môn vẫn luôn có lời đồn, đệ tử trên bảng Sơn Hà còn được chia thành hai loại”.
“Ồ, hai loại?”, trong mắt Mục Long hiện lên một tia nghi hoặc.
“Một loại là mười vị trí đầu tiên trên bảng Sơn Hà, một loại là những đệ tử khác trên bảng Sơn Hà, nghe nói, mỗi một người ở mười vị trí đầu tiên kia đều là sự tồn tại cực kỳ khủng bố”.
“Ừm, ta biết rồi, chúng ta vào trong thôi”, Mục Long ngẫm nghĩ rồi cười nhạt, sau đó cùng Kim Bá Thiên bước vào Huyền Tâm Huyễn Linh cốc.
Tất cả đệ tử ngoại môn đã sớm tập trung trong đó, khảo nghiệm đã lần lượt bắt đầu.
Lúc trước, khi còn ở Tụ Linh tháp, Mục Long đã từng nghe thấy người đàn ông râu quai nón nói qua, trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc có Loạn Tâm Ma Lâm, Uy Ngục Huyền Phong, còn có hồ Bảo Khí Linh Quang, đạo lý huyền diệu trong đó tuyệt đối không thể tưởng tượng được.