Trước khi tìm ra sự thật, cô ấy không muốn nói một lời với Giản Minh Triệt, vì dù cô ấy có nói gì đi nữa thì Giản Minh Triệt cũng sẽ không tin.
Cô ấy không nói lời nào, xoay người muốn rời đi, nhưng lại bị Giản Minh Triệt ngăn lại.
Giản Minh Triệt nắm lấy cổ tay cô ấy, thân hình thon dài duỗi thẳng: "Anh đưa em đi bệnh viện."
Anh ta nghĩ rằng mình có thể quên Lâu Vũ Vi và bắt đầu lại từ đầu.
Tuy nhiên, sự thật là Lâu Vũ Vi đã in sâu vào tâm trí anh ta sau hơn 20 năm sớm chiều có nhau, dù cố gắng thế nào anh ta vẫn ngày đêm trăn trở.
Sau khi bố mẹ của Lâu Vũ Vi qua đời, Lâu Vũ Vi cũng biến mất.
Anh ta thuê thám tử tư để tìm c cô ấy và phát hiện ra cô ấy đã đi nước ngoài.
Cô ấy đi tìm một người bạn đã leo núi với bố của họ vào thời điểm đó.
Người đó, sau khi bố anh ta mất, cả nhà đã di cư ra nước ngoài, Lâu Vũ Vi không biết tìm địa chỉ của người đó ở đâu, liền ra nước ngoài tìm người đó.
Nhưng chắc chắn cô ấy không tìm được, nên đã đi đến một đất nước khác.
Gần một năm nay, hành tung của Lâu Vũ Vi vẫn rất mơ hồ.
Còn anh ta, nỗi tương tư vẫn cứ khắc cốt ghi tâm.
Anh ta hận bố của Lâu Vũ Vi vì đã giết bố ruột của mình, nhưng anh ta không hận Lâu Vũ Vi.
Lâu Vũ Vi rất tốt với anh ta, khi còn nhỏ đã coi anh ta như anh trai ruột, ngày nào cũng gọi anh trai anh trai, giống như một cái đuôi nhỏ đi theo anh ta, có thứ gì tốt đều cho anh ta.
Khi lớn lên, họ nhận ra họ không phải là anh em ruột, nên họ đã yêu nhau.
Từ ngày mười tám tuổi, anh ta đã biết bố của Lâu Vũ Vi là kẻ thù giết bố mình, biết một ngày nào đó anh ya sẽ lấy hết mọi thứ của nhà họ Lâu và trả thù cho bố mình.
Vì vậy, trong thâm tâm anh ta biết rất rõ rằng anh ta không nên yêu Lâu Vũ Vi.
Yêu Lâu Vũ Vi thì chẳng khác nào tự mua dây buộc mình, bị kẹt giữa tình yêu và thù hận, anh ta sẽ rất đau khổ.
Tuy nhiên, sống chung một mái nhà với Lâu Vũ Vi, tất cả những gì anh ta có thể thấy là sự tốt đẹp của Lâu Vũ Vi, cô ấy xinh đẹp, dễ thương, thông minh, mạnh mẽ và đối xử hết lòng với anh ta.
Tình yêu như ngọn lửa bùng cháy dữ dội, anh ta hoàn toàn không thể kiểm soát được.
Thù giết cha, không thể không báo, nhưng anh ta chưa bao giờ nghĩ đến việc khiến bố mẹ của Lâu Vũ Vi chết.
Anh ta chỉ muốn lấy đi mọi thứ của nhà họ Lâu và bắt bố của Lâu Vũ Vi phải trả giá thôi.
Anh ta không ngờ rằng bố của Lâu Vũ Vi không chịu nổi đả kích mà chết, càng không ngờ mẹ Lâu cũng chết bất đắc kỳ tử như thế.
Mẹ của Lâu Vũ Vi là một người phụ nữ dịu dàng và tốt bụng, đối xử với anh ta như con của mình.
Anh ta thực sự chưa bao giờ nghĩ đến việc khiến bà chết...
Bố Lâu mẹ Lâu lần lượt qua đời, anh ta cũng chịu đả kích không kém Lâu Vũ Vi.
Anh ta đã thành công trong việc báo thù cho bố, những tưởng anh ta sẽ hạnh phúc, nhưng sự thật là anh ta rất đau.
Ban ngày thì không sao, anh bận rộn công việc nên không có thời gian để nghĩ, nhưng đến tối, khi nhắm mắt lại, trong đầu anh ta chỉ toàn những hình ảnh của quá khứ.
Mặc dù chỉ là con nuôi của nhà họ Lâu, nhưng bố Lâu mẹ Lâu đối xử với anh ta không khác gì Lâu Vũ Vi, thậm chí khi Lâu Vũ Vi cáu bẩn, họ còn thiên vị anh ta.
Cơm ăn, áo mặc, nhà cửa, phương tiện đi lại đều không hề bạc đãi anh ta, từ nhỏ đến lớn đều chăm sóc chu đáo cho anh ta.
Nếu mẹ ruột của anh ta không tìm thấy anh ta và khóc lóc cầu xin anh ta trả thù cho bố ruột, thì anh ta đã không cướp mất tập đoàn Lâu thị.
Chính mẹ của anh ta đã nói rằng nếu bố anh ta còn sống, công ty của gia đình họ sẽ không bị chia cho hai người chú của anh ta, và anh ta sẽ không phải làm con nuôi của nhà họ Lâu, ăn nhờ ở đậu nhà người khác.
Ở Dạ Đô, nhiều người cảm thấy con trai nuôi nói dễ nghe thì là con nuôi, nhưng nói khó nghe thì chính là làm đầy tớ cho con ruột thôi.
Dù bố Lâu không đổi họ khi nhận nuôi anh ta và vẫn để anh ta lấy họ của bố ruột, nhưng nhiều người vẫn đồn rằng anh ta là đầy tớ của Lâu Vũ Vi, đặc biệt là những người theo đuổi Lâu Vũ Vi.
Lâu Vũ Vi rất xinh đẹp, cô ấy là cô gái xinh đẹp nhất trong vòng tròn của họ, rất nhiều người theo đuổi cô ấy.
Lâu Vũ Vi không thích ai cả, chỉ thích anh ta.
Vì vậy, những người theo đuổi Lâu Vũ Vi thích nói những lời cay đắng trước mặt anh ta, nói rằng anh ta là người hầu của nhà họ Lâu, anh ta chỉ đáng quỳ dưới chân Lâu Vũ Vi để nâng giày cho cô, chứ không nên lấy cô làm vợ.
Dù sau đó anh ta đã trả đũa quyết liệt, nhưng những lời nói đó vẫn trở thành con quỷ bên trong tim anh ta.
Anh ta không phải là người hầu của nhà họ Lâu!
Nếu bố của Lâu Vũ Vi không giết bố anh ta, anh ta sẽ là một cậu chủ quang minh chính đại của nhà họ Giản!
Trong miệng mẹ anh ta, bố của anh ta xuất sắc hơn bố của Lâu Vũ Vi, nếu như bố còn sống, thành tựu của bố nhất định sẽ cao hơn bố Lâu.
Anh ta sẽ là cậu chủ chân chính của nhà họ Giản, sẽ môn đăng hộ đối với Lâu Vũ Vi, trời sinh một cặp.
Chứ không phải như bây giờ, là đầy tớ của Lâu Vũ Vi trong mắt người khác!
Nỗi dằn vặt khó có thể nguôi ngoai.
Cùng với sự khóc lóc kể lể của mẹ ruột ngày này qua ngày khác, cuối cùng anh ta cũng không thể kiểm soát được ác quỷ trong lòng mình, có dị tâm với nhà họ Lâu.
Nhưng gia đình của Lâu Vũ Vi không hề phòng bị anh ta.
Vì vậy, việc lấy hết mọi thứ của nhà họ Lâu và biến tập đoàn Lâu thị thành tập đoàn Giản thị đơn giản hơn anh ta tưởng tượng vô số lần.
Anh ta thành công chiếm được công ty của nhà họ Lâu và tất cả tài sản, cộng với tài sản từ việc kinh doanh của chính mình, anh ta mạnh hơn bố Lâu vào thời điểm đó.
Mẹ ruột của anh ta mừng rỡ như điên, nói rằng anh ta là niềm tự hào của bà ta và bố ruột của anh ta.
Anh ta trở thành người gia chủ nhà họ Giản khi còn trẻ, với tài sản và quyền lực trong tay, anh ta có vẻ tự mãn và cao ngạo, anh ta có tất cả mọi thứ, nhưng anh ta đã đánh mất Lâu Vũ Vi.
Cũng giống như anh ta hận bố lâu vì đã giết chết bố ruột của mình, Lâu Vũ Vi cũng ghét anh ta vì đã giết chết bố mẹ cô ấy.
Sau khi bố Lâu mẹ Lâu qua đời, anh ta nói với Lâu Vũ Vi rằng mối bất bình giữa họ đã được xóa bỏ và họ có thể bắt đầu lại.
Lâu Vũ Vi giễu cợt nhìn anh ta, không nói một lời, bỏ qua anh ta và rời đi.
Cô ấy không nói một lời, cô ấy không mắng mỏ anh ta, không đánh anh ta, những người quen biết Lâu Vũ Vi đều biết rằng đây là điều đáng sợ nhất.
Bởi vì cô ấy đã hết hy vọng với anh ta.
Trái tim đã như một cành củi khô.
Vì vậy, cô ấy không thèm nói lại một lời với anh ta.
Mất đi Lâu Vũ Vi, anh ta nghĩ rằng nó chẳng là gì cả.
Trên đời này có rất nhiều phụ nữ tốt, chỉ cần anh ta làm việc chăm chỉ, anh ta có thể quên Lâu Vũ Vi và làm lại từ đầu.
Nhưng sự thật là anh ta không thể quên được.
Hầu như đêm nào Lâu Vũ Vi cũng chìm vào giấc mơ của anh ta, đôi khi anh ta mơ thấy họ cười nói vui đùa cùng nhau, đôi khi anh ta mơ thấy cô đang đi phía trước, và anh ta đuổi theo cô bằng cách hét to tên cô, nhưng bất kể anh ta hét như thế nào, Lâu Vũ Vi cũng không chịu quay đầu nhìn lại, dù có chạy nhanh đến đâu cũng không đuổi kịp cô.
Vì vậy, anh ta vội vàng tỉnh dậy khỏi giấc mơ, mồ hôi nhễ nhại, đó là một giấc mơ, nhưng trái tim anh ta lại đau dữ dội.
Sau khi bị giày vò đau khổ ngày đêm, cuối cùng anh ta cũng hiểu rằng dù anh ta có cố gắng thế nào đi nữa, Lâu Vũ Vi chính là định mệnh mà kiếp này anh ta không thể tránh khỏi, anh ta không quên cô được.
Nếu không có cô, anh ta sống không bằng chết.
Anh ta thuê thêm thám tử tư để tìm cô, nhưng cũng không có tin tức gì cả.
Không ngờ lại tình cờ gặp cô ấy ở đây, sao anh ta lại có thể để cô ấy rời đi trong tầm mắt của mình được chứ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT