CHƯƠNG 95: THIÊN HUYỀN QUAN
Editor: Luna huang
Khi nói chuyện, Dạ Quân Ly đã đưa nàng ra khỏi ám đạo. Lúc này sắc trời hơi sáng lên, đêm tối cùng ban ngày phảng phất là chuyện trong nháy mắt.
Nương tia nắng ban mai hơi yếu, Mạnh Thanh Hoan thấy rõ vị trí của mình, tựa hồ là dưới một ngọn núi ngoài thành.
Xa xa núi xanh lấp ló trong mây, mây mù nhiễu y hi có thể thấy được có miếu thờ trên núi. Trong núi rừng không khí, bốn phía tĩnh an bình, khó được thả lỏng cùng hưởng thụ.
Mạnh Thanh Hoan từ từ nhắm hai mắt hít một hơi thật sâu, tản ra ám sát cùng máu tanh đêm qua, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng chim hót dễ nghe,
Nàng mở mắt, nhìn bách linh điều hoàng sắc lẩn quẩn không trung, tiếng kêu của bách linh này cực kỳ êm tai say lòng người.
“Đây là tầm tung điểu của Trường Lan, xem ra hắn đã trở về kinh thành, hắn nhất định là biết chúng ta mất tích, cho nên mới phải thả bách linh hắn yêu thích nhất ra tìm chúng ta.” Dạ Quân Ly hơi liếc bách linh điều một mắt, lôi kéo Mạnh Thanh Hoan tiếp tục đi về phía trước.
Mạnh Thanh Hoan thật là kinh ngạc, nàng cho rằng đây bất quá là chim thông thường trong núi rừng, nguyên lai đúng là linh điểuTrường Lan nuôi dùng để tìm người.
“Hắn làm thế nào nuôi được một con bách linh điểu có linh tính như vậy? Sẽ không phải là đổ thuốc mê hay gì đó cho bách linh chứ?” Đối với Trường Lan công tử có y tiên kia, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy hắn thần bí khó lường.
Nghe Dạ Quân Ly nói, Trường Lan thích du lịch tứ xử, kiến thức uyên bác, không chỉ có y thuật tốt, kỳ môn độn giáp cái gì cũng tinh thông.
Chỉ tiếc Trường Lan tính tình ôn nhã, không thích chốn quan trường cùng với nơi phồn hoa, nên thường xuyên không ở kinh thành.
Khóe môi của Dạ Quân Ly nhấc lên, có chút im lặng nhìn Mạnh Thanh Hoan một mắt, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: “Nàng nha đầu này, thực sự là vớ vẩn nhưng khả ái.”
Mạnh Thanh Hoan bĩu môi, nàng bất quá chỉ là hiếu kỳ Trường Lan là thuần dưỡng thế nào, cũng đang suy nghĩ bản thân có nên thuần dưỡng một con chim để chơi một chút hay không.
“Nếu nàng muốn biết, đợi Trường Lan tới, hỏi hắn là được.” Dạ Quân Ly nhìn thấu tâm tư của nàng, hắn cảm thấy nha đầu này bình thường lãnh tĩnh cơ trí, nhưng có đôi khi cũng có một mặt khả ái của tiểu nữ tử.
Vọng Thư Uyển.com
Như vậy Mạnh Thanh Hoan, hắn cảm thấy rất chân thực, một điểm cũng không giống tiểu thư khuê các đàng hoàng, nàng không làm bộ, can đảm cẩn trọng, thông tuệ thiện lương, trên người còn mang theo cảm giác thần bí, để hắn muốn ngừng mà không được!
Mạnh Thanh Hoan gật đầu hài lòng cười, cùng Dạ Quân Ly tiếp tục đi đến phía sơn đạo. Không bao lâu, hai người liền đi tới Thiên Huyền quan, lúc này sắc trời sáng choang, ánh sáng mặt trời từ đông chậm rãi mọc lên, nhuộm đẫm một mảnh sáng mờ.
“Ngươi muốn đưa ta đến đây gặp ai?” Mạnh Thanh Hoan đứng ở trước cửa đạo quan, nghiêng đầu hỏi Dạ Quân Ly.
Mi tâm Dạ Quân Ly lung lung, nhìn chằm chằm đạo môn đóng chặt, tiếng nói thanh nhã tản ra trong tia nắng ban mai: “Một vị cao nhân đắc đạo, có thể hắn có thể giúp ngươi nàng giải tỏa nghi vấn.”
Mạnh Thanh Hoan nhíu nhíu mày, giải tỏa nghi vấn? Giải cái gì nghi? Nàng nhất thời chưa phản ứng kịp!
“Lâm ma ma.” Dạ Quân Ly nhắc nhở nàng một chút, tiếp tục nói: “Nàng không phải là thấy có hồn linh phụ thân của Lâm ma ma sao? Linh Hư đạo trưởng đạo pháp cao thâm, khu hồn tán ma, tự có nhất tuyệt, nếu muốn giải bí ẩn trên người Lâm ma ma, chỉ có Linh Hư đạo trưởng có thể giúp chúng ta.”
Mạnh Thanh Hoan chợt bừng tỉnh, nàng dĩ nhiên quên chuyện của Lâm ma ma. Mạnh phu nhân rơi xuống nước có liên quan đến hồn linh bên người Lâm ma ma. Đến tột cùng hồn linh này cất giấu bí mật gì? Nàng và Mạnh phu nhân đến tột cùng có thù hận gì, bí ẩn này có lẽ chỉ có nàng có thể giải.
Thế nhưng Mạnh Thanh Hoan cũng có lo lắng.
“Kể từ đó, chuyện ta có thể thấy hồn linh, chẳng phải là không dối gạt được?” Tiếng nói của Mạnh Thanh Hoan vừa dứt, chợt nghe đại môn nặng nề chi nha mở, Mạnh Thanh Hoan theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Thiên Huyền quan nàng không có một bóng người, cánh cửa này coi như tự động mở ra, quỷ dị có chút hãi nhân.