“Anh là ai?” Ôn Huyền Triệt không biết Bách Lý Tùy Băng.
Bách Lý Tùy Băng từ từ đến trước mặt Ôn Huyền Triệt, hai tay đút túi, tư thế lười biếng nhưng tao nhã: "Xin tự giới thiệu, tôi tên là Bách Lý Tùy Băng, tôi là anh trai của Khê Khê."
"Bách Lý Tùy Băng? Anh là Bách Lý Tùy Băng ư?" Mặc dù Ôn Huyền Triệt không biết Bách Lý Tùy Băng, nhưng anh ta đã nghe đến tên của Bách Lý Tùy Băng.
Anh ta biết Đường Dạ Khê có hai người bạn rất tốt, họ là anh em của nhau, từng học võ với sư phụ của Đường Dạ Khê, nhưng... nghe nói chính Đường Dạ Khê và hai người đó có mâu thuẫn, sau đó bọn họ đã rất lâu không liên hệ với nhau.
Cuộc đời này không dài cũng không ngắn, người đến người đi là chuyện bình thường.
Ban đầu Ôn Huyền Triệt không để ý lắm đến chuyện của Đường Dạ Khê, chuyện về anh em Bách Lý Tùy Băng anh ta cũng không nhớ là nghe ai nói, nghe rồi cũng không để trong lòng.
Hiện tại đột nhiên gặp được Bách Lý Tùy Băng, giọng điệu của Bách Lý Tùy Băng lại đầy chế giễu và rất không thân thiện, anh ta không hiểu gì nên hỏi: "Anh đến đây là có ý gì?"
Bọn họ chỉ là anh em tình thâm còn sợ Bách Lý Tùy Băng làm gì chứ?
Anh ta đột nhiên xông vào, lại còn nói giọng điệu giễu cợt như thế.
"Tôi không có ý gì.” Bách Lý Tùy Băng nhìn Ôn Huyền Triệt đầy hứng thú: “Tôi vừa nghe nói Khê Khê đã tìm được bố mẹ và anh trai, tôi muốn giúp cô ấy xem xem bố mẹ và anh trai của Khê Khê có đối xử tốt với cô ấy không."
Ôn Huyền Triệt: "... Anh có bệnh sao?"
“Đúng vậy, tôi có bệnh!” Bị Ôn Huyền Triệt mắng có bệnh, Bách Lý Tùy Băng cũng không tức giận, chậm rãi nói: “Tuy rằng tôi có bệnh, nhưng tôi không bị bệnh nghiêm trọng như anh, bệnh của anh nặng hơn tôi rất nhiều!"
Ôn Huyền Triệt tức giận: "Anh nói bậy bạ gì đó?"
"Tôi không nói bậy." Bách Lý Tùy Băng nghiêm túc nói: "Bệnh của anh là khuyết não! Hơn nữa còn là khuyết não rất nghiêm trọng, anh nên yêu cầu bác sĩ kê cho anh vài loại thuốc để bỏ não đi!"1
Ôn Huyền Triệt cuối cùng cũng nghe hiểu: “Anh đến để bới móc lỗi sao? Tôi đắc tội anh chỗ nào mà anh lại chọc đến tôi!"
Bách Lý Tùy Băng hừ lạnh: “Hóa ra anh không chỉ không có đầu óc mà còn rất ngu ngốc! Nói nhiều như vậy mà còn không biết mình đã đắc tội tôi chỗ nào, Khê Khê thông minh như vậy sao có thể có người anh ngu ngốc như vậy chứ? Tôi thực sự nghi ngờ kết quả kiểm tra quan hệ cha con là sai, Khê Khê không liên quan gì đến nhà họ Ôn của anh!"
“Rốt cuộc anh muốn nói cái gì?” Ôn Huyền Triệt tức giận: “Bách Lý Tùy Băng, chúng ta không có ân oán hay thù hằn gì cả, đừng nói năng bậy bạ, mở miệng là muốn làm tổn thương người khác, đến lúc đó đừng trách tôi không khách khí với anh!"
“Tôi không cố tình tổn thương người khác, những gì tôi nói là thật!” Bách Lý Tùy Băng chỉ vào Ôn An An đang nằm trên giường bệnh: “Anh có biết tại sao cô ta lại nằm ở đây không?"
Ôn Huyền Triệt nhìn Ôn An An.
Ôn An An nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hãi, toàn thân phát run.
Ôn Huyền Triệt cau mày: "Tại sao?"
Bách Lý Tùy Băng nói: “Bởi vì cô ta nhầm tưởng rằng tôi ghét Khê Khê nên đã giựt dây tôi đối phó với Khê Khê!"
“Không phải, anh đang nói nhảm!” Ôn An An gào thét: “Tôi không làm như vậy!"
Cô ta hoảng sợ nhìn Ôn Huyền Triệt: "Anh tư, anh đừng nghe anh ta nói nhảm, anh ta bị điên nên nói bậy bạ, em không làm, em không làm gì cả!"
Sắc mặt Ôn An An tái nhợt, toàn thân run rẩy, lo lắng khóc lóc trông vô cùng đáng thương, nhưng lúc này Ôn Huyền Triệt lại không thể đau lòng vì cô ta.
