Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
----------------------
Rodel: "Kẹo dẻo gấu nào! Xe chở kẹo dẻo gấu đến đây..."
Loen: "Nè nhóc! Muốn mua một túi kẹo dẻo gấu không?"
Momo: "Hahahah! Trông họ mặc tạp dề lại còn đeo tai gấu buồn cười chết mất!"
Nikki: "Cậu ồn ào quá đấy Momo."
Momo: "Có ai nghe thấy đâu mà lo, cứ để tớ cười thêm tí nữa đi há há!"
Rodel: "Sao tôi lại có cảm giác ai đó đang cười nhạo chúng ta ấy nhỉ?"
Loen: "Tôi không có cười anh đâu đấy nhé."
Momo: "Rodel có thể cảm nhận được sự hiện diện của bọn mình sao?"
Nikki: "Có thể hành động của chúng ta đã ảnh hưởng đến Thế Giới Linh Hồn đấy. Nên cẩn thận thì vẫn hơn."
Loen: "Chúng ta đã đi qua năm toa rồi, và chẳng cái nào có nhiều hơn bốn cô gái trông tầm mười chín tuổi cả. Tôi khá chắc là chúng ta không bỏ sót ai đâu."
Rodel: "Toa tàu thứ sáu ở ngay trước mặt kìa. Toa này nằm ở giữa thân tàu, vậy là chúng ta có thể tóm được cô ta rồi."
Loen: "Đúng vậy. Đi thôi."
Họ đẩy xe kẹo sang toa tiếp theo và cười tươi rạng rỡ.
Rodel: "Kẹo dẻo gấu đây! Xe kẹo dẻo gấu tới rồi..."
Loen: "Này bé con! Em có muốn một túi-"
Ai đó đột nhiên tung ra một quả lựu đạn khói.
Cô gái mặc áo choàng: "Hỡi lũ người Liên Bang Táo Đỏ tự cao tự đại kia... Đây chính là phán quyết của công lý!"
Hành khách: "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Loen và Rodel ngay lập tức sẵn sàng vào trạng thái chiến đấu.
Khói nhanh chóng tan biến chỉ trong vài giây.
Nhưng hai xe kẹo dẻo đã biến mất.
Loen: "Tôi nhìn thấy cô ta rồi."
Cô gái nhìn Loen bằng ánh mắt lạnh lẽo và chạy vụt lên toa tàu trên.
Rodel: "Mau đuổi theo! Đừng để cô ta chạy thoát!"
Momo: "Cô ta là người vừa ném lựu đạn khói đó à? Loen! Nhất định phải bắt được cô ta đấy!"
Nikki: "Đợi đã, nhìn này! Tớ phát hiện ra chuyện này lạ lắm. Có cái gì đó không đúng ở đây."
"Cô ta đã giấu hai chiếc xe chở kẹo dẻo gấu ở đâu trong khi chỉ có đúng năm giây?"
Momo: "Chính nó! Mau phá vỡ ảo ảnh này đi!"
-------------------------
Momo: "Lại khói nữa? Gì vậy trời?"
Khói lần này cũng nhanh chóng tan ngay như lần trước.
Loen: "Tớ nhìn thấy cô ta rồi."
Cô gái nhìn Loen bằng ánh mắt sắc lạnh và chạy vụt lên toa tàu trên.
Rodel: "Mau đuổi theo! Đừng để cô ta chạy thoát!"
Momo: "Vẫn giống y như ban nãy..."
Loen: "Đợi đã Rodel."
Dường như Loen vừa nảy ra ý gì đó, anh vội vàng kiểm tra mấy chiếc xe bán kẹo.
Loen bỏ mấy gói ở trên đi, một quả bom hẹn giờ liền lộ ra giữa những túi kẹo.