Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
------------------------
Nikki là người duy nhất ở hành lang.
Hai bên tường treo hàng dài các bức tranh trừu tượng. Một sự tĩnh lặng kỳ quái.
Con mèo đen lần nữa xuất hiện trên tấm thảm đỏ tươi. Nó ngước nhìn Nikki với đôi mắt vàng long lanh, tiến lên hai bước, rồi quay đầu lại.
Nikki: "Em muốn chị đi theo à?"
Nikki bất giác theo chân chú mèo.
Nikki: "Mình không nhớ là hành lang này lại dài đến vậy..."
Con mèo đột nhiên biến mất trước một căn phòng. Lạ lùng thay, trên cửa không hề có số phòng.
Cánh cửa cũng chưa được đóng hoàn toàn. Phải chăng nó đang chờ đợi ai đó đến mở ra?
Nikki đưa tay đẩy cửa đi vào.
Trong phòng, chiếc bình sứ đặt trên bàn làm việc. Bông hồng đỏ tươi đang độ nở rộ được cắm trong lọ. Chút ánh nắng chiếu qua tấm rèm cửa đã đóng kín.
Mặc dù đang là buổi tối.
Người đàn ông mặc vest ngồi sau chiếc bàn làm việc. Con mèo đen nằm im lặng trong lòng anh ta.
Người đàn ông nhận ra sự hiện diện của Nikki và đưa mắt liếc nhìn cô.
Ánh nhìn tưởng như trống rỗng, nhưng ý đe dọa trong mắt lại mạnh mẽ lấn át Nikki. Cảm giác áp bức đến khó thở như thể bị mắc kẹt trong trận bão tuyết.
Bỗng Nikki cảm thấy có thứ gì đó sau lưng. Cô xoay người lại và nhìn thấy một viên đạn đang bay vụt về phía mình.
Cơ thể gục ngã sau khi bị trúng đạn, nhưng cô không cảm thấy đau đớn gì cả.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Nikki nghe thấy giọng nói của ai đó đang gọi tên cô.
???: "Nikki? Nikki!"
Đây là... Marina.
Marina: "Nikki? Chị tỉnh rồi à?"
Nikki: "Ừm..."
Nikki mở mắt và nhận ra mình đang ở khu Ark.
Nikki: "Đó chỉ là... nguồn cảm hứng thôi sao?"
Marina: "Có chuyện gì thế?"
Nikki: "Chị cũng không biết nữa. Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Marina: "Chắc hẳn chị đã kiệt sức rồi. Thay bộ đồ thoải mái hơn và nghỉ ngơi đi nào."
-------------------------
Nikki: "Marina, sao chị lại ở đây? Chị nhớ là mình đã đi vào một căn phòng, và..."
Marina: "Em chỉ kết nối cánh cửa mà chị mở với cánh cổng của Ark thôi, giống như đợt ở Shadowflow ý."
"Em cũng không biết tại sao chị lại ngất xỉu nữa. Anh có biết gì về chuyện này không, Aeon?"
Marina quay sang hỏi anh trai của cô bé.
Aeon: "Có thể là sự biến động thời gian đã ảnh hưởng đến tâm trí của em."
Nikki: "Thế này nghĩa là... Có lẽ tôi chưa bao giờ đặt chân vào căn phòng đó rồi."
Aeon: "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy, Nikki?"
Nikki kể cho Aeon toàn bộ những gì cô đã chứng kiến.