Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

------------------------

Hai ngày sau, trong phòng bệnh của Rodel.

Momo: "Những lúc nguy cấp thì Loen cũng đáng tin cậy hơn tôi tưởng nhiều đấy nhỉ."

Loen: "Tôi không nghĩ đó là lời khen dành cho mình đâu."

Nikki: "Anh Rodel, anh đã bị Vulture điều khiển tâm trí, nhưng đáng lẽ bây giờ anh phải hồi phục rồi chứ nhỉ. Sao anh vẫn ở lại bệnh viện vậy?"

Rodel: "E hèm, chuyện đó thực sự rất đáng sợ, nên chừng nào họ chưa đảm bảo mọi thứ đều ổn thì tôi chẳng muốn rời khỏi đây chút nào!"

Nikki: "Tôi nghĩ kiểm tra thêm một chút cũng tốt thôi."

Y tá gõ cửa và đẩy xe vào phòng.

Y tá: "Ngài Thị trưởng, đến giờ kiểm tra sức khỏe hàng ngày rồi ạ!"

Rodel: "Tốt lắm! Tôi cảm thấy khá hơn nhiều rồi, nhưng ngực vẫn còn đau thắt chút ít."

Momo: "..."

Nikki: "..."

Y tá: "Chú mèo đáng yêu thật đấy!"

Momo ngượng đỏ mặt.

Momo: "Em... ừm... cảm ơn chị nhé. Nếu chị muốn thì em cũng đẹp trai lắm luôn ý..."

Nikki: "Momo à..."

Loen: "Dù sao thì chúng tôi cũng phải đi thôi. Tôi sẽ báo cho anh nếu có chuyện gì xảy ra."

Rodel: "Khoan đã, cậu vẫn phải tới nhà ga để tường thuật lại toàn bộ sự việc nữa, như vậy thì vụ án mới được khép lại!"

Loen: "Gì mà nghe rắc rối quá vậy. Thôi anh lo vụ đó hộ tôi đi nhé!"

Họ rời bệnh viện và đi dạo xung quanh thị trấn.

Nikki: "Tồi có chút chuyện muốn hỏi anh. Rốt cuộc là Vulture đã lấy trộm cái gì của anh thế? Tôi nghĩ là tôi đang giữ bản thảo đó rồi, nên đừng bảo là anh có một nửa còn lại hay cái gì đại loại vậy đấy nhé."

Loen: "Ồ, nó hả? Đồ giả thôi."

Momo: "Gì cơ?! Anh lừa phỉnh hắn ta dễ dàng thế thôi à?"

Loen: "Hắn ta xảo quyệt đấy, nhưng đó cũng là điểm yếu. Không đời nào hắn nghĩ rằng tôi đã đưa em bản thảo thật đâu."

Nikki: "Hm, đúng rồi đấy. Anh đưa bọn tôi tới đây để dụ Vulture ra mặt đúng không?"

Loen: "Không hẳn. Nhưng hôm đó em còn tìm được cái gì khác nữa không?"

Nikki: "?"
"Có đấy, nhưng hình như nó chẳng liên quan tới Leonid đâu."

Một viên đạn hiện ra trong lòng bàn tay Nikki.

Nó bị rơi ra từ Phản Chiếu Thiết Kế Sư đã bảo vệ Nikki khỏi trận bom nổ.

Loen: "!"

Loen chợt dừng lại ngay khi nhìn thấy viên đạn.

Loen: "..."

Nikki: "Có vấn đề gì sao?"

Loen: "Không, tôi chỉ đang nghĩ chút chuyện thôi."

Nikki: "Cái này có mối liên hệ gì với bản thảo không nhỉ? Liệu nó sẽ cho biết nơi chúng ta cần đến?"

Loen: "Không, chẳng liên quan gì đâu. Nhưng nó chứng tỏ rằng em sở hữu năng lực kết nối kí ức với thế giới thực, phải không nào?"

Momo: "Anh chỉ đang đoán bừa thôi hả?"

Nikki: "... Nghe cũng hợp lí đấy."

Momo: "Nikki!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play