Trans: LarissSun.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

---------------------

Hai ngày sau buổi đấu giá, một chiếc ô tô dừng trước nhà tù quân sự của Liên Bang Táo Đỏ. Nơi đây được canh phòng rất nghiêm ngặt.

Zoey, Thủ lĩnh của Đội Quân Công Lý, bước xuống xe và trực tiếp đi vào nhà giam.

Cai ngục: "Khoan! Chờ chút đã! Cô có phải là khách của Đô đốc Leiden không? Tôi cần báo cáo cho ông ấy trước khi để cô vào!"

Zoey chẳng buồn nghe.

Viên cai ngục liền rút súng ra và chĩa thẳng vào cô.

Cai ngục: "Đứng lại! Nếu cô tiếp tục đi thì tôi sẽ bắn!"

Zoey dừng chân rồi liếc tên bảo vệ.

Zoey: "MK-190F. Chúng tôi đã bỏ loại súng này từ một năm trước. Tôi hiểu rồi... Quân đội Liên Bang Táo Đỏ vẫn sử dụng nó à."

Đô đốc Leiden: "Cô là người buôn bán vũ khí lớn nhất ở Miraland mà. Dĩ nhiên chẳng ai sở hữu loại vũ khí tốt hơn của cô và Đội Quân Công Lý rồi."

Đô đốc Leiden bước ra để đón tiếp Zoey.

Zoey: "Đô đốc Leiden?"

Đô đốc Leiden: "Là tôi."

Zoey: "Nếu quân đội của ông chỉ có sức mạnh binh lính, vũ khí, và hàng rào phòng thủ như thế này thì có lẽ tôi nên chấp nhận mấy yêu cầu vượt ngục thôi. Nghe cũng dễ dàng phết."

Đô đốc Leiden: "Ý kiến hay đấy. Vào đây, ngài Thiếu tá đang đợi cô."

Zoey: "Tôi muốn xem qua tình hình của bé thỏ con trước đã."

Đô đốc Leiden liền dẫn Zoey đi sâu vào trong nhà giam. Sau ba lần kiểm tra an ninh, họ đến một căn phòng đặc biệt.

Khung cảnh bên trong có thể được nhìn thấy qua cửa sổ.

Đô đốc Leiden: "Cô ấy ở trong đó."

Nikki nằm trên giường, trông cô như thể đang chìm vào giấc ngủ sâu.

Zoey khẽ nhíu mày.

Zoey: "Vẫn chưa tỉnh lại sao?"

Đô đốc Leiden: "Chúng tôi đã kiểm tra, mọi thứ đều bình thường."

Zoey: "Ông không làm cái trò gì kì lạ đấy chứ?"

Đô đốc Leiden: "Ngài Thiếu tá đưa cô ấy đến chỗ này để bảo vệ tốt hơn. Nhưng chúng tôi cũng không biết tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh lại nữa."

Zoey nhìn vào Nikki đang say ngủ.

Zoey: "Đi nào."

Đô đốc Leiden: "Theo tôi."

Đô đốc Leiden đưa Zoey đến phòng điều khiển ngay kế bên, sau đó rời đi và cẩn thận đóng cửa lại.

Trong phòng, cảnh quay từ tất cả các camera an ninh của nhà tù được hiển thị trên dãy màn hình.

Một người lính mặc bộ đồng phục bình thường đang đứng trước dãy màn hình đó.

Zoey im lặng ngồi xuống.

Zoey: "Sao cô ấy chưa tỉnh lại? Tôi đã không can thiệp vào buổi đấu giá vì cậu nói rằng sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy."

Loen: "Cô ấy sẽ tỉnh lại thôi. Nhưng có lẽ giờ vẫn chưa đến lúc."

Zoey nhìn vào người lính đó.

Zoey: "Rốt cuộc anh muốn gì, Thiếu tá Snowhawk?"

Hôm nay Loen không đội mũ, nên mái tóc vàng của anh lộ hẳn ra.

Loen: "Tôi có một kế hoạch. Cô muốn nghe thử không? Tôi nghĩ là cô sẽ hứng thú với nó đấy."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play