Q1 – CHƯƠNG 15: TÌM KIẾM LỐI RA
Editor: Luna Huang
“Cái này ngươi không cần lo lắng.” Bả Tử ném một sợi cỏ bện xong cho nàng, “Quan phủ tra án bất lợi, nhưng hình cụ không tệ, bọn họ đi vào không cần một ngày, sẽ khai hết.”
Còn có thao tác như vậy? Đỗ Cửu Ngôn kéo Lại Tứ quá, trói tay sau lưng.
Động tác của nàng dứt khoác, thắt gút rất lưu loát, Bả Tử nhìn nhiều mấy lần, phát hiện cách trói khác bọn họ.
Hai người hợp tác, cột chặc năm người lại, lại dùng một sợi dây khác xuyên qua, như châu chấu quấn vòng tượng phật.
“Nghỉ một lát đi.” Bả Tử ngồi tựa tường, “Cách giờ mở cửa còn hai canh giờ.”
Đỗ Cửu Ngôn ngồi ở đối diện, nhắm mắt nghỉ ngơi, lại không chút buồn ngủ nào, nàng đơn giản lấy độ điệp của Cố Gia Kỷ ra xem, Bả Tử hỏi: “Sau này gọi ngươi là Cố Gia Kỷ?”
Bọn họ chỉ biết là nàng gọi tiểu cửu, nhưng không biết tên thật của nàng.
“Nên chỉ là danh hiệu, sao cũng được.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ độ điệp, xếp gọn cho vào trong ngực.
Đêm nay không bận không công.
Cực nhanh, Bả Tử vào thành báo quan, Đỗ Cửu Ngôn coi chừng miếu chờ Tiêu Tam đến. Bởi vì là án liên quan đến mạng người, Tiêu Tam tới cực nhanh, vừa vào cửa thấy Đỗ Cửu Ngôn liền kinh ngạc nói: “Ngươi… Lại là ngươi.”
“Tam gia.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Tạ ơn thì người không cần tạ, làm lương dân hiệp trợ quan phủ là bổn phận.”
Tiêu Tam biết Lại Tứ, chỉ chỉ thương trên trán Lại Tứ, “Ngươi đánh?”
“Trừ hại cho dân.” Đỗ Cửu Ngôn cười híp mắt chắp tay trước ngực, “Cũng là một trong những bổn phận.”
Tiêu Tam giận đến cánh mũi phập phồng, mắng: “Nếu như mấy tên vô lại này phản cáo ngươi đánh người, tiểu tử ngươi phải ăn cơm tù đó. Còn trừ hại cho dân, ta thấy người loại trừ bản thân trước.”
“Luật pháp chu toàn như thế?” Đỗ Cửu Ngôn phát hiện, ngày này mặc dù nàng chỉ có thấy được một góc băng sơn, nhưng lại phát hiện luật pháp của đại Chu hoàn thiện rất nhiều so với trong tưởng tượng của nàng, một chút cũng không dã man. “Ta đây là thấy việc nghĩa hăng hái làm.”
Là nàng hiểu sao luật pháp của đại Chu?
“Thấy việc nghĩa hăng hái làm cũng phải có nhân chứng! Đọc sách nhiều, chớ chỉ biết múa mép khua môi tài lanh khôn lỏi.” Tiêu Tam vẫy tay để thủ hạ kéo mấy người Lại Tứ đi, “Ta làm xong chuyện, giới thiệu một tiên sinh cho ngươi.”
Đọc sách? Đỗ Cửu Ngôn thật đúng là muốn đọc sách, “Tam gia có thể lấy được sách luật pháp không?”
Đọc hiểu luật pháp, mới thể vận dụng luật pháp tốt hơn.
“Đọc Chu luật? Thế nào, ngươi còn muốn làm tụng sư?” Tiêu Tam đi ra ngoài, Đỗ Cửu Ngôn đi theo phía sau hắn, cả kinh, “Tụng sư?”
Nàng nhớ địa vị xã hội của tụng sư ở cổ đại cực kỳ thấp, hơn nữa, việc làm hoàn toàn bất đồng với luật sư hiện đại.
Quan phủ cấm tụng, nên việc tụng sư làm nhiều nhất, chính là giúp người viết mẫu đơn kiện.
Vọng Thư Uyển.com
“Ngươi thật muốn đọc sách?” Tiêu Tam quan sát nàng từ đầu đến chân, hướng lên trời chắp tay, “Thái tổ hoàng đế Đại Chu chúng ta chính là xuất thân tụng sư. Bảng hiệu của Tây Nam tụng sư hành hội ngay trong Tân Hóa thành chúng ta, còn là Thái tổ hoàng đế tự mình viết, trong có trăm tụng sư, nhân tài đông đúc.”
Thái tổ hoàng đế là tụng sư? Thời khắc này Đỗ Cửu Ngôn kinh hỉ không thua gì sống lại sau khi chết.
“Bất quá ngươi sao?” Tiêu Tam khoát tay áo, “Tụng sư không phải là người nào cũng có thể làm, ngươi có công danh, chí ít phải trên sinh đồ, Ngươi muốn làm tụng sư, đầu thai lại đi.”
“Nếu như ngươi muốn là bộ khoái, nể mặt thân thủ ngươi không tệ, tùy thời tới tìm ta.” Lúc nói chuyện, Tiêu Tam mang người dương dương sái sái đi.
Đỗ Cửu Ngôn căn bản không có nghe câu cuối hắn nói gì, trong đầu nàng vòng tới vòng lui, đều là “Tây Nam tụng sư hành hội”.
Tụng sư, còn có hành hội?
Về đến nhà, tất cả mọi người cửa chờ nàng. Thấy thân ảnh của nàng, củ cải nhỏ lập tức nhào tới, ôm chân của nàng, “Nương, ngươi không sao chứ, ta thật lo lắng cho ngươi a.”
“Không có việc gì.” Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu của củ cải nhỏ, “Tối hôm qua ngủ thế nào?”
Củ cải nhỏ quấn lấy, như con chó nhỏ, “Nương không ở, ta ngủ không được.”
“Một hồi chúng ta ngủ bù.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, đi tìm Trần Lãng, “Tiên sinh, Tây Nam tụng sư hành hội, ngươi biết chứ?”
Trần Lãng kinh ngạc nói: “Tây Nam tụng sư hành hội bao quát ba bộ phận Tây Nam tụng hành, Tây Nam tụng sư quan học, Tây Nam tụng sư hành hội, vì sao đột nhiên nhắc tới cái này?”
“Ngươi muốn làm tụng sư?” Ngân Thủ lại gần, vẻ mặt hiếu kỳ,|”Tụng sư cũng không dễ làm, tháng trước có một tụng sư bị người ám sát.”
Nàng cũng coi như là bị ám sát! Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi nói: “Mỗi ngày đều có chỗ hắc ám khác nhau, không thể bởi vì hắc ám, bỏ đi tất cả ánh dương quang. Làm người phải khách quan!”
“Vậy ngươi cũng không làm được a.” Ngân Thủ nói: “Tụng sư còn khó hơn thi trạng nguyên, dù là ngươi vào quan học, cũng khó thi được tụng sư tư cách chứng(chứng nhận/chứng chỉ).”
Tây Nam tụng sư hành hội là Thái tổ hoàng đế nâng đỡ sáng lập, cho tới nay đã có hơn hai trăm năm. Hôm nay Tây Nam tụng sư hành hội tiếp sau Yến Kinh tụng sư hành hội, là hai hành hội được Thái tổ hoàng đế nâng đỡ.
“Nhập hành hội trước? Không thể trực tiếp thi tụng sư chứng?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Vọng Thư Uyển.com
“Cũng không phải. Đại Chu có thật nhiều tụng hành, từng tụng hành hàng năm đều có thể đề cử một người nhập quan học khảo hạch, nếu có thể thông qua thì được nhận tụng sư tư cách chứng. Đương nhiên, nếu như có thể nhập quan học đường trong Tây Nam hành hội thì tốt nhất. Bên trong có toàn bộ tụng sư tốt nhất dạy học, số lượng đệ tử quan học hàng năm thi vào cũng nhiều nhất, các nơi của Đại Chu, cũng là một trong nhưng quan học có phân lượng tốt nhất.”
“Nếu như ngươi, có thể vào quan học học tập, sau khi khảo hạch, vô luận là ở lại hành hội làm tụng sư, hay đi lập môn hộ khác, đều phải được người kính trọng vài phần.” Trần Lãng nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, đây là chỗ khác nhau giữa danh giáo và đại học gà rừng.
“Bất quá, trạng nguyên dễ thi, tụng môn cao.” Trần Lãng cười cười, “Hành hội dễ vào, chứng chỉ khó thi a, ngươi thật muốn làm tụng sư?”
“Đúng!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Ngân Thủm “Giúp ta tìm một bản《 Chu Luật 》.”
Được hay không, thử mới biết được. Nếu như nàng đọc đủ thứ thi thư, còn có thể đi làm tiên sinh dạy học, nếu như nàng tâm tư linh xảo có thể đi làm tú nương, đáng tiếc, những thứ này nàng không biết.
Không có việc gì làm cũng không thể đói bụng, nàng còn phải nuôi nhi tử.
“Trộm《 Chu Luật 》?” Nháo nhi kinh ngạc nói: “Cửu tỷ tỷ, ngươi thật muốn đi làm tụng sư? Nữ nhân không thể lên công đường.”
“Ta nữ giả nam trang.” Đuôi lông mày của Đỗ Cửu Ngôn nhướng một cái, đầy mặt anh khí.
Bả Tử bước ra, thấp giọng nói: “Luật lệ dầy như gạch, người bình thường đọc xong cần một năm, nếu muốn đọc thông chí ít ba năm, ngươi có thể?”
“Đọc trước mới nói.” Đỗ Cửu Ngôn khoát tay áo, “Làm việc không nên chiêm tiền cố hậu!”
Bả Tử bất đắc dĩ, không phải hắn chiêm tiền cố hậu, là có người hành sự xung động.
“Ta trộm cho ngươi một quyển, phải đi Tây Nam hành hội để trộm.” Ngân Thủ thấp giọng nói.
Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía dựng thẳng ngón tay cái lên, “Hiệp! Xin nhận một lạy của tại hạ!”
“Khách khí, khách khí!” Ngân Thủ đắc ý ôm quyền, “Đêm nay chờ tin tức tốt của ta.”
Trần Lãng nghe không vô, ho khan một tiếng, nhắc nhở: “Chớ nghĩ mọi chuyện quá viên mãn, miễn cho thất vọng.”
“Ta sẽ đi làm hộ tịch ngay bây giờ.” Đỗ Cửu Ngôn phất phất đồ trong tay, “Làm một người có thân phận trước, mới làm chuyện của người có thân phận.”
—— lời nói ngoài ——
Đã nhìn ra chưa, đây thật ra là một bộ đại tụng sư trưởng thành sử! Ha ha ha ha