Anh ta sợ những gì Bách Lý Tùy Băng nói là sự thật.
Bố mẹ anh ta dứt khoát cấm anh ta không được dính dáng gì đến Ôn An An.
Nếu những gì Bách Lý Tùy Băng nói là sự thật, Ôn An An nằm đây là do bị Bách Lý Tùy Băng trả thù vì mưu hại Đường Dạ Khê, mà anh ta còn lừa bố mẹ để chạy đến gặp Ôn An An, nếu để bố mẹ biết chuyện này thì chắc chắn sẽ tức giận!
Nghĩ đến lần trước vì chuyện Ôn An An và Đường Dạ Khê, mà mẹ anh ta phải ở trong phòng phẫu thuật, anh ta rùng mình dữ dội, toát mồ hôi lạnh.
Anh ta chắc chắn nếu có thêm lần nữa thì bố anh ta sẽ cắt đứt quan hệ bố con với anh ta và đuổi anh ta ra khỏi nhà!
Trong lòng Ôn Huyền Triệt run lên, hỏi Bách Lý Tùy Băng: "Anh nói thật sao? Anh có chứng cớ không?"
"Tôi không cần bằng chứng.” Bách Lý Tùy Băng cười. "Tin hay không thì tùy, tôi chỉ cần biết anh và Ôn An An có thâm tình là được rồi..."
Anh ta lắc điện thoại cười rạng rỡ nói: "Tôi đã ghi lại được cảnh cảm động anh em tình thâm nắm tay nhau nhìn mà rơm rớm nước mắt, lát nữa trở về sẽ đưa cho Khê Khê xem, để Khê Khê biết anh chính là anh trai tốt của cô ấy!"
Anh ta biết Ôn An An bị gãy chân nhất định sẽ liên lạc với nhà họ Ôn.
Vì vậy anh ta đã đợi ở bên ngoài, chờ xem ai sẽ đến gặp Ôn An An.
Bởi vì Cố Thời Mộ là bố ruột của Tiểu Sơ và Tiểu Thứ cho nên Khê Khê đã kết hôn với Cố Thời Mộ, Cố Thời Mộ hiện là chồng của Đường Dạ Khê. Trên danh nghĩa, Cố Thời Mộ là người thân thiết nhất với Đường Dạ Khê, anh ta tranh không nổi, nhưng người nhà họ Ôn và người nhà họ Đường thì anh ta nhất định phải tranh!1
Trước đây Khê Khê chỉ có hai anh trai là anh ta và anh trai của anh ta, giờ đây Khê Khê đột nhiên có thêm bốn anh trai, anh ta cảm thấy rất có nguy cơ.
Mặc dù có mối quan hệ sâu đậm với Đường Dạ Khê nhưng anh ta không thể chịu được mối quan hệ huyết thống giữa Đường Dạ Khê và mấy người Ôn Huyền Dương!
Nhỡ đâu Đường Dạ Khê và Ôn Huyền Dương ở bên nhau lâu sau đó Khê Khê sẽ cảm thấy mấy người Ôn Huyền Dương tốt hơn anh ta và anh trai anh ta thì sao?
Anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép điều đó xảy ra!
Anh ta nhất định phải cho Đường Dạ Khê biết ơn sinh không bằng ơn dưỡng, cũng như vậy, anh trai ruột sẽ không bằng anh trai lớn lên cùng cô!
Cuối cùng thì anh ta cũng đợi được ngày này.
Anh ta vì bị Ôn An An lừa nên mới bắt cóc Tiểu Sơ và Tiểu Thứ, sau khi chuyện này xảy ra, Ôn An An sẽ là kẻ thù của Khê Khê, nhưng Ôn Huyền Triệt lại anh em tình thâm với Ôn An An!
Điều đó có nghĩa là gì?
Có nghĩa là người em gái yêu quý của Ôn Huyền Triệt là Ôn An An, chứ không phải Đường Dạ Khê!
Vậy thì anh trai ruột là cái thá gì?
Bốn người cộng lại cũng không thương Khê Khê bằng anh ta!
Trong đầu Bách Lý Tùy Băng đang tính đi tính lại, nhưng lại không ngờ là mình vô tình đánh trúng điểm yếu của Ôn Huyền Triệt.
Bố mẹ Ôn Huyền Triệt đã ra lệnh cho anh ta cắt đứt quan hệ với Ôn An An nhưng anh ta đã làm trái điều này, bí mật đến bệnh viện để thăm Ôn An An, nếu để bố mẹ anh ta phát hiện ra, anh ta nhất định sẽ chết!
Vẻ mặt hoảng sợ của Ôn Huyền Triệt trắng bệch.
“Đúng rồi, còn một chuyện nữa, tôi nhất định phải nói với anh!” Bách Lý Tùy Băng vô cùng hứng thú nói: “Ôn An An không phải vô tình ngã cầu thang, cô ta bị tôi ép phải nhảy cầu thang, một người anh trai yêu thương em gái như anh có phải sẽ tìm tôi để báo thù cho cô ta không?"
Anh ta vỗ ngực, hất cằm lên: “Hoan nghênh đến trả thù!"1
Nếu tên ngốc Ôn Huyền Triệt này vì Ôn An An mà trả thù anh ta thì càng tốt hơn nữa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT