Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

-----------------------

5-1: Vị Khách Không Mời

Rosset, một trong những thành phố thịnh vượng nhất của Liên Bang Táo Đỏ.

Những con đường rộng rãi sạch sẽ đầy phương tiện giao thông và người đi bộ, cùng với hàng dài các tòa nhà cao chọc trời. Mạng lưới đường quốc lộ kết nối giao thông trong cả thành phố.

Khi ngước lên nhìn, người ta có thể thấy bầu trời trong xanh và mặt trời tỏa nắng chói chang. Những thanh xà bằng kim loại khổng lồ băng chéo nhau giữa thành phố công nghiệp ngăn nắp và trật tự này.

Trong một con hẻm giữa hai tòa nhà, nơi ánh nắng Mặt Trời không chiếu tới, có một quán rượu với biển hiệu đề tên "Thịt Bò Thượng Hạng".

Các khách hàng có vẻ như không thuộc về nơi này. Quần áo họ mặc trông thật hỗn độn, cũng chẳng tiết lộ điều gì về nghề nghiệp hay danh tính, và họ còn mang bên mình đống vũ khí để hăm dọa.

Ai đó đẩy cửa đi vào khiến chuông kêu leng keng.

Hiện tại là giờ ăn trưa, bia sủi bọt và thịt bò tái chín được bày biện trên khắp các bàn ăn. Nhưng tất cả mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt về cùng một hướng.

Đó là một cô gái mặc váy đi cùng con mèo kì lạ, với mái tóc màu hồng buộc kiểu đuôi ngựa. Trông sắc mặt cô có chút nhợt nhạt, như thể vừa trải qua chuyến hành trình dài.

Những khách hàng kia nhìn chằm chằm cô gái một cách thích thú - rõ là người hoàn toàn lạc quẻ ở đây.

Khách hàng A: "Đến đây ăn trưa sao, tiểu thư? Chỗ này không có phục vụ sữa tươi hay nước ép hoa quả đâu nhé."

Đám người cười ầm lên.

Nhưng cô gái kia không hề lúng túng mà đi thẳng đến quầy rượu.

Cô gái trẻ: "Tôi đang tìm một người."

Khách hàng B: "Tìm người hả? Trong đám này có thằng nào đi lăng nhăng bên ngoài à? Giờ thì cô bé này đến đây để tìm bố mình đấy!"

Tiếng cười càng nhiều hơn.

Khách hàng C: "Có lẽ cô bé đến đây để tìm tôi đấy. Ý là, cô ta hợp gu tôi phết."

Một trong những khách hàng nhe răng cười đầy ghê tởm khi hắn nhìn vào thân hình của cô gái.

Chủ quán rượu: "Cô đang tìm ai?"

Cô gái: "Zoey."

Tiếng cười đùa giễu cợt im bặt ngay sau khi cô gái thốt ra cái tên ấy.

Khách hàng A: "Tôi có nghe nhầm không? Cô ta nói đang tìm ai cơ?"

Khách hàng B: "Chỉ có một người duy nhất ở Rosset mang cái tên đó."

Khách hàng C: "Có lẽ chỉ có một Zoey đấy trên cả vùng đất Miraland này thôi."

Chủ quán rượu đặt chiếc ly đang lau dở xuống.

Chủ quán rượu: "Cô tìm Zoey để làm gì?"

Cô gái đặt một mảnh giấy lên trên quầy.

"Đội Quân Công Lý(1) đang chiêu mộ thành viên!"

Đội Quân Công Lý là tổ chức vũ trang mạnh nhất ở Miraland. Họ không thuộc về bất kì quốc gia hay bè phái nào.

Và Zoey là người chỉ huy.

Vô số người mong muốn được gia nhập Đội Quân Công Lý cũng đang chờ đợi cơ hội tại Rosset này.

Cô gái: "Tôi muốn được gia nhập Đội Quân Công Lý."

Chủ quán rượu: "Tên cô là gì?"

Cô gái: "Nikki."

Chủ quán rượu: "Nikki? Ahahaha! Cô chẳng có cái gì giống với một người đang muốn gia nhập Đội Quân Công Lý cả."
"Sao cô không thử mặc bộ đồ nào đó phù hợp hơn nhỉ? Hiểu chứ?"

Momo: "Này! Cái thái độ lồi lõm gì thế hả?"

Chủ quán rượu uống một ngụm bia rồi ném phịch chiếc cốc trên bàn. Ông ta lau miệng, rút nhanh con dao ra cắm phập lên đó.

Chủ quán rượu: "Cô sẽ là món khai vị ngon lành để nhắm rượu đấy."

Cả quán rượu hò reo ầm ĩ.

Nikki: "Không sao đâu, Momo."

Nikki kéo Momo ra sau lưng.

Nikki: "Tôi hiểu rồi."

-------------------------

Chủ quán rượu nhìn chằm chằm Nikki từ đầu đến chân, khiến cô cực kì không thoải mái.

Chủ quán rượu: "Chà chà chà. Cũng không tồi."

Nikki: "Vậy thì, làm thế nào để tôi tìm được Zoey?"

*Chú thích:
(1) The Justiciars.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play