Chương 132
Khi để lộ ra khí tức này, cả thành Hàn Giang trở nên vô cùng náo động, nhất là người của Huyết Sát Môn.
“Đáng chết! Mục Thanh Khung đã đột phá Linh Văn cảnh rồi!”, một cường giả Linh Văn cảnh đối với cả thành Hàn Giang mà nói có ý nghĩa là gì, bọn họ hiểu quá rõ.
Thấy vậy, ánh mắt Mục Thiên Dao lóe lên vẻ hoảng sợ, sau đó liền cắn răng cũng thôi động tu vi của bản thân đến cực điểm, từng trận khí tức băng hàn toát ra ngập tràn, giữa không trung lại có hoa tuyết không ngừng rơi xuống.
“Thiên Linh Hàn Thể, hóa ra là vậy!”
Thấy vậy, trong bốn vị sứ giả, Lâu Thính Tuyết của Tuyết Nguyệt Thần Cung khẽ phát ra một tiếng kinh hô bên dưới chiếc mặt nạ, rõ ràng có vẻ vui mừng, ba vị sứ giả còn lại mắt cũng sáng lên.
Sau đó, Lâu Thính Tuyết quả nhiên ra ray, giúp đỡ Mục Thiên Dao chặn lại sự tấn công bằng ý niệm của Mục Thanh Khung: “Dừng tay!”
“Hả?”
Mục Thanh Khung thấy vậy sắc mặt lạnh lùng, nhìn về phía Lâu Thính Tuyết, lạnh lùng nói: “Mục Thiên Dao này gốc rễ suy cho cùng là huyết mạch Mục gia ta, ta thân là thiếu chủ của Mục gia, thanh lý môn hộ, không phải vị tiên tử đây đã lo chuyện bao đồng rồi ư?”
Lâu Thính Tuyết hiển nhiên chẳng để tâm, sau đó hướng ánh mắt về phía Mục Thiên Dao: “Mục Thiên Dao này có Thiên Linh Hàn Thể, thể chất tu đạo hiếm có, có duyên với Tuyết Nguyệt Thần Cung ta, huống hồ lại là thí sinh nằm trong cuộc lựa chọn thành Hàn Giang lần này, ta thân là sứ giả của Tuyết Nguyệt Thần Cung, ắt phải bảo vệ nàng ta chu toàn”.
“Mục Thên Dao, ta hỏi ngươi, ngươi có đồng ý gia nhập Tuyết Nguyệt Thần Cung ta không?”, Lâu Thính Tuyết hỏi.
“Cảm tạ ân điển của sứ giả đại nhân, trở thành đệ tử của Tuyết Nguyệt Thần Cung là ước mơ từ trước tới nay của Thiên Dao, ta bằng lòng gia nhập Tuyết Nguyệt Thần Cung!”, Mục Thiên Dao lên tiếng rồi đi ra khỏi phủ thành chủ, ngữ khí cực kỳ kiên định.
“Việc này…”. trong đám người ở phủ thành chủ, Mạnh Phi Hàn nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt có chút khó coi.
Mục Thiên Dao này là vị hôn thê của hắn ta, Thiên Linh Hàn Thể hiếm có nếu như có thể cùng hắn ta gia nhập Tiêu Dao Thần Tông thì rất có khả năng đạt được sự coi trọng của nhân vật lớn trong tông môn, tiền đồ vô lượng, thanh uy của phủ thành chủ nhà hắn ta cũng sẽ tăng lên rất nhiều, thực hiện bá nghiệp nhất thống thành Hàn Giang.
Nhưng hiện tại Mục Thiên Dao lại gia nhập Tuyết Nguyệt Thần Cung, trong Tuyết Nguyệt Thần Cung đều là nữ đệ tử, hơn nữa còn chung thân không xuất giá, tất cả những thứ trước đây đều trở thành lời nói suông vô tác dụng.
Nghĩ đến đây, Mạnh Phi Hàn lập tức quát lạnh: “Ta không đồng ý!”
“Hả?”, thấy vậy, Lâu Thính Tuyết hỏi: “Nhìn cách ăn vận của ngươi có lẽ là người của Tiêu Dao Thần Tông, chuyện này đến Triệu Linh Đan của Tiêu Dao Thần Tông ngươi cũng không tỏ thái độ, ngươi có tư cách gì để nói không đồng ý?”
Lâu Thính Tuyết nói rồi còn liếc nhìn Triệu Linh Đan một cái, tựa như đang chất vấn.
Lúc này, Mạnh Phi Hàn đứng ra, chắp tay hành lễ với Triệu Linh Đan, nói: “Đệ tử ngoại môn Mạnh Phi Hàn, tham kiến Triệu sư tỷ”.
“Miễn lễ! Ngươi nói xem chuyện là thế nào?”, Triệu Linh Đan quét mắt liếc nhìn Mạnh Phi Hàn sau đó vuốt ve con thỏ ngọc trong lòng, thần sắc trang nhã thong dong.
“Vâng, đệ tử vốn về quê thăm nhà, vừa hay gặp đúng cuộc tuyển chọn lần này, Mục Thiên Dao đây có hôn ước với ta, là vị hôn phu của ta, vốn nên là người của Tiêu Dao Thần Tông ta, nhưng hiện giờ lại bị ép buộc về Tuyết Nguyệt Thần Cung, mong sư tỷ làm chủ”.
“Ồ? Còn có chuyện như này sao?”, Triệu Linh Đan nghe vậy khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, có chút hứng thú nhìn về phía Mục Thiên Dao, dường như thực sự chất vấn.