CHƯƠNG 77: CỤC TRONG CỤC 3
Editor: Luna Huang
Thanh âm bén nhọn ngạo nghễ của Mạnh Thanh Hoan vang vọng bên tai đang lúc mọi người: “Nói vậy các ngươi đều biết, ta và Hiên vương chính là người thụ ân đức của thượng thiên mà trọng sinh, phàm là người gây rối chúng ta tất không có kết quả tốt.”
Khóe môi của nàng vung lên một tiếu ý, phong tư vô hạn: “Lúc đầu Ngự Sử đài đại phu Trương Tấn Phong vu hãm ta và Hiên vương trá tử, cuối cùng bị sét đánh chết, tử trạng thê thảm. Hôm nay Mạnh phu nhân bởi vì cùng ta nổi lên tranh chấp, mà bất hạnh rơi xuống nước, thần chí không rõ. Nhưng các nàng lại nói dối việc này chính là người làm, mà không phải là thiên mệnh, ngày hôm nay triệu tập các ngươi tới đây, chính là vì nói cho các ngươi biết, cái gì mới là thiên mệnh!”
Những thị nữ thị vệ kia mỗi người hiếu kỳ không ngớt, chờ Mạnh Thanh Hoan nói lời kế tiếp.
“Ta thấy các ngươi nóng bức khó nhịn, đặc biệt hướng về phía thượng thiên cầu khẩn, để thượng thiên khai sang, lâu chừng đốt nửa nén nhang kinh thành giáng dông tố xuống đánh tan thời tiết nóng. Các ngươi có thể chờ chút, xem ta nói có đúng hay không!” Mạnh Thanh Hoan nói liền xoay người ngồi ở chiếc ghế Vân Thường lấy cho nàng, nhàn nhã uống trà.
Mà những hạ nhân kia mỗi người ngẩng đầu nhìn trời, đều hồ nghi ở trong lòng, thời tiết này phân minh rất tốt, làm sao có thể mưa?
Mà Mạnh Đức Hoài cùng với Mạnh Yên Nhiên, Mạnh Thiên Nhã cùng Lâm ma ma đều là vẻ mặt hồ nghi nhìn Mạnh Thanh Hoan, không biết trong hồ lô của nàng đến tột cùng bán thuốc gì.
Rất nhanh mặt trời chiều lặn, hoàng hôn y hi, trong viện thấp nến, mà thời gian nửa nén hương cũng sắp tới rồi.
Lại vào lúc này đột nhiên một đạo sấm rền từ phương tây truyền đến, trong ám dạ hiện lên một đạo thiểm điện, không bao lâu, có giọt mưa nho nhỏ tích xuống, gió lành lạnh rất nhanh thổi tan thời tiết nóng bức!
Không biết là ai đi đầu quỳ xuống, hô lớn: “Cửu tiểu thư thật là thần tiên sống, thần tiên sống a!”
Hô lạp lạp, một đám người đều quỳ xuống theo.
Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan miễn cưỡng đứng dậy, đi tới trước mặt bọn họ, thanh âm không lớn không nhỏ lại mang theo lực lượng vô hình: “Hôm nay cầu mưa cho các ngươi, chỉ là muốn nói cho các ngươi biết, ta và Hiên vương một dạng đều là người thụ quan tâm từ thượng thiên. Sau này các ngươi hành sự, chỉ cần không vi phạm lương tâm, cũng có thể được phúc báo!”
Hạ nhân quỳ trên mặt đất miệng đồng thanh nói rằng: “Đa tạ cửu tiểu thư giáo huấn!”
Mạnh Thanh Hoan hài lòng gật đầu, mới nói đến chính sự: “Buổi trưa hôm nay các ngươi, ai đi ngang qua hồ nước hậu viện, thấy Mạnh phu nhân đến tột cùng là làm sao rơi xuống nước, có nhìn thấy người nào khả nghi hay không? Biết chân tướng cứ như thực chất nói ra, nếu có ngươi gian dối, nói vậy các ngươi cũng biết hạ tràng.”
Đột nhiên một sấm rền hạ xuống, chấn đến đáy lòng của những người đó khẽ run. Cũng chính là bởi vì như vậy, người chuẩn bị vu hãm Mạnh Thanh Hoan, không còn có can đảm đứng ra!
Ngược lại là biết chân tướng, đánh bạo đi ra, là một thị nữ tướng mạo thông thường. Nàng quỳ ở phía trước hình dạng thành hoàng thành khủng, đem chuyện mình thấy như thật nói ra.
“Hôm nay nô tỳ đi ngang qua hồ nước, trùng hợp thấy phu nhân và Lâm ma ma tản bộ bên hồ nước. Bởi vì sợ đụng phu nhân nên hầu ở phía sau giả sơn muốn chờ phu nhân rời đi mới đi theo, ai biết trong lúc bất chợt đã nhìn thấy phu nhân tự nhảy vào trong nước, Lâm ma ma ở bên hồ nước không ngừng kêu cứu, nô tỳ lúc đó sợ choáng váng, thẳng đến thị vệ tới cứu phu nhân mới hồi phục tinh thần.”
Thị nữ kia chiến chiến nguy nguy, nhãn thần cũng hết sức kiên định.
Tiếng nói của thị nữ này vừa dứt, nhất thời đưa tới gây rối, mọi người nghị luận ầm ỉ, trong viện nhất thời có tiếng động lớn.
Mạnh Yên Nhiên thấy tình thế đột nhiên nhanh quay ngược trở lại, người giống như điên chỉ vào thị nữ làm chứng kia tức giận mắng: “Ngươi nói bậy, nương ta tại sao có thể là tự nhảy xuống? Nha đầu từ đâu tới, nhất định là bị người khác xui khiến.”
Mạnh Thanh Hoan khẽ trào cười, thanh âm khinh bỉ mang theo chút chẳng thèm: “Lục tỷ, ngươi nói nàng là bị người khác xui khiến, vậy có phải Lâm ma ma đồng dạng cũng là bị người khác xui khiến hay không? Ân ~